Căn Cứ Số 7

Chương 158: Đòn chí mạng

-Bùm!

Thân thể hắn khẽ động, dùng tốc độ đáng sợ lao về phía trước, móng vuốt sắc bén trực tiếp đâm vào ngực người tới, xuyên qua, bóp nát trái tim của hắn.

Không dừng lại, hắn dùng tay trái chém ra, đầu của một người bị cắt làm đôi, cảnh tượng vô cùng thê thảm.

-Quái vật!

Nhiều người trong đấu trường vô cùng sợ hãi. Ngay cả khi những người bảo vệ của thành phố và những người trong phòng thí nghiệm sợ hãi bỏ chạy, đây có còn là tên tiến sĩ tao nhã lịch sự không?

Hắn ta đã biến thành một con quái vật hoàn toàn.

Hứa Mạt nhìn về phía chiến trường, những chiến binh người máy đó bị tàn sát, từng người một ngã xuống. Họ không phải là đối thủ của tên tiến sĩ.

Hắn từ căn cứ Ân Tư lấy được tin tức, giai đoạn thứ nhất dùng gen tiến hóa có danh sách trình tự cao thấp khác nhau, nhưng cấp độ mạnh nhất cũng chỉ có thể chống đỡ cấp C, nếu không cơ thể con người sẽ không chịu nổi.

Nói cách khác, lấy gen tiến hóa về sau, sức chiến đấu vẫn là hạn chế ở dưới cấp B, trừ phi dựa vào đột phá trong quá trình hấp thu năng lượng.

Sư phụ Ba Tư có lẽ đã tiêm gen tiến hóa giai đoạn hai cách đây không lâu, vì vậy ông ấy đã bộc phát ra sức chiến đấu vượt qua cấp độ C.

Đối với tên tiến sĩ, với tư cách là người điều khiển phòng thí nghiệm, hắn ta cũng là một chiến binh người máy.

Đánh giá từ hiệu quả chiến đấu của hắn ta, hắn nên sử dụng giai đoạn thứ hai của gen tiến hóa.

Trong thế giới ngầm, sức mạnh chiến đấu cá nhân của tên tiến sĩ đã đạt đến bậc cao nhất. Ở đây sợ rằng không có ai là đối thủ của hắn.

Hứa Mạt liếc nhìn Lăng Dung, cô ấy ngày càng có ảnh hưởng đến nhiều người hơn, những người bảo vệ thành phố đã hạ súng nhắm vào họ.

Thậm chí có người chĩa súng vào tên tiến sĩ, nhưng điều đó cũng chẳng có nghĩa lý gì.

- Anh Hứa.

Lúc này, có thêm mấy bóng người xông vào đấu trường, chính là đám người Diệp Thanh Điệp.

Trong và ngoài đấu trường hoàn toàn hỗn loạn, họ lao vào tìm Hứa Mạt, vậy mà thực sự nhìn thấy hắn đang ở đây.

-Đây là loại quái vật gì?

Tiểu Thất nhìn chằm chằm tên tiến sĩ. Lúc này, tên tiến sĩ ném một thi thể xuống, những chiến binh người máy đó đều chấn kinh, không có người nào là đối thủ của hắn.

Tên tiến sĩ nhìn chằm chằm Hứa Mạt và Lăng Dung. Hai người này, một kẻ thiên phú dị bẩm, một tên chiến binh người máy tự mình tu luyện, đã gây ra tất thảy những thảm họa này.

-Ầm.

Cơ thể hắn ta lao về phía Hứa Mạt. Sắc mặt Hứa Mạt thay đổi. Hắn giơ thanh kiếm trong tay lên, dòng năng lượng chạy trên thân kiếm.

-Bùm…

Diệp Thanh Điệp bắn về phía tên tiến sĩ, nhưng hỏa lực mạnh mẽ lại không hề làm hắn bị thương, chỉ hơi chậm lại một chút, nhưng hắn vẫn lao thẳng về hướng này.

Hứa Mạt tiến lên, chủ động lao về phía đối thủ. Không có đường lui nữa rồi.

Thấy Hứa Mạt lao về phía trước, Ảnh và Tiểu Thất cũng tham chiến.

Cánh tay máy của Tiểu Thất liên tục bắn ra ánh sáng xanh, bắn vào mắt tên tiến sĩ, thu hút sự chú ý của hắn.

Cơ thể của Ảnh bay lên không trung, thanh kiếm năng lượng trong tay cũng rút sẵn.

Hứa Mạt ở phía dưới, vung kiếm chém ra.

Tên tiến sĩ liếc nhìn hai người họ, cánh tay trái của hắn ta chém về phía Ảnh, thanh kiếm năng lượng bay ra, cơ thể của hắn cũng bị đánh rơi xuống.

Cánh tay còn lại đâm về phía Hứa Mạt, nếu như trúng đòn, Hứa Mạt tuyệt đối sẽ không nghi ngờ chuyện áo giáp của mình sẽ bị xuyên thủng.

Hắn trong nháy mắt nghiên người tránh đi đòn tấn công của đối phương, với nhận thức mạnh mẽ của mình, động tác của Hứa Mạt trở nên vô cùng chuẩn xác.

Kiếm chém ra.

Chỉ nghe một tiếng “keng”, vết máu dài xuất hiện trên cơ thể của tên tiến sĩ.

Tên tiến sĩ nhìn xuống, vết sẹo không nông nhưng đang từng chút một lành lại. Hứa Mạt vậy mà lại có thể khiến hắn bị thương?

Một con kiến từ thế giới ngầm lại làm hắn bị thương.

Tự tìm cái chết!

Hắn ta quay đầu lao về phía Hứa Mạt với tốc độ kinh hoàng. Cánh tay của con quái vật lại bị quăng ra ngoài, Hứa Mạt tránh đi, thanh kiếm lại chém ra.

Nhưng lần này, nó đã bị một tay khác của tên tiến sĩ chặn lại.

Tay phải phóng về phía Hứa Mạt, hắn muốn tránh né, nhưng vẫn bị trúng đòn. Két một tiếng, chiến giáp vỡ ra, thân thể Hứa Mạt bị đánh bay, máu tươi từ trong cơ thể tuôn ra.

Hứa Mạt nặng nề ngã xuống đất, không ai là đối thủ của tên tiến sĩ, kể cả hắn.

Không có thời gian duy nghĩ nhiều, thậm chí không thể chú ý đến đau đớn trong cơ thể.

Tên tiến sĩ lại lao về phía Hứa Mạt với tốc độ kinh hoàng, những móng vuốt sắc nhọn của đâm thẳng vào cơ thể Hứa Mạt.

-Hứa Mạt...

Đám người Diệp Thanh Điệp biến sắc.

-Phun...

Móng vuốt sắc bén đâm vào cơ thể một người, nhưng đó không phải là Hứa Mạt, mà là Tinh Vân.

Cô lao tới đỡ lấy người Hứa Mạt, cánh tay bị con quái vật đâm xuyên qua.

-Tinh Vân

Trái tim của Hứa Mạt co giật dữ dội, nhìn khuôn mặt xinh đẹp chắn trước mặt mình.

-Hứa Mạt.

Tinh Vân lộ ra vẻ đau đớn, sau đó mỉm cười.

Đau quá.

Cô sẽ chết sao?

Cô cũng không biết.

Khả năng chữa trị của Tinh Vân mạnh như vậy, có lẽ cô sẽ không nhất thiết phải chết.

Nhưng không sao, cô đã chắn cho Hứa Mạt.

Nàng sống hay chết, cũng đâu còn quan trọng gì?

-Hứa Mạt, ta bây giờ, rất xấu sao?

Tinh Vân hỏi, cô dường như quan tâm chuyện này hơn cả việc sống chết.

Trước khi cô có thể chờ đợi câu trả lời của Hứa Mạt, móng tay của tên tiến sĩ cũng rút ra, đem cơ thể cô ném đi.

-Tinh Vân

Diệp Thanh Điệp chạy về phía Tinh Vân.

Khoảnh khắc này, cô cũng cảm thấy rất đau lòng.

Tinh Vân thực sự đã chặn một đòn chí mạng cho Hứa Mạt.

-Không.

Lăng Dung nhìn cơ thể Tinh Vân nặng nề ngã trên mặt đất, càng cảm thấy tuyệt vọng, năng lượng của cô lan tràn đến nửa đấu trường, càng ngày càng nhiều người đứng lên phản kháng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận