Căn Cứ Số 7

Chương 296: Sau khi thành danh

Trong một căn phòng của một căn biệt thự tại thành phố Cương Khung, một người phụ nữ nhìn Hứa Mạt trong màn hình, cô vừa cười vừa khóc, đó là nước mắt của sự kích động.

Trên thế giới này chi có cô hiểu Hứa Mạt đã trải qua những gì nhất.

Thiếu niên tại tiệm bách hóa cuối cùng cũng đã mọc ra đôi cánh của chính mình để bay lượn. Từ đó trời cao mặc cho chim bay.

-Anh ơi.

Ngồi bên cạnh là một cô bé, cô bé nhìn thanh niên trên TV, thế nhưng cũng khóc.

-Chị ơi, em rất nhớ anh ấy ạ.

Yêu nhi giọng trẻ con nói, nhóc cũng đã lớn lên không ít, cũng hiểu được một số chuyện rồi.

Con bé giống như đã rất lâu rồi chưa được nhìn thấy anh trai.

Lăng Dung dịu dàng xoa đầu cô bé, có chút đau lòng.

Hiện tại vẫn chưa thể gặp lại. Bọn họ không còn là Lăng Dung và Yêu nhi ở thế giới ngầm, bọn họ có tên mới.

........

Người dân cùng phóng viên cùng nhau rời khỏi học viện Nặc Á. Sau khi ra khỏi cửa, bộ phận phóng viên bị đánh, người của đội trị an xông lên cũng không cản được người, vô cùng thê thảm.

Cùng lúc đó, thành phố Cương Khung nổi lên một trận sóng gió lớn.

Lực lượng dư luận quay trở mặt đúng thật là rất lớn. Nhóm truyền thông dắt mũi dư luận, bẻ cong sự thật trước đó đều bị dân chúng vây đánh. Lão viện trưởng phải xin lỗi, viện trưởng học viện Nam Minh phải tức giận đều đã in sâu vào trong đầu của bọn họ, hóa thành lửa giận.

Đương nhiên, thảm hại nhất chính là tập đoàn Minh thị

Tập đoàn Minh thị lúc này bị vây chặt đến con kiến cũng không chui lọt.

Hắn biết hắn bị vứt đi rồi.

Đây chính là kết cục của việc tranh đấu thất bại.

Ngay khi nhìn thấy lão viện trưởng xuất hiện, hắn biết mình thua rồi, hắn không hề nghĩ tới chuyện Hứa Mạt là đệ tử chân truyèn của lão viện trưởng, càng không nghĩ tới việc lão viện trưởng sẽ cúi đầu xin lỗi.

-Choang!

Minh Huy lao thẳng ra ngoài, trang bị trên người hắn trực tiếp đâm vỡ cửa kính thủy tinh, bộ giáp dưới chân phun ra ngọn lửa năng lượng.

-Hắn muốn chạy trốn.

Vô số người ngẩng đầu nhìn lên không trung.

-Là Minh Huy.

Có người hô lớn.

Chẳng qua ngay sau đó, từ một phương khác, đột nhiên có một vài bóng người đồng thời bay lên không trung, chặn lại ở những phương hướng khác nhau.

Một chiếc cơ giáp lấy tốc độ khủng bố bay tới đánh thẳng vào Minh Huy.

-Bùm.

Một tiếng nổ vang lên, áo giáp trên người Minh Huy bị phá vỡ, thân thể bị đạp trở về, nằm trên mặt đất phun ra một ngụm máu tươi.

Ngẩng đều nhìn, Minh Huy nhìn về phía cơ giáp đang bay ở bên ngoài tòa nhà, người lái chiếc cơ giáp này chính là người phụ trách khoa người máy, Lãnh Thu.

Giờ phút này hai chân của chiếc cơ giáp ấy đang phun ra một cỗ năng lượng ánh sáng khổng lồ, khiến cho cơ giáp bay lơ lửng trong không trung.

Cơ giáp cấp A!

-Quả nhiên.

Thấy được một màn như vậy, mặt Minh Huy xám như tro tàn, điều này giống với những gì hắn đã dự đoán.

Học viện một khi đã phản kích thì sẽ không chừa cho hắn một cơ hội nào.

Kết thúc rồi!



Tập đoàn Minh Thị thất thế rồi.

Minh Diệu và Minh Huy của tập đoàn Minh Thị đều bị bắt khi đang chạy trốn, Minh Huy trước khi bị bắt đã bị thương nặng.

Tài sản của tập đoàn bị thanh lý.

Cùng lúc đó, trong sự việc lần này truyền thông dẫn dắt dư luận đều bị xử lý, tất cả những ai có liên quan đều sẽ bị điều tra.

Thành phố Cương Khung, phần lớn người dân đều tự mình xin lỗi.

Ảnh hưởng của sự việc lần này là rất lớn.

Mấy lão già trong tám học viện siêu phàm lớn cười và nói, lão viện trưởng Đạm Đài, có thể được xem là công kích như trong sách giáo khoa, ông ta chỉ cần cúi đầu một cái, người dân sao mà có thể chịu được.

Rất rõ ràng, lão viện trưởng không chỉ giỏi đánh nhau đâu.

Học sinh của học viện Nặc Á sau khi trải qua ba ngày trong địa ngục, lúc bọn họ bước ra khỏi khuôn viên trường, đều ngẩng cao đầu.

Cùng lúc đó.

Tên của Hứa Mạt, được toàn bộ thành phố Cương Khung biết đến.

Thậm chí, độ nổi tiếng trong chớp mắt đã sánh ngang với Nam Minh Hỏa Vũ.

Trải qua sự phán xét của dư luận bị xem như ‘kẻ giết người’, sau khi sự việc được làm sáng tỏ, nhân dân thành phố Cương Khung cũng cảm thấy có lỗi với Hứa Mạt, anh ấy chỉ làm một việc mà một chàng trai nhiệt huyết cần phải làm thôi.

Hứa Mạt, 17 tuổi, trước đây là thợ săn hoang dã.

Phải làm bài kiểm tra độ dung hợp nguyên lực để tiến cử vào học viện, vào ngày kiểm tra, Lâm Thanh Trạch bỏ buổi lễ khai giảng để chạy đến đó.

Độ dung hợp nguyên lực cấp S.

Cấp độ nguyên lực: lúc mới vào học là C+.

Khi vào học viện, trở thành học sinh dự bị, được lão viện trưởng nhìn trúng, được nhận làm đệ tử thân cận của lão viện trưởng.

Thành tích chiến đấu: cuộc chiến người máy đánh bạn Lâm Tước.

Thành phố tàn tích liên tục đánh bại Áo Thác, Đường Long, Từ Cương, Áo Lợi Duy Á, đánh lùi Lâm Tước, nếu tiếp tục chiến đấu, Lâm Tước chắc chắn sẽ thua.

Liên quan tới những dữ liệu này của Hứa Mạt, đều được người dân thành phố Cương Khung nhớ rõ.

Một siêu yêu quái.

Nhân dân thành phố Cương Khung, bắt đầu đặt nhiều kỳ vọng vào Hứa Mạt, đệ tử thân cận của Chiến Thần Đạm Đài, thiên tài cấp S.

Sau này, anh ta có khả năng còn giỏi hơn cả thầy của mình.

………….

Vài ngày sau.

Thế giới tàn tích.

Hứa Mạt đang chiến đấu cùng một đám quái vật, trong đó có hai con quái vật cấp B-.

Anh ấy không dùng sức mạnh tinh thần lực, chỉ đơn thuần chiến đấu dựa vào sức mạnh cao nhất cấp C.

Lúc này, đao của anh liên tục chém ra, chém vào cổ một con quái vật cấp B.

Đao chém ra, ba luồng ánh sáng đao liên tục bộc phát ra, bộc phát ra sức mạnh gấp ba lần, con quái vật kia ngẩng cổ gào thét trong đau khổ, nhưng vẫn không đủ để giết chết con quái vật cấp B.

Chính vào lúc này, dường như có ánh sáng nguyên lực lập lòe ở trên đao.

-Phụt.

Lóe lên ánh sáng đao thứ 4, chiến đao cắt đứt cổ họng con quái thú, máu tươi bay tung tóe.

-Ánh sáng đao thứ tư

Hứa Mạt dừng lại, cười một nụ cười mãn nguyện, ánh sáng đao thứ tư xuất hiện rồi, trong một giây vừa rồi, cơ thể của anh hình như cũng xảy ra một vài biến đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận