Căn Cứ Số 7

Chương 750: Nhân viên quản lý thư viện thần kỳ

Điều này làm Hứa Mạt rất đau lòng.

Vì sức mạnh của liên bang hành tinh Bái Luân nhỏ và yếu, cho nên tiền cũng không có giá trị sao?

Có người nói rằng vị chiến tranh nổ ra trước đó khiến cho tỉ giá tiền liên bang lại càng giảm mạnh.

-Đều không thích à?

Ô Mặc liếc nhìn Hứa Mạt, người tùy tùng này quả thật có chút kì cục, chẳng lẽ có ý nghĩ không nên có với Linh? Muốn dùng Linh để đạt được mục tiêu, nằm mơ.

-Trong thời gian học sinh mới vào nhận học đại học Lô Tạp Tư sẽ có nhiều vị trí còn thiếu người, rất ít học sinh trong trường lãng phí thời gian vào những công việc bán thời gian, cậu có thể đi xem quảng cáo thông tin tuyển dụng và tự chọn một công việc bán thời gian phù hợp, nếu không tìm được cậu có thể tìm một công việc đơn giản ở bên ngoài trường học.

Ô Mặc nói với Hứa Mạt, bọn họ đến khu vực đón sinh viên mới.

Ở đây có rất nhiều người với hình thù quái dị.

Một số người thậm chí còn mọc hai cái sừng ở trên đầu.

-Trên đầu mọc sừng kia cũng là người sao?

Hứa Mạt nhỏ giọng hỏi.

Đối phương như thể nghe được mắt liếc sang, là một người con gái, tướng mạo cũng rất ổn, nhưng hai cái sừng thì thật sự không được bình thường, cô tức giận nhìn Hứa Mạt và nói:

-Xì xà xì xồ.

-............

Hứa Mạt sững sờ nhìn đối phương, đang chửi hắn sao?

-Sư ca anh thật đẹp trai, xì xà xì xồ.

Người con gái mỉm cười sau đó ánh mắt rời đi chỗ khác.

-.....

Hứa Mạt gãi đầu, đế quốc Ngân Tinh có lịch sử mấy vạn năm, ngôn ngữ đế quốc là ngôn ngữ đầu tiên của các hành tinh, ngôn ngữ của liên bang hành tinh Bái Luân chính là ngôn ngữ đế quốc, rõ ràng đối phương cũng biết nói, nhưng nói không rõ kia có lẽ là tiếng mẹ đẻ của đối phương.

-Tôi cảm thấy như cô ấy đang chửi tôi.

Hứa Mạt nói.

-Vứt cái cảm giác ấy đi.

Ô Mặc nói với Hứa Mạt:

-Câu đằng trước là: cậu mới không phải là người, cả nhà cậu đều không phải là người, câu thứ hai là: sư ca cậu thật đẹp trai, kẻ tội nghiệp khốn nạn ngớ ngẩn tự cho mình là đúng.

Rõ ràng Ô Mặc đã học rất nhiều ngôn ngữ,

-Ờm!

Hứa Mạt mắt chữ o mồm chữ a, thật là biết chửi?

Quả nhiên, mỗi một chủng tộc đều không giống nhau, người con gái kia có lẽ là chủng tộc thích nói lời rác rưởi.

-Đừng nói năng bừa bãi ở đây.

Ô Mặc có chút không hài lòng nhắc nhở Hứa Mạt, Hứa Mạt gật đầu.

Thính thật đấy!

Cặp sừng nhỏ kia không chừng là một thiết bị thu âm thanh?

-Linh tiểu thư, chúng ta đến nhập thông tin điện tử để báo danh thôi.

Ô Mặc nói với Linh, Linh gật đầu, sau đó liếc sang nhìn Hứa Mạt.

Hứa Mạt nhún vai và đi sang một bên, hắn nhìn thấy thông tin tuyển dụng.

Hứa Mạt bước lên và bấm vào thông tin trên màn hình điện từ bên cạnh.

Học sinh nhập học có rất nhiều vị trí tuyển người.

Hứa Mạt nhìn lướt qua.

Quả nhiên có vị trí nhân viên nhà ăn, nhân viên tạp vụ, quản lý kí túc xá… Hứa Mạt dừng lại một chút, quản lý kí túc xá? Đây là một công việc thoải mái và nhàn, Hứa Mạt cảm thấy rất có hứng thú.

Yêu cầu cùng giới tính?

Bỏ đi!

Gác cổng, đội an ninh?

Khá nhàm chán.

Cuối cùng, mắt của Hứa Mạt nhìn vào một chỗ.

Quản lý thư viện.

Công việc này đã sinh ra nhiều vai chính ‘tuyệt vời’, hắn cảm thấy cũng cần phải thử sức một chút.

Trên thực tế, đây là công việc đáng tin nhất mà Hứa Mạt nhìn thấy!

Dọn dẹp nhà vệ sinh, dọn rác thải… không phù hợp với phong cách của hắn.

Chính là nó.

Hứa Mạt gửi ‘sơ yếu lý lịch’ của mình bằng máy liên lạc.

Đúng vậy, cho dù là công việc vặt cũng cần phải gửi sơ yếu lý lịch.

Nhưng rất nhanh Hứa Mạt đã nhận được hồi âm, yêu cầu hắn đến phỏng vấn luôn, điều này khiến Hứa Mạt cảm thấy hơi kỳ quái, hiệu quả cao vậy sao?

Công việc này không có ai làm sao?

Hay là mình quá xuất sắc!

-Nữ ma đầu, tôi đi phỏng vấn đây.

Hứa Mạt tiến lên chào Linh, Linh cảm thấy có chút cổ quái, nhanh như vậy sao? Hắn đi phỏng vấn thật sao?

Học sinh mới nhập học, cô nhìn thấy rất nhiều người ngoài hành tinh xinh đẹp.

Hứa Mạt mỉm cười vẫy tay và quay người rời đi, nhìn thấy nụ cười của hắn, Linh càng thấy kỳ lạ.

Hứa Mạt ‘đơn thuần’ không hề biết rằng nữ ma đầu lại suy nghĩ nhiều như vậy.

Thư viện của trường đại học Lô Tạp Tư giống như một lâu đài độc lập, cao sừng sững và vô cùng tráng lệ, tạo nên cảm giác thiêng liêng.

Hứa Mạt bước vào bên trong, trong thư viện có năm tầng, cầu thang tròn, bên trong lâu đài trống rỗng, từng tầng sách được đặt trong lâu đài trống rỗng, vô cùng nguy nga tráng lệ

Trong thư viện đang có rất nhiều người yên lặng đọc sách, Hứa Mạt nhìn qua một lượt rồi đi đến bàn làm việc ở tầng một, ở kia có một ông lão khoảng 50 tuổi đeo một cặp kính mắt.

-Thưa ông, tôi là Hứa Mạt, đến để phỏng vấn.

Hứa Mạt nói.

Ông lão hơi cúi đầu nhìn Hứa Mạt, mắt của ông ấy có vẻ không được tốt, kính rơi đã rớt xuống sống mũi, sau đó gật đầu, ông viết trên tờ giấy một dãy số sau đó đặt trước mặt Hứa Mạt, Hứa Mạt nhìn một lần rồi ông lão thu lại và nói:

-Đọc lại dãy số theo thứ tự một lần.

Hứa Mạt đọc lại dãy số một lần, điều này có thể khó đối với người bình thường, nhưng đối với hắn thì quá dễ.

-Chủng tộc A Nặc Tư?

Ông lão nhìn Hứa Mạt nói, trong ánh mắt hiện lên tia sáng kì dị, chủng tộc A Nặc Tư trong thế giới các vì sao là một chủng tộc vô cùng hùng mạnh, thời kì loạn lạc sau khi đế quốc sụp đổ chủng tộc A Nặc Tư bị quân đảo chính tấn công và hủy diệt.

Theo thông tin Hứa Mạt gửi đến chứng tỏ hắn là người của hành tinh A Nặc Tư.

-Không phải.

Hứa Mạt lắc đầu:

-Tôi là tùy tùng của tộc người A Nặc Tư.

Thân phận mới của Linh là người A Nặc Tư, còn hắn là tùy tùng của Linh.

Cho nên là do thân phận này thu hút sự chú ý của đối phương?

-Tốt.

Ông lão gật đầu nói:

-Sau này cậu sẽ làm việc ở đây.

Hứa Mạt hơi bất ngờ, không ngờ bản thân lại dễ dàng được tuyển chọn như vậy.

Hắn nhìn một lượt thư viện đồ sộ này, có lẽ sẽ có rất nhiều tư liệu có giá trị.

Hứa Mạt thầm nghĩ, nếu hồi ký của thành viên hạm đội trên chiến hạm Xi Vưu có thể sẽ viết rằng:

-Thuyền trưởng chiến hạm Xi Vưu vĩ đại, trở thành một người quản lý thư viện của đại học Lô Tạp Tư!
Bạn cần đăng nhập để bình luận