Căn Cứ Số 7

Chương 513: Đi lên

Chân đạp lên đất, thân người hắn bay thẳng lên, dùng tốc độ đáng sợ đánh tới cơ giáp của Hứa Mạt, cơ thể uốn lượn, cây búa trong tay phát ra năng lượng ánh sáng, đập ra phía ngoài, sau đó người hắn uốn thành hình vòng cung, eo dùng sức, tụ toàn bộ lực lên trên cánh tay, búa to nện xuống, sức lực cực kỳ dọa người.

Bọn hắn đến từ học việc Ngân Hà Siêu Phàm, vậy mà giờ chỉ còn lại hai người, không thể như thế được.

-Phá.

Hắn rống to một tiếng, cây búa và chiến đao của cơ giáp đập vào nhau. Hắn vậy mà lại định liều mạng với cơ giáp, có thể thấy được sức lực của nhát búa này có bao nhiêu tự tin.

Đối với những thiên tài siêu phàm lợi hại mà nói, lấy công cụ để phá cơ giáp không phải là vấn đề gì quá nan giải.

Nhưng lần này hắn gặp phải cơ giáp như, mà lại là cơ giáp sư đỉnh cấp.

Chiến đao mang theo tiếng xé gió khủng bố chém ra, sức mạnh cuồn cuộn trong giây lát bộc phát, đụng với búa tạ. Vũ khí va chạm vào nhau làm phát ra một tiếng vang như nổ tung, thân thể của người học viện Ngân Hà Siêu Phàm bị đẩy lùi về phía sau, bàn chân rơi xuống đất. Hắn hình như quá tự tin vào thực lực của bản thân.

Dù sao đây cũng chỉ là vòng loại, đám Hứa Mạt cũng chẳng phải nhân vật nổi danh gì. Thậm chí, theo quan sát trước đó của bọn hắn thì đội ngũ này còn luôn tránh né chiến đấu.

-Ầm...

Năng lượng của cơ giáp được vặn lên mức cao nhất, lấy tốc độ khủng khiếp đánh về phía trước, chiến đao năng lượng to lớn giơ lên cao.

Hứa Mạt nhìn thấy năm người của học viện Hoàng Gia đã chạy tới, bọn hắn không còn thời gian nữa.

Nhìn thấy cơ giáp của Hứa Mạt đánh thẳng tới, đôi mắt người của học viện Ngân Hà nhìn chòng chọc về phía trước. Cú đánh vừa rồi đã khiến hắn cảm nhận được năng lượng bộc phát trong cơ giáp của Hứa Mạt, lần liều mạng này của hắn dường như hơi thua thiệt.

Nhưng cơ giáp vẫn là cơ giáp, cho dù là sức mạnh hay là tốc độ đều chiếm được ưu thế, nhưng hình thể lại khổng lồ, cần phải điều khiển làm sao cho bản thân có thể cử động một cách linh hoạt.

Chân hắn ma sát trên mặt đất rồi ngừng lại, một nguồn nguyên lực dữ dội phát ra từ cơ thể hắn, trên người còn có năng lượng ánh sáng với cường độ lớn chuyển động, chiến búa trong tay cũng phát ra nguồn năng lượng ánh sáng kinh người.

Chân phải dùng sức đạp lên đất, thân thể của hắn hướng về phía trước, chạy nhanh tới, nhìn chòng chọc vào chiến đao cơ giáp của Hứa Mạt.

Khoảng cách của hai người rất gần, mà tốc độ lao vào lại cao, chỉ trong chốc lát đã chạm mặt nhau. Hắn nhìn thấy rõ ràng chiến đao của Hứa Mạt chém đến, lập tức phản đòn lại.

-Bịch.

Người của hắn bất chợt bắn lên, bay lên không trung, đập xuống chiến đao đang chém tới, ánh mắt nhìn chằm chằm đầu của cơ giáp.

Búa tạ trong tay giơ lên, trong mắt hắn lộ ra cảm giác lạnh lùng, một cú này nhất định có thể đập nát đầu hắn.

Người xem trên khán đài và vô số ánh mắt đang theo dõi qua màn hình đều chăm chú nhìn hình ảnh trước mặt. Cơ giáp chiến đao đánh xuống, bóng người bay vọt lên, đang chuẩn bị nện xuống một búa, lực tấn công vô cùng khủng bố, cả hai người đều rất mạnh.

Sau cú đập này, cơ giáp coi như xong.

Nhưng mà trong nháy mắt, bọn hắn đột nhiên nhìn thấy một cảnh kỳ lạ, chiến đao năng lượng của cơ giáp đang chém tới bỗng rút lại, giống như cùng một thân thể với người điều khiển bên trong vậy, bắn ra, cánh tay của đối phương vừa định đập xuống liền uốn lại, trong chốc lát liền bị bàn tay trái bằng máy móc của cơ giáp nắm lại, làm người trên không trung bị mất thăng bằng, búa tạ cũng chẳng thể đập xuống được.

Cơ giáp rơi xuống, ngẩng đầu nhìn đăm đăm vào thân người bị nắm lại. Cánh tay trái cơ giáp của Hứa Mạt lập tức hung hăng quăng nó xuống đất.

-Rầm!

Một tiếng động lớn vang lên, mặt đất như chấn động, trong chiến giáp, miệng người kia phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Cơ giáp của Hứa Mạt giơ chân lên, một cước đạp xuống.

-Ầm.

Một cước này liền đem đối phương dẫm lên mặt đất, đối phương rơi xuống.

Phía trước, đội ngũ của học viện Hoàng Gia đã đuổi tới, nhìn thấy Hứa Mạt có người liền đưa tay giơ súng lên, hướng về phía cơ giáp của Hứa Mạt mà bắn.

Hứa Mạt nhanh chóng xoay cơ giáp lại rút lui, hắn nhìn về phía Diệp Thanh Điệp bên kia, trước đó một người đi đối phó với Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu có thực lực rất mạnh. Hỏa lực của hai người không đủ để chặn lại, Diệp Thanh Điệp bị đánh bay làm chấn thương, Tô Nhu cũng bị đập trúng một lần, nhưng hai người đều không đầu hàng. Tức giận làm các cô dù cho có ngã trên mặt đất vẫn bắn, chống đỡ đến khi cơ giáp của Lâm Tước giết tới, ba người liền vây kín dọn dẹp đối thủ.

Như vậy, đội ngũ năm người của học viện Ngân Hà Siêu Phàm toàn bộ đều đã bị loại.

Cảnh tượng này đã làm cho nội tâm của vô số người xem gợn sóng.

Bọn hắn phát hiện ra, chiến thuật của tập đoàn Tư Tháp Khắc không hề yếu như bọn họ tưởng, nhất là người điều khiển cơ giáp Hứa Mạt. Hắn không chỉ không yếu mà còn tuyệt đối là cơ giáp sư đỉnh cấp, chỉ trong nháy mắt đã có thể phối hợp với đồng đội dọn dẹp hết mấy người dễ như trở bàn tay.

Lúc này, trong chiến trường chỉ còn lại bốn đội. Bên cạnh đó, có hai chiến đội ba người không hề đánh nhau trực diện mà hai bên lại lại gần nhau. Bọn hắn dường như đã nhất trí một ý nào đó, đang đợi bọn người Hứa Mạt bên này chiến đấu để đào thải số lượng người, nếu như người ở bên này không loại bỏ được đủ số, bọn hắn sẽ liên thủ.

Hiện tại trên sân thi đấu vòng loại còn lại mười lăm người.

Bị loại năm người nữa là đủ số rồi.

Cơ giáp của Hứa Mạt lấy tốc độ cực nhanh đi tới phía bên đám người Diệp Thanh Điệp bên này, mở miệng nói:

-Đi lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận