Căn Cứ Số 7

Chương 708: Không có phần thắng

Và chính phủ liên bang cũng sẽ muốn có được Hứa Mạt.

Dưới áp lực kép, Hứa Mạt đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn.

-Chính phủ liên bang rất phức tạp và nhất định phải có những kẻ phản bội. Họ không trung thành với liên bang. Hứa Mạt nhất định không thể giao cho bọn họ để 'bảo vệ'.

Lưu Phong tiếp tục, nếu Hứa Mạt được giao cho chính phủ liên bang, mọi thứ sau đó sẽ nằm ngoài tầm kiểm soát.

Có thể hắn sẽ trở thành con bài thương lượng cho bên kia.

-Ta biết.

Cát Hồng gật đầu, nói.

-Chúng ta còn cần đẩy mạnh nghiên cứu vũ khí siêu năng lượng.

Tuy nhiên, nghiên cứu khoa học không thể hoàn thành trong thời gian ngắn, ngay cả khi đạt được một số kết quả nghiên cứu, thì việc chế tạo siêu vũ khí trên quy mô lớn cũng cần thời gian. Về cơ bản là không thể hoàn thành trong thời gian ngắn. Hơn nữa, nhân lực của Cục Thần Kiếm là có hạn.

-Hứa Mạt, ngươi thời gian này đừng ra ngoài. Hơn nữa, bạn bè của ngươi cũng đều ở lại trong Cục Thần Kiếm.

Cát Hồng nói với Hứa Mạt. Diệp Thanh Điệp cũng có một siêu vũ khí trên người, cô ấy có thể gặp nguy hiểm nếu ra ngoài.

-Vâng.

Hứa Mạt gật đầu.

Sức mạnh của siêu vũ khí đã được thử nghiệm trước đó, nó rất mạnh, không ngờ sát thương trên chiến trường lại khủng khiếp như vậy, hơn nữa trên chiến hạm còn rất nhiều, hắn và Dạ Hi lại không thể mang về được quá nhiều cùng một lúc.

Hắn cũng muốn đến thăm sư phụ Khương, nếu có cơ hội, hắn sẽ lại ra khơi và mang về thêm một số thiết bị, để người của Cục Thần Kiếm trang bị vũ khí cho họ, tạo nên một đội siêu vũ trang. Tuy nhiên, liệu tất cả những người trong Cục Thần Kiếm có đáng tin cậy không

Hứa Mạt không biết rằng nếu kẻ phản bội có được siêu vũ khí, nó sẽ gây ra mối đe dọa rất lớn. Nếu siêu vũ khí bị trộm mất, chỉ sợ sẽ không ai có thể chống lại được.

……

Phủ Tổng thống, Tổng thống Liên bang Xuyên Nạp Đức đang triệu tập đám đông để tổ chức một cuộc họp khẩn cấp. Đúng lúc này, cửa nghị viện bị đẩy ra, người trong đại sảnh nhíu mày, người bên ngoài đang làm gì? Một cuộc họp quan trọng như vậy lại bị xông vào?

Nhưng khi quay đầu lại, liền nhìn thấy người tới, tất cả đều im bặt trong tích tắc. Một đoàn người hùng hổ tiến vào, cầm đầu là một ông lão tướng mạo uy nghiêm, những người chung quanh đều là khí chất phi phàm.

Ngay lập tức, đám đông trong hội trường quốc hội lần lượt đứng dậy, rõ ràng bọn hắn đều biết đó là ai.

Cả nhóm đi thẳng đến hàng ghế đầu, Tổng thống Liên bang bước xuống sân khấu, đến trước ông lão, cúi đầu chào:

-Tương lão.

-Các ngươi tiếp tục đi.

Xuyên Nạp Đức gật đầu, cuộc họp tiếp tục.

Tương lão cùng thành viên Tương gia phía dưới yên lặng nghe, hôm nay không chỉ có thành viên Tương gia đến, mấy đại gia tộc liên bang cũng tới.

-Trăm năm sau, liên bang lại lần nữa gặp phải nguy cơ xảy ra chiến tranh, hành tinh Lan Tư Lạc Đặc đã tuyên bố sẽ phái chiến hạm đi hành tinh Bái Luân, hiện tại, có người đề xuất chiến tranh, có người đề xuất hòa đàm.

Xuyên Nạp Tư nói:

-Đối với vấn đề này, các vị thấy thế nào?

-Quân lực của hành tinh Bái Luân hiện tại phát triển không đủ, nếu như cùng hành tinh Lan Tư Lạc Đặc phát sinh đại chiến, chỉ sợ kết cục vẫn sẽ giống như mấy trăm năm trước, ta đề nghị hòa đàm.

Một vị mặc quân trang nói.

-Thương lượng như thế nào, đàm phán kiểu gì?

Một quân nhân khác chất vấn hỏi.

-Các ngươi đã quên bài học chiến tranh từ mấy trăm năm trước sao? Trận chiến tranh này cho dù có thể đẩy lùi hành tinh Lan Tư Lạc Đặc thì hành tinh Bái Luân cũng sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Ngược lại, còn có thể uy hiếp thành thị quần tụ.

-Huống chi, nếu như chiến tranh thất bại, e rằng con đường mấy trăm năm trước phải đi lại một lần nữa.

Trong nghị trường vang lên tiếng tranh luận, hiển nhiên không thể đi đến thống nhất. Chiến tranh liên quan đến vận mệnh của tất cả mọi người.

Những người cứng rắn muốn chiến tranh, nhưng cũng có rất nhiều người phản đối. Một khi chiến tranh nổ ra, hậu quả khó lường. Mọi người đều có nguy cơ phải chết.

Chiến tranh không quan tâm ngươi là ai, địa vị ra sao, rất nhiều kẻ đều không muốn tham chiến, đương nhiên cũng có người xuất phát từ sự chênh lệch thực lực giữa hai bên.

-Hòa đàm, các ngươi định đàm phán như thế nào?

Lúc này, một thanh âm cắt ngang lời nghị trường, trưởng lão ngồi ở hàng ghế đầu thản nhiên nói, cả đại sảnh rơi vào yên lặng.

Mọi người ở đây đều biết rằng Tương Lão luôn là một người cứng rắn.

Những người tiền nhiệm của gia tộc Tương đã tạo ra kỷ nguyên liên bang và đưa Bái Luân đi đúng hướng, nhưng bây giờ, giống như hồi đó, họ lại một lần nữa bị đe dọa bởi người ngoài hành tinh.

-Hoà đàm kiểu gì?

Tương Lão đứng dậy, xoay người liếc mắt nhìn mọi người, trong mắt mang theo sự sắc bén bức người, trên người toát ra khí thế uy nghiêm nồng đậm.

Nhưng dù như vậy, vẫn có người nói:

-Hành Tinh Lan Tư Lạc Đặc yêu cầu giao ra Hứa Mạt, hơn nữa chuyện này cũng là Hứa Mạt khiêu khích, nếu như hắn không khai chiến, chúng ta còn có thể giảng hòa, nhưng nếu bây giờ giao ra Hứa Mạt, không phải chính phủ liên bang nên...

Hắn còn chưa kịp nói, đã bị Tương Lão lạnh lùng cắt ngang,

-Theo như ngươi nói, chúng ta nên xin lỗi vì đã giết chết người hành tinh Lan Tư Lạc Đặc trên hành tinh Bái Luân. Lại giao hắn ra đền bù tổn thất cho Lan Tư Lạc Đặc đúng không?

Tương Lão cười lạnh một tiếng, thanh âm như sấm sét nổ vang trong đầu đối phương, làm cho người nọ sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, đầu kịch liệt run rẩy, có điểm chảy máu mũi.

Thân thể hắn run lên, muốn nói cái gì, nhưng lại không dám nói ra

-Tương Lão, liên bang chính phủ cùng hành tinh Lan Tư Lạc Đặc xác thực có chênh lệch rất lớn, nếu như vội vàng khai chiến, liên bang căn bản không có phần thắng.

Có người đứng lên nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận