Căn Cứ Số 7

Chương 233: Ngàn người nhìn chằm chằm

Cuối cùng cũng tới rồi sao.

Khoa người máy của Học viện Thế Tước là khoa người máy đầu tiên trong tám học viện siêu phàm.

Lâm Tước, cơ giáp xác định và đánh giá thiên phú cấp S.

Khiến bọn họ cảm thấy bị áp bách vô cùng mạnh.

-Có tự tin không?

Lãnh Thu quét mắt về phía sân thực chiến, yên tĩnh không một tiếng động, không ai đáp lời.

Tự tin à?

Chính Lãnh Thu cũng không thấy tự tin.

-Nếu mà thua rất thảm, không chỉ có khoa người máy chúng ta mất mặt mà mỗi một người khoa người máy các cậu cũng thế.

Lãnh Thu đem lời nói của Lâm Thanh Trạch trực tiếp nói lại cho học trò.

Một trận ồn ào truyền đến, học viên của học viện Nặc Á vọt vào trong tòa cơ giáp.

Không chỉ có ở bên ngoài, người đang học tập bên trong tòa cơ giáp cũng đều đi ra ngoài rồi, đi tới sân thực chiến.

Có người ở trên lầu cũng đi xuống xem, có người chạy xuống hẳn tầng một.

Bên ngoài tòa nhà cơ giáp, đoàn người chậm rãi đi tới, khí thế phi phàm.

Trước mặt, phóng viên truyền thông đang khiêng máy quay chạy tới, đem máy quay nhắm thẳng vào đoàn người của học viện Thế Tước.

Phát sóng trực tiếp toàn thành phố!



Thành phố Cương Khung, phố Khải Hoàn.

Trên ngã tư đường người đến người đi như trước, lúc này bọn họ đều đang đứng lại, ngẩng đầu nhìn lên chiếc màn hình được treo trên một tòa nhà được làm bằng thép.

Ở nơi nào đó, học viện Thế Tước đã tiến vào khoa người máy của học viện Nặc Á.

Đây là học viện thứ năm trong số những học viện mà Thế Tước từng tới, cùng với học viện Nặc Á thành hai học viện cuối cùng.

Hơn nữa, theo hiểu biết thông tin của dân chúng, khoa người máy của học viện Nặc Á căn bản không phải là đối thủ của học viện Thế Tước.

Lần giao lưu này, cũng chẳng có gì để mà hồi hộp.

Rất nhiều người chỉ là muốn nhìn xem vị thiên chi kiêu tử tên Lâm Tước kia.

Lâm Tước của hiện giờ đã trở thành người được truyền thông yêu thích, dân chúng của thành phố Cương Khung đều gửi gắm sự kỳ vọng lên người hắn cực kỳ cao, chờ mong sự trưởng thành của hắn.

-Không biết lần này có cần Lâm Tước ra tay không nữa.

Tại ngã tư trên phố Khải Hoàn có người mở miệng nói.

Ngoại trừ Lâm Tước, còn có học viên Địch Nạp Tư của học viện Thế Tước có độ dung hợp nguyên lực cấp A-, nguyên lực cấp C+, thiên phú cơ giáp xác định và đánh giá cấp A+.

Hơn nữa Địch Nạp Tư cũng có xuất thân từ gia đình quý tộc, đã tiếp xúc với cơ giáp từ rất sớm.

Dường như, tìm cả học viện Nặc Á cũng không có ai là đối thủ.

Học viên của học viện Nặc Á vẫn kém hơn họ một chút.

-Lần này sau khi học viện Thế Tước lưu động đi giao lưu thì sẽ trở thành cái tên học viện siêu phàm đứng thứ nhất của thành phố Cương Khung rồi nhỉ.

Có người mở miệng nói.

Học viện Thế Tước ra vẻ phô trương như thế, livestream toàn thành phố, đương nhiên là có mục đích để làm như vậy.

Giành được Lâm Tước.

Củng cố thanh danh một thời của trạng nguyên học viện Thế Tước.

Trở thành học viện siêu phàm đứng đầu ở thành phố Cương Khung.

Kể từ đó, nguồn học viên của học viện Thế Trước càng ngày càng tốt hơn, mạnh hơn cả về số lượng lẫn chất lượng, liền có thể bỏ xa các học viện khác.

Đối với điều này, các học viện lớn đều âm thầm biết rõ.

Nhưng đây đều là mưu kế rõ ràng của học viện Thế Tước, bọn họ không tiếp cũng phải tiếp.

-Khoa người máy của Thế Tước sớm đã là khoa người máy đứng đầu Cương Khung, không còn gì để bàn cãi cả, học viện Thế Tước vẫn ngầm là cái tên đứng đầu trong các học viện, sau lần này thì không cần phải tranh cãi nữa.

Có người nói.

-Chính xác luôn, trừ phi học viện khác cũng làm một lần lưu động đi giao lưu như thế, đem tât cả các học viện lớn ra giẫm một lần.

Nhưng các học viện khác cũng không thấy có được loại thực lực mang tính nghiền áp này.

Chí có khoa người máy của học viện Thế Tước mới có thôi.

-Hiệu trường hiện tại của học viện Nặc Á, ông Lâm Thanh Trạch lần trước đã ở lại lễ khai giảng, đại khái cũng cảm thấy rất mất mặt, không biết lần này có xuất hiện hay không nữa.

Có người lại nói.

Lâm Thanh Trạch lúc bấy giờ đang ngồi ở trong văn phòng của mình.

Các thiết bị điện tử trong phòng đều đã tắt, máy truyền tin một mực đổ chuông, nhưng ông không nhận.

Nhắm mắt làm ngơ.

Ông chuẩn bị nghỉ ngơi một lúc, chờ cuộc giao lưu chấm dứt thì mới ra ngoài.

Hiện tại, ai cũng đừng làm phiền ông.

...............

Tòa nhà khoa người máy, đâu cũng là người.

Dù là trong hay bên ngoài, khắp nơi đều là bóng người.

Trước lan can ở tầng trên của tòa nhà cũng đều là học viên, bọn họ đều đang nhìn xuống, túm tụm lại thành một đoàn.

-Đó chính là Lâm Tước, quả nhiên rất đẹp trai.

Trên tầng, có nữ sinh nhìn về phía bóng dáng ở trong đám người của học viện Thế Tước, người cao một mét tám, tóc ngắn, mặc đồ thể thao, anh tuấn phi phàm.

-Bên cạnh anh ấy là Địch Nạp Tư, nghe nói cơ giáp xác định và đánh giá cũng là cấp A+, cũng rất đẹp trai.

Có người nhìn sang người bên cạnh Lâm Tước, Địch Nạp Tư có bộ tóc màu vàng, hơi thở trên người có vài phần nham hiểm.

-Các cậu là học viên của học viện Thế Tước à?

Nam sinh bên cạnh nghe thấy nam sinh khoa người máy của học viên Thế Tước thì cảm thấy khó chịu.

-Đương nhiên, nhưng nếu thực lực đã chênh lệch rồi thì chỉ có thể thả lỏng tâm trạng thôi.

Nữ sinh nhún vai nói.

Nam sinh nhất thời không thấy vui vẻ, có chút buồn bực.

Đúng là thực lực có chênh lệch.

Chẳng qua, nếu không đánh nhau thì vẫn có thể ôm được một tia ảo tưởng.

Có lẽ học viện Thế Tước cũng không mạnh giống như bọn họ nghĩ đâu nhỉ?

Hoặc là, bên học hiện đã có chuẩn bị, đồng thời cũng đang che giấu cao thủ cơ giáp thì sao?

Thiên phú cũng không phải là tất cả, chiến đấu cơ giáp là phải xét đến năng lực thực chiến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận