Căn Cứ Số 7

Chương 1275: Ra tay đi

-Oành….

Một tiếng nổ vang lên, trong lúc hai người giao đấu thì không khí như muốn nổ tung, một luồng năng lượng chấn động quét ra, cơ thể của Hán Tư bị đánh bay đi, bước chân liên tục trượt lùi về sau, rên lên một tiếng, cánh tay buông thõng, một cơn đau dữ dội truyền đến.

Hứa Mạt nhìn về phía Kiều, chỉ thấy lúc đối phương thu nắm đấm về thì cơ thể vẫn bao phủ bởi ánh kim loại, ánh mắt như chuông đồng nhìn chằm chằm Hứa Mạt, mang theo vẻ khiêu khích.

Hứa Mạt bảo Hán Tư giao đấu là ông ta đã rất không thoải mái rồi, ông ta rất hiếu kì về khả năng chiến đấu của Hứa Mạt.

-Hắn không ổn, người lên đi.

Kiều nói với Hứa Mạt.



Lần này Hứa Mạt không từ chối nữa, lập tức bước lên phía trước.

Từ sau khi tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh được thành lập, hắn rất ít khi sử dụng nguyên lực để chiến đấu, ở hành tinh Bái Luân đều là chiến tranh giữa các chiến hạm, sức mạnh cá nhân không có chỗ để sử dụng.

Đến hành tinh Khắc Lạc Y, đây là lần đầu tiên bị kiếm chuyện, được dịp có thể mượn Kiều để xem thử lực chiến đấu của mình đã đạt đến trình độ nào rồi. Lúc trước mặc dù đã xem qua không ít video chiến đấu, nhưng chỉ xem thì dù sao cũng không có trải nghiệm sâu sắc bằng tự mình thực hiện.

Ánh mắt của Kiều sắc bén, từ trong đó lóe lên màu vàng sáng bóng, nguyên lực cùng màu trên người hắn tỏa ra, có thể cảm nhận được hơi thở ác liệt mà ngang ngược.

-Xin mời.

Hứa Mạt lên tiếng. Lời của hắn vừa dứt, nguyên lực đã cuốn theo thân thể Hứa Mạt bay lên không trung.

Kiều hét to một tiếng, người hắn cũng phóng lên trên cao.

Đằng xa, trong võ quán Lôi Ân có người đi ra, đi về phía bên này, từ những hướng khác nhau, cũng đang có những ánh mắt và bóng người nhìn về phía bọn họ đang lơ lửng trên cao, y như là có gì đó đáng để xem vậy.

-Ra tay đi.

Hứa Mạt mở miệng nói với Kiều.

-Được.

Kiều không khách sáo một chút nào, người hắn như một luồng sấm chớp màu vàng, với sự bao bọc của nguyên lực lập tức vọt về phía hắn, lấy thân thể hắn làm trung tâm, vầng sáng của năng lượng vàng óng đẹp đẽ ánh lên lấp lánh.

Thét ra một tiếng xong, cánh tay của Kiều vươn tới phía trước, vung một nắm đấm ra, hình ảnh cú đấm xé toạc không gian, cực kỳ ngang ngược.

-Đùng.

Một luồng sấm chớp xuất hiện, người của Hứa Mạt bỗng biến mất, cú ra tay này của Kiều lại đánh vào trong không khí.

-Nhanh quá.

Kiều nhớ tới đánh giá của quán trưởng Lôi Ân về Hứa Mạt, tốc độ phản xạ thần kinh của hắn vô cùng đẳng cấp, ý nói là năng lực phản ứng của Hứa Mạt vượt xa hắn.

-Vù vù...

Người của Kiều lại một lần nữa xông tới, tốc độ rất nhanh, ánh sáng màu vàng lóe lên một cái rồi biến mất, hình ảnh quyền tung ra liên tục, nhưng bóng người của Hứa Mạt vẫn luôn xuất hiện trước mặt hắn, thế mà không đánh trúng được lần nào.

Lần này, Kiều không dừng lại nữa, bỗng nhiên hắn chuyển hướng, vung ra một nắm đấm, lực siêu mạnh bộc phát giúp cho tốc độ của hắn đạt tới mức kinh người, ập tới trong nháy mắt.

-Đùng.

Trong không gian đã phát ra tiếng vang trầm nặng, cú đấm kia dường như đã đánh trúng vào người Hứa Mạt, thế nhưng lại chỉ là một hình ảnh chớp nhoáng, vẫn không thể trúng được.

Kiều vẫn không ngừng tấn công liên tục, trên không trung lập tức xuất hiện những tia chớp màu vàng

Người ở phía dưới quan sát chiến đấu đã nghe thấy trên cao không ngừng vang lên những tiếng nổ, những cú đánh đó liên tiếp không ngớt, bao phủ lấy một khoảng trời, mỗi một quyền vung ra đều mạnh mẽ uy nghiêm, người của hắn như hòa vào trong quyền pháp tạo thành một thể, càng ngày càng dữ dội, nếu mà Hứa Mạt bị đánh trúng, e là chỉ một chạm là đã bị thương nặng rồi.

-Kỹ thuật chiến đấu quyền pháp.

Người đứng xem thầm nghĩ trong lòng, quán trưởng Lôi Ân cũng xuất hiện ở cửa ra vào, hắn nhìn thấy hai người chiến đấu. Quả nhiên, độ phản ứng thần kinh và tốc độ của Hứa Mạt đều vô cùng kinh người.

Mà sức mạnh của Kiều cũng rất đáng nể, lại thêm cả kỹ thuật chiến đấu quyền pháp này kiên cường khác thường, đặc biệt phù hợp với hắn, lực tấn công đã đạt tới đỉnh của Ngự Cảnh.

Nhưng tiếc thay, hắn vẫn không chạm vào được Hứa Mạt.

-Ngươi định cứ trốn tránh như thế này sao?

Trên không trung bỗng vang lên một giọng nói. Ngay lúc giọng nói ấy vừa dứt, một bóng người tung cánh tay trái màu vàng quét tới, mang theo ánh sáng óng ánh đẹp mắt, nắm đấm của hắn phá tan bóng hình, nhưng Hứa Mạt vẫn biến mất.

-Ầm keng...

Ánh sáng sấm chớp lập lòe, trên người Hứa Mạt vừa rút lui được dội sấm, nhất là cánh tay của hắn, tập trung lực rất dọa người, ánh mắt của hắn cũng thay đổi, ẩn chứa sấm rền.

Đánh nhau đến bây giờ, Hứa Mạt phát hiện lực tấn công của Kiều quả thật cực kỳ mạnh mẽ, nhưng khuyết điểm lại rất rõ ràng, muốn đánh bại Kiều không hề khó, có khá nhiều cách khác nhau.

Đầu óc của Hứa Mạt không ngừng vận động, khả năng tính toán của hắn cực đỉnh, tốc độ phản ứng thần kinh cũng hơn người, lí do là vì đầu của hắn có thể hấp thu năng lượng.

Dưới sự chuyển động cao độ, động tác của Kiều đối với hắn mà loại y như tua chậm.

-Ầm...

Một nắm đấm kinh người màu vàng xuyên qua không gian lao đến, đánh vào phía người Hứa Mạt. Trong chớp mắt này, người của Hứa Mạt liền tránh đi.

Ngay lúc Kiều còn tưởng là Hứa Mạt sẽ tránh đi như những lần trước, thì lúc nghiêng người cánh tay của Hứa Mạt bỗng nhiên chuyển hướng vung ra, ánh sáng chớp nháy làm nhức mắt.

Một chiêu này giống như là đã sớm thủ sẵn vậy, thế đánh như sét đánh giông rền, cứ y như mượn nhờ chuyển động né tránh vừa rồi, trong chốc lát, chỉ một cái chớp mắt đã lộ ra tốc độ tấn công kinh người.

Kiều muốn di chuyển đã không kịp nữa, cánh tay trái của hắn vội vàng tung ra đấm về phía trước, ý định ngăn cản sự tấn công từ Hứa Mạt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận