Căn Cứ Số 7

Chương 128: Tin tưởng

Nhiều thang máy đang hoạt động, có một cái thang máy, đoàn người đứng trước thang máy này yên lặng chờ đợi.

Một lúc sau, thang máy bắt đầu chuyển động.

-Đinh…

Cùng với âm thanh truyền đến, cửa thang máy rộng rãi mở ra, một nhóm người xuất hiện ở đó.

-Tiến sĩ.

Đoàn người đi ra khỏi thang máy, chào hỏi với người nghênh đón họ.

-Hoan nghênh đến nhà máy.

Tiến sĩ mỉm cười đáp lại, bắt tay với người dẫn đầu.

Ngoại trừ người đi đầu, tất cả những người vừa đến đều còn trẻ.

-Đây đều là những người trẻ tuổi của công ty, xuống dưới này đi dạo một vòng.

Người dẫn đầu giới thiệu với tiến sĩ.

Những người trẻ tuổi kia đều khí vũ phi phàm*, có cả nam và nữ, khí chất đều rất đặc biệt.

*khí vũ phi phàm (气宇非凡): diễn tả người tràn đầy năng lượng và có phong thái phi thường.

Tiến sĩ đương nhiên biết họ đều là những người xuất thân từ các gia tộc điều hành công ty, đến thế giới dưới lòng đất để Lịch luyện.

Tiến sĩ đưa tay:

-Hoan nghênh các vị.

Những người này cũng lần lượt đưa tay ra bắt, trên mặt mặc dù lộ ra vẻ kiêu ngạo nhưng vẫn duy trì lễ phép cùng khiêm tốn.

Một cô gái nhìn về máy móc vận chuyển phía trước, có chút ngạc nhiên nói:

-Đây là lần đầu tiên ta xuống thế giới dưới lòng đất xem nhà máy hoạt động, thần kỳ thật.

-Đúng là rất thần kỳ, nhưng ta thấy đấu trường vẫn hứng thú hơn.

Trong mắt người đàn ông tóc vàng bên cạnh hiện lên tia hưng phấn, những người đến đây hầu như rất có hứng thú với đấu trường.

Lại có một người mở miệng:

-Khi dễ người của nhà máy bên dưới chẳng có gì thú vị cả.

Nguyên lực ở thế giới dưới lòng đất vô cùng mỏng manh, nguồn năng lượng bị thiếu thốn, nguyên lực khối đều là vật hiếm có giá trị cao.

Toàn bộ vũ khí trang bị đều bị hạn chế tại cấp C, cũng vì lo lắng phía dưới sẽ nổi lên uy hiếp với bên trên.

-Nghe nói các ngươi gặp chút khó khăn cần chúng ta hỗ trợ giải quyết?

-Chỉ là việc nhỏ, nhờ các vị thuận tiện giúp đỡ một tí mà thôi.

Tiến sĩ mở miệng nói ra:

-Nơi này có hơi ồn ào, chúng ta ra ngoài rồi nói.

-Được.

Đám người gật đầu rời đi.



Thành bang dưới lòng đất, Nghị viện vẫn đang truy bắt đám côn đồ.

Nhưng bọn hắn lại phát hiện, những tên đó có khả năng ngăn cản điều tra cực mạnh mẽ, các trạm gác ngầm mà bọn hắn dùng để mai phục đều bị tiêu diệt.

Như thể đối phương có lắp đặt thiết bị giám sát khiến việc truy tìm cực kì khó khăn.

Các đại nhân vật trong Nghị viện đều cảm thấy lo sợ, thậm chí không dám ra khỏi cửa.

Không ai biết đám côn đồ kia lúc nào sẽ xuất hiện.

Khu biệt thự vùng ngoại thành.

Lão gia Ba Tư mấy ngày này đều cảm thấy bất an.

Gần đây, khu thành chủ chưa bao giờ được yên bình, khắp nơi đều đang lùng bắt du côn, nơi này của bọn hắn cũng bị lục soát vài lần.

Giống như bị người ta để mắt tới.

Hắn cảm thấy vô cùng lo lắng.

Những năm này, hắn một mực lẩn tránh.

Có mấy lần suýt bị đối phương tìm được, nhưng may mắn trốn thoát kịp thời.

Mười mấy năm trôi qua, vùng ngoại ô bị tìm hết cả, lần này hắn mới đến khu thành chủ.

Hơn nữa, thân thể hắn đã sớm biến hoá, căn bản không thể nhìn ra dấu vết của bộ dạng trước kia, Lăng Dung cũng đã trưởng thành nên không có khả năng nhận ra.

Hắn cẩn thận như vậy thì hẳn nên vạn vô nhất thất* mới đúng.

*vạn vô nhất thất: thành ngữ Trung Quốc, mang ý nghĩa không bao giờ thất bại.

Lão gia Ba Tư không biết vấn đề nằm ở đâu, tuy nhiên, vẫn nên cẩn thận mà đề phòng.

-Lăng Dung, chúng ta có khả năng lại phải dọn nhà.

Lão gia Ba Tư nói với Lăng Dung.

Lăng Dung hơi sửng sốt, lại phải dọn nhà sao?

Cô chỉ mới vừa gặp Hứa Mạt thôi mà.

Hơn nữa, Hứa Mạt đã trở thành tội phạm bị truy nã, chân dung bị dán đầy ở khu thành chủ.

-Vậy Hứa Mạt thì sao?

Lăng Dung thì thào nói, cô có chút lo lắng.

-Tên kia thông minh hơn ta, sẽ không bị bắt dễ dàng như vậy.

Lão gia Ba Tư nói.

Lúc trước hắn chỉ tưởng Lăng Dung phỏng đoán lung tung, thật không ngờ lại đúng là tên nhóc kia, xem ra giác quan thứ sáu của con bé rất mạnh.

Cái thằng nhóc này lại gây náo loạn lớn như vậy, dám giết hẳn hai Nghị viên.

Thực lực này đoán chừng đã vượt qua cả hắn.

Xem ra chuyện xảy ra một năm trước đả kích rất lớn tới Hứa Mạt.

Dám ở khu thành chủ giết chóc đến long trời lở đất, hơn nữa còn không có ý định thu tay.

Lúc này, quản gia chạy lại phía bên này.

Lão gia Ba Tư nhíu mày, nhìn quản gia.

Chỉ thấy sau lưng quản gia có mấy người trực tiếp theo vào.

Người cầm đầu hình như là một cô gái, mặc áo choàng và đeo mặt nạ nên nhìn không rõ khuôn mặt.

Lão gia Ba Tư từ trên ghế đứng dậy, nhìn chằm chằm vào vị khách không mời mà đến.

Chẳng lẽ cảm giác của hắn đúng rồi sao?

Lão gia Ba Tư đi lên phía trước hỏi:

-Các ngươi là ai?

-Tước tiên sinh.

Cô gái nói với lão gia Ba Tư.

Đôi mắt híp của lão gia Ba Tư đột nhiên thay đổi, con ngươi trở nên sắc bén mà nhìn chằm chằm vào đối phương.

Hắn rất muốn quên đi xưng hô này.

Hắn đã từng là đội trưởng đội hộ vệ Thành bang, Tước!

-Phòng thí nghiệm đã sinh ra nghi ngờ, sắp bắt đầu triển khai hoạt động.

Cô đưa một tấm hình cho lão gia Ba Tư, trên tấm ảnh là gia đình ba người nhà hắn.

Lão gia Ba Tư không hiểu làm thế nào mà hắn lại bị bại lộ.

Mặc dù Lăng Dung có một ít biến hoá, nhưng cũng không nhiều đến mức khiến người ta phát hiện ra.

-Ngươi là ai?

Âm giọng lão gia Ba Tư lạnh xuống, tiến về phía trước một bước.

-Xin chào Lăng Dung tiểu thư.

Cô gái nhìn Lăng Dung, cởi mặt nạ, lộ ra đôi mắt khiến Lăng Dung có hơi sửng sốt.

-Ngươi…

Lăng Dung rõ ràng không nghĩ tới sẽ là cô ấy.

-Nếu như Tước tiên sinh tin tưởng lời ta nói, thì hãy để ta mang Lăng Dung tiểu thư và những người khác rời đi.

Cô gái ngắt lời Lăng Dung, đeo lại mặt nạ rồi nhẹ nhàng nói.

-Ta dựa vào đâu mà tin tưởng ngươi?

Lão gia Ba Tư lạnh lùng nói, Lăng Dung có quen biết với đối phương sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận