Căn Cứ Số 7

Chương 991: Bảo hổ lột da

-Giá cả không thành vấn đề, ta cần kiểm tra hàng trước? Xem chất lượng thế nào.

Hứa Mạt nói.

Khắc Lạo Đức và Khoa Mạc nhìn nhau, sau đó chỉ thấy Khắc Lạo Đức nói:

-Sáng mai thì thế nào? Cậu cũng có thời gian để chuẩn bị tiền.

Hứa Mạt lắc đầu:

-Ta cần phải xác nhận xem các người có cái mà ta muốn không đã, mới quyết định có chuẩn bị tiền và phái người tới vận chuyển hay không.

Hai người lại nhìn nhau, sau đó Khắc Lạo Đức gật đầu nói:

-Được, đi theo tôi.

Nói xong, hắn đứng dậy và bước đi.

Khắc Lạo Đức và Khoa Mạc đi phía trước, nhóm của Hứa Mạt đi theo sau.

-Ngải Lệ Tư, nếu chuyện này hoàn thành, tối nay sẽ thưởng cho cô.

Hứa Mạt ôm Ngải Lệ Tư cười rồi nói, sức mạnh tinh thần lập tức xâm chiếm tâm trí Ngải Lệ Tư, hắn thấy Ngải Lệ Tư có chút lo lắng.

Rất nhanh,Hứa Mạt liền hiểu ra.

Khắc Lạo Đức chính là bạn làm ăn của Khoa Mạc, căn bản không phải là người cướp hàng hóa, hàng hóa tất nhiên không ở trong tay bọn họ.

Bảo Hứa Mạt ngày mai chuẩn bị đủ tiền có lẽ là muốn dùng thời gian một ngày để chuẩn bị thật tốt, chuẩn bị ‘ăn’ bọn họ.

Ngải Lệ Tư vẫn dựa sát vào người Hứa Mạt, Hứa Mạt quay đầu liến nhìn Diệp Hoàn, sức mạnh tinh thần xâm nhập, một giọng nói văng vẳng trong đầu nhóm người Diệp Hoàn, trong chốc lát mấy người đều hiểu ra.

Khắc Lạo Đức và Khoa Mạc dẫn nhóm của Hứa Mạt đến một thông đạo, khả năng cảm nhận của Hứa Mạt giải phóng và cảm nhận tình hình phía dưới thông đạo, Khoa Mạc gửi một đoạn tin nhắn, Khắc Lạo Đức nói với Hứa Mạt:

-Phía trước sắp đến nơi rồi.

Thông đạo dưới lòng đất từ từ mở rộng ra, phía trước có một đại sảnh trông như một lâu đài dưới lòng đất, không ít người đã chuẩn bị sẵn vũ khí, sẵn sàng chiến đấu, biểu cảm trên mặt Khoa Mạc cũng nghiêm túc.

Thời gian ngắn nên cũng không kịp sắp xếp, chỉ có thể làm bọn họ mất cảnh giác và xử lý tên Tác Lôi này.

Hắn dù chỉ có ba hộ vệ nhưng xem ra đều không đơn giản, nhưng nhóm của Khoa Mạc đều là những kẻ giết người không ghê tay, muốn thành công sao có thể không mạo hiểm, xử lý Tác Lôi và buộc hắn phải giao ra của cải và chiến hạm, đến lúc đó thậm chí có thể ra khỏi nơi rách nát này.

Ngải Lệ Tư càng lúc càng lo sợ, tay trái của Hứa Mạt ôm chặt cô ta, nhóm Diệp Hoàn ở bên cạnh bước lên một bước sóng vai với Hứa Mạt.

-Chào mừng khách quý.

Một giọng nói phát ra ở phía trước, hắn vừa nói dứt lời, Hứa Mạt đột nhiên rút đao ra, dường như cùng lúc, nhóm của Diệp Hoàng cũng bước lên một bước và rút vũ khí ra.

-Cẩn thận.

Sắc mặt người phía trước biến đổi, Khoa Mạc và Khắc Lạo Đức cũng nhận ra điều gì đó, cơ thể mạnh lẽ lao lên phía trước.

Hứa Mạt chém một nhát đao về phía cổ của Khoa Mạc, thanh đao sắc bén lướt qua da thịt và để lại một vệt máu, Hứa Mạt lạnh lùng nói:

-Dừng lại.

Cơ thể Khoa Mạc run lên bần bật, thở gấp gáp, không dám động đậy, hắn có thể cảm nhận được sự sắc bén của thanh đao kia.

Ở một phía khác, Khắc Lạo Đức muốn chạy trốn nhưng hắn không may mắn như Khoa Mạc.

Tốc độ của Diệp Hoàn vô cùng nhanh, xông lên là chém một nhát kiếm, phụt một tiếng, chỉ thấy máu tươi bắn ra tung tóe, Khắc Lạo Đức bị chém đứt đầu, đầu rơi xuống đất, căn bản là chưa kịp phản ứng, cái đầu rơi xuống đất của hắn vẫn còn đem theo ánh mắt sợ hãi và hoang mang, chết cũng không hiểu được chuyện gì xảy ra.

Ngải Lệ Tư thấy cảnh tượng này tim đập dữ dội, cô cũng không người nhóm người của Hứa Mạt lại tàn nhẫn như vậy, trực tiếp chém đầu Khắc Lạo Đức.

Diệp Hoàn, Phó Viễn và Da Hi cùng xông lên, một loạt tiếng nổ vang lên, những người ở trước mặt khai hỏa, nhưng sao có thể chặn được ba người nhóm Diệp Hoàn, một lúc sau, trên mặt đất có rất nhiều thi thể, không để cho kẻ nào sống sót, chỉ còn một mình Khoa Mặc vẫn còn sống.



Khoa Mạc lúc này vẫn còn bàng hoàng, xảy ra chuyện gì vậy?

Hắn vốn định dùng chiêu bắt rùa trong hũ để xử lý Hứa Mạt, nhưng không thể nào nghĩ đến Hứa Mạt sẽ bất ngờ ra tay và trong chớp mắt chém chết Khắc Lạo Đức và khống chế hắn, còn hộ vệ của hắn quả thực cũng rất mạnh.

Vũ khí của bọn họ… Khoa Mạc nhìn chằm chằm vũ khí của mấy người nhóm Diệp Hoàn, một người bạn làm ăn còn lại của hắn mặc áo giáp nhưng vẫn bị Diệp Hoàn chém chết, áo giáp không thể bảo vệ được.

Dạ Hi khóa hết tất cả các cửa ở đây và thu dọn chiến trường, Diệp Hoàn và những người khác thì đè Khoa Mạc về phía trước và cởi bỏ áo giáp trên người hắn, đao của Phó Viễn kề trên cổ hắn.

-Quỳ xuống.

Hứa Mạt ngồi trên ghế và nói với Khoa Mạc, chỉ thấy Ngải Lệ Tư bước đến bên cạnh Hứa Mạt và thu mình đứng đó, nhìn thấy cảnh tượng này Khoa Mạc lập tức hiểu ra, ánh mắt dán chặt lên người Ngải Lệ Tư:

-Cô bán đứng ta?

-Chủ nhân.

Ngải Lệ Tư trốn phía sau lưng Hứa Mạt và thì thầm vào tai hắn, không ngừng mê hoặc người khác.

-Tiện nhân.

Ánh mắt Khoa Mạc u ám, Hứa Mạt giơ đao lên, một đao lập tức đâm thẳng vào trong người Khoa Mạc, Khoa Mạc kêu một tiếng thảm thương, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Hứa Mạt.

-Quỳ xuống.

Hứa Mạt hét lên, sức mạnh tinh thần được giải phóng, cấp độ nguyên lực của Khoa Mạc là S, sức mạnh tinh thần cũng vô cùng mạnh mẽ, nếu không hủy ý chí của hắn trước thì rất khó để phán đoán thông tin hắn muốn là thật hay giả.

Khoa Mạc cúi xuống nhìn vết thương đang không ngừng rỉ máu, sau đó lại nhìn Hứa Mạt, cuối cùng vẫn phải quỳ xuống.

Hoàng tử hành tinh Áo Đinh San này tàn bạo như vậy sao, thủ đoạn còn tàn độc hơn cả hắn.

-Ngươi muốn giết ta?

Hứa Mạt nhìn Khoa Mạc.

-Không có.

Khoa Mạc phủ nhận.

-Bang.

Hứa Mạt đấm một phát, trực tiếp đấm vào đầu khiến Khoa Mạc choáng váng, khóe miệng rỉ máu, nhất thời chưa thể tỉnh táo lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận