Căn Cứ Số 7

Chương 701: Che giấu

-Chiếu cố?

Dạ Hi nhìn về phía Hứa Mạt, sắc mặt quái dị.

Đàm Đại Minh nhìn thấy Linh bên cạnh Dạ Hi. Đối với Linh, Đàm Đại Minh rất ấn tượng.

Khi đó. Nếu không phải là Linh lái một con quái vật cấp S xuất hiện ở thành phố Cương Khung giúp bọn họ đuổi giết con quái vật kia, không biết chúng sẽ gây ra thiệt hại như thế nào. Linh thấy Đạm Đài đang nhìn cô. Chớp mắt, trong lúc nhất thời không biết nên xưng hô thế nào.

-Linh, Hứa Mạt gọi thầy của ngươi là thầy, ngươi cũng có thể gọi thầy của hắn là thầy

Dạ Hi nói

-Cái này…

Hứa Mạt lộ ra bộ mặt khó xử, hướng bên cạnh liếc mắt một cái

-Thầy

Linh nghe không hiểu lắm, cho nên thành thật kêu lên. Thầy của Hứa Mạt, cô gọi là thầy hẳn không sai.

-Ấy

Ông già Đạm Đài đáp lại với một nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt, hắn nhìn Linh và nói:

-Hứa Mạt không bắt nạt ngươi, phải không?

Linh nhớ đến viên pha lê ký ức mà Hứa Mạt đưa cho cô, đảo mắt nhìn Hứa Mạt, sau đó mở miệng nói:

-Có…

Hứa Mạt:

-...

-Hắn bắt nạt ta ngươi như thế nào? Ta thay ngươi làm chủ.

Đàm Đại Minh nói.

-Hai tình yêu. Cùng một món quà, có một hộp.

Linh nói.

Đàm Đại Minh hiểu những lời của Linh. Hắn sửng sốt một chút, sau đó nhìn Hứa Mạt. Dạ Hi cũng vậy, cô và Hứa Mạt ở cùng nhau trong chiến hạm, như thể cô biết Linh đang nói về điều gì.

Bắt cá hai tay?

Hứa Mạt có cảm giác như mình sắp phải chết.

-Còn nữa.

Linh lại nói.

Hứa Mạt nhìn Linh, nói khẽ:

-Nữ ma đầu, thầy ấy chỉ tùy tiện hỏi thôi, đừng nghiêm túc như vậy.

Linh nhìn Hứa Mạt, rồi nhìn Đàm Đại Minh.

-Đừng để ý đến hắn, ta đang nghe.

Đàm Đại Minh nói.

-Mẹ ta bảo hắn có thời gian thì quay lại ăn cơm, hắn nói sẽ đợi mẹ ta không ở nhà sẽ đến.

Linh nói. Tại sao lại phải đợi mẹ cô ấy không ở nhà?

Nhìn thấy ánh mắt của Đàm Đại Minh và Dạ Hi, Hứa Mạt muốn chết.

-Thằng nhóc này...

Đàm Đại Minh thẳng tay tát vào đầu Hứa Mạt, Hứa Mạt hai tay ôm đầu, không dám đánh trả...

Linh nhìn thấy cảnh này. Trong đôi mắt trầm tĩnh của cô ấy hiện lên một nụ cười rất nông cạn, dường như có chút mỉa mai.

-Nếu cần, ta cùng đi với ngươi.

Đàm Đại Minh nói.

Hứa Mạt trợn tròn mắt, thầy cùng hắn đi một chuyến, đây là có ý gì? Gặp phụ huynh sao?

-Cùng nhau đi ăn cơm?

Linh tròn mắt nhìn lão nhân.

-Ừ, chúng ta cùng nhau đi ăn tối đi. ông lão nhìn thấybộ dáng đơn giản của Linh liền cười cười, cô gái này có phải là có chút ngốc không, nhưng cũng rất tốt. Linh tròn mắt, tựa hồ do dự.

-Làm sao vậy, ngươi không muốn sao?

Ông lão nhìn thấy vẻ mặt của Linh liền cười hỏi, Linh lắc đầu nhẹ nhàng nói:

-Vậy chúng ta luyện trước đi, đồ ăn ở nhà không ngon lắm.

Ông lão sửng sốt một chút, sau đó bật cười, Dạ Hi cũng cười theo

-Đúng vậy.

Hứa Mạt nhìn Linh và nghiêm túc gật đầu, lại bị ông già cắt ngang, điều này khiến Hứa Mạt thở dài, ai mới là học trò của hắn chứ.

……..

Hứa mạt tại Cục Thần Kiếm tu luyện, nhưng tình hình bên ngoài vô cùng căng thẳng. Xung đột giữa người ngoài hành tinh và liên bang đang ngày càng kịch liệt, bọn hắn không ngừng tạo áp lực lên chính phủ liên bang.

Mà chính phủ liên bang bên này, cũng tạo áp lực lên Cục Thần Kiếm. Biết là không thể mang Hứa Mạt đi, nên muốn phái người vào Cục Thần Kiếm. Bọn hắn nhận được thông tin, phía Cục Thần Kiếm đang triệu tập khẩn cấp đoàn đội nghiên cứu. Chính phủ Liên bang đối với chuyện này vô cùng bất mãn, Cục Thần Kiếm vậy mà bỏ qua Chính phủ Liên bang, tự mình nghiên cứu.

Đồng thời, Tập đoàn Tư Tháp Khắc cũng đang bổ sung thêm các đối tác, với tư cách là một tập đoàn khoa học và công nghệ tiên tiến. Tập đoàn Tư Tháp Khắc luôn có một nhóm nghiên cứu hàng đầu, bọn họ cần tiếp tục giao lưu với khoa học và công nghệ để phát triển nhiều sản phẩm đột phá hơn. Nhưng dù vậy, vẫn chưa đủ.

Hứa Mạt nhận được liên lạc của Tư Tháp Khắc Hào.

-Tiến triển thế nào rồi?

Hứa Mạt hỏi.

-Ta không biết, tin tức từ chỗ của lão Liêu bị phong tỏa chặt chẽ, hắn ta bị đóng cửa với công chúng. Ngay cả ta cũng không có cách nào tìm ra tiến độ cụ thể.

Tư Tháp Khắc Hào nói:

-Tuy nhiên, một số thiết bị cậu mang tới cũng có một chút đột phá. Theo lão Liêu, nếu công nghệ đột phá hơn vào thời điểm này, vũ khí trang bị của Bái Luân sẽ có cơ hội nhảy vọt, có cơ hội chống lại người ngoài hành tinh Lan Tư Lạc Đặc.

-Bỏ qua những cỗ máy và quả cầu năng lượng mà cậu mang theo, ngay cả thiết bị cậu đưa cho chị Điệp và những người khác cũng có một lò năng lượng nhỏ bên trong, có sức mạnh làm nóng đáng sợ. Nếu nó được sử dụng trong chiến tranh, đánh bại đám người Lan Tư Lạc Đặc không phải là vấn đề.

Tư Tháp Khắc Hào nói

-Ừm…

Hứa Mạt gật đầu.

-Anh có ý kiến gì không?

-Ý kiến?

Tư Tháp Khắc Hào nghi ngờ hỏi.

-Thêm tiền chẳng hạn.

-....

Tư Tháp Khắc Hào khinh bỉ nói:

-Đây là chuyện tiền có thể so được sao? Nếu mang đến kỹ thuật đột phát, cậu sẽ là vị cứu tinh của toàn bộ hành tinh Bái Luân.

-Tôi vẫn thích tiền hơn.

Hứa Mạt đáp, đừng dụ dỗ vô ích.

-Nếu cậu không có lòng tự trọng, ta coi thường cậu!

Tư Tháp Khắc Hào nói:

-Ta đang suy nghĩ về một vấn đề

-Cái gì?

Hứa Mạt nói.

-Người như ngươi làm sao có thể giao ra hết thảy đồ tốt? Thành thật nói cho ta biết, bên trong chiến hạm còn giấu cái gì?

Tư Tháp Khắc Hào nghiêm túc nói.

-Cút đi!

Hứa Mạt cúp máy liên lạc.

Tư Tháp Khắc Hào thấy Hứa Mạt cúp máy, hắn ta càng nghi ngờ hơn. Tiểu tử này có tật giật mình? Khẳng định còn che giấu điều gì đó.

Hắn sẽ không lấy được cỗ máy siêu cấp năng lượng phải không?

Bằng cách nào mà hắn sống sót?

Tư Tháp Khắc Hào càng nghĩ càng cảm thấy không đúng.

Hứa Mạt thật không nghĩ đến. Người hiểu rõ hắn ta nhất thực sự là Tư Tháp Khắc Hào...

Nhưng Cục Thần Kiếm không nghi ngờ gì khác, bởi vì vẫn còn Dạ Hi. Dạ Hi đã ở bên hắn. Cũng không thể hai người cùng nhau lấy được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận