Căn Cứ Số 7

Chương 413: Ngươi không hiểu đâu

-Ầm...

Một tiếng thật lớn, cơ giáp màu đen bị đánh bay ra ngoài.

Cỗ cơ giáp đứng dậy, sau đó mở cửa khoang, Hứa Mạt từ trong đi ra ngoài, lão viện trưởng cũng từ trong một cỗ cơ giáp khác bước ra ngoài.

Bên ngoài náo động, nhưng lão viện trưởng vẫn đang dạy cơ giáp cho Hứa Mạt.

-Không tệ.

Lão viện trưởng nói:

-Đối với kỹ năng điều khiển cơ giáp cấp thấp, ngươi so với ta cũng không kém bao nhiêu, chênh lệch vẫn là ở sự phối hợp thân thể nhịp nhàng. Ngươi phải luôn nhớ kỹ một điểm, máy móc chính là sự mở rộng của cơ thể, lúc điều khiển cơ giáp người không nên coi nó như một cỗ cơ giáp, mà là giống như chính cơ thể người, chỉ bằng cách tích hợp con người và máy móc mới có thể phát huy hiệu quả chiến đấu mạnh nhất.

Trước đây, lão viện trưởng chưa bao giờ công nhận Hứa Mạt rất giỏi, nhưng bây giờ thì khác, ông không tiếc lời khen ngợi anh ta.

Sự tiến bộ của Hứa Mạt thật sự rất khủng khiếp.

Thao tác của cơ giáp không khó, nhưng thao tác chênh lệch một chút, sẽ dẫn đến thực lực chênh lệch rõ ràng, thậm chí là khoảng cách không thể vượt qua được.

Bậc thầy đỉnh cao về cơ giáp thật sự rất ít, nhưng Hứa Mạt đương nhiên có loại thiên phú này, trình độ khống chế, năng lực tính toán và tốc độ phản ứng thần kinh của anh ấy đều là đỉnh cao, là một bậc thầy cơ giáp bẩm sinh.

Chỉ là thực lực bản thân còn chưa đủ, nếu không, anh ta đã thông thạo điều khiển cơ giáp cấp cao nhất rồi.

-Dạ.

Hứa Mạt gật đầu.

-Nghỉ ngơi đi.

Lão viện trưởng nói, cụ già trầm mặc hai ngày qua dường như đã khôi phục lại tinh thần của trước kia.

Thậm chí, trông có vẻ càng có sức sống hơn trước. Ông ấy không thể gục ngã, ngay bây giờ, ông ấy có rất nhiều việc cần phải làm.

Máy liên lạc rung lên, lão viện trưởng kết nối.

-Ông đã xem tin tức mà Thiết Vinh tuyên bố chưa?

Lão viện trưởng Nam Minh hỏi.

-Chưa.

Ông lão lắc đầu.

-Ông ngược lại rất hứng thú.

Ông lão Nam Minh nói:

-Hắn tố cáo ông lợi dụng tài nguyên công cộng, tham lợi đặc quyền, điều này đang bắt đầu hủy hoại thanh danh của ông, giảm bớt sức ảnh hưởng của ông rồi.

-Ông cho rằng ta đang quan tâm đến danh tiếng của mình sao?

Đàm Đài lão viện trưởng nói.

Một bước này cũng là sự việc nằm trong dự đoán.

-Ta đương nhiên biết ông không để ý, nhưng mà như vậy chả khác nào là một lá bùa hộ mệnh, một khi bọn chúng hủy hoại thanh danh của ông, chúng có thể sẽ buộc ông phải ra tay, cuối cùng tấn công ông, khi đó thì…” lão viện trưởng Nam Minh chỉ thẳng vào điểm trọng yếu, như thể ông ấy nhìn thấy những sự việc của sau này.

-Thanh Trạch bị sát hại, bọn họ đã dùng thủ đoạn vô lương tâm, bọn họ còn tưởng rằng ta là một lão già tốt sao?

Lão viện trưởng trào phúng nói.

Những thứ như danh tiếng đồ đó, trước giờ ông ấy không hề để tâm.

Anh hùng ư?

-Đối phương không thể cho ông bất kì lời giải thích nào, nếu như không đưa ra, thì ông muốn làm gì.

Lão viện trưởng Nam Minh nghiêm túc nói.

-Ta không hi vọng gửi gắm lời giải thích nào trên bản thân mình, chỉ là thông báo cho bọn chúng một tiếng.

Lão viện trưởng nói.

-Làm càn, cho dù ông không nghĩ cho chính mình thì cũng phải nghĩ tới phái học viện, chuyện này không phải của riêng ông.

Giọng của viện trưởng Nam Minh to hơn mấy phần.

-Quản cho tốt cháu gái của ông đi. ” Lão viện trưởng nói xong liền cúp máy liên lạc.   

Rõ ràng là ông ấy không hài lòng về chuyện của Nam Minh Hỏa Vũ và tên thanh niên họ Lý.

Tên thanh niên họ Lý kia đang nhờ cậy vào sự giúp đỡ của học viện Nam Minh và Nam Minh Hỏa Vũ để tạo ra thế lực cho riêng bản thân hắn, xây dựng hình tượng.

Gia đình Nam Minh nhìn mà không hiểu sao?

……………..

Lão viện trưởng đang chờ đợi, cũng như các nguyên lão của học viện Nặc Á, đang chờ đợi lời giải thích từ chính quyền thành phố và Cục Thực thi Pháp luật.  

Tất nhiên, họ biết rằng có thể sẽ không có bất kỳ lời giải thích nào.

Vậy thì, buổi họp báo truyền thông ngày hôm đó được coi như một thông báo.

Hắn giải quyết theo cách riêng của mình.

Hứa Mạt cũng đang chờ đợi.

Trong khi chờ đợi, anh ấy đã luyện tập điên cuồng.

Nguyên lực cấp B trừ, sức mạnh tinh thần cấp B trừ, vẫn là quá yếu.

Nếu như anh có thể đạt tới cấp B, có lẽ anh ta sẽ càng thuần thục điều khiển cơ giáp hơn một chút, điều khiển cơ giáp đỉnh cấp sẽ càng thuận buồm xuôi gió.

Hứa Mạt xây dựng một phòng tu luyện nguyên lực cực kỳ đậm mùi nguyên lực trong nhà, ngoại trừ tu luyện nguyên lực ở trong đó thì thời gian còn lại anh đều dành cho việc tu luyện trong thế giới đổ nát và tôi luyện thông qua các trận chiến.

Hứa Mạt phát hiện sau trận chiến ngày thảm họa vừa qua, sức mạnh tinh thần của anh đã cạn kiệt và rất mệt mỏi, nhưng sau khi khôi phục lại, sức mạnh tinh thần của anh dường như đã mạnh hơn một chút.

Sau khi tiêu hao mạnh mẽ, tác động bản thân đến cực hạn, khi quay trở lại tu luyện thì rất hữu ích cho việc tu hành.

Hứa Mạt cũng đã đến đấu trường Siêu Thần giết chóc, nhưng anh ta không gặp phải nữ ma đầu.

Vào ngày này, Hứa Mạt cuối cùng đã nhận được thông tin liên lạc từ người ngoài hành tinh.  

-Tìm được rồi sao?

Hứa Mạt sau khi kết nối liền hỏi. 

-Đừng có mạnh mẽ như vậy, trước tiên chia sẻ với ngươi một sự việc vô cùng tốt đẹp.

Người ngoài hành tinh nói.

-Chuyện gì?

Hứa Mạt hỏi lại.

-Ta yêu đương rồi!

Người ngoài hành tinh đáp.

-Không hứng thú.

Hứa Mạt hồi đáp.

-Nhưng đây là chuyện đại sự của tiểu gia ta, ngươi vậy mà không có hứng thú.

Người ngoài hành tinh chán nản nói.

-Lần này, là ta nghiêm túc đó.

Nói như vậy thì trước kia ngươi không nghiêm túc?

Hứa Mạt hỏi.

-Lúc đó rất nghiêm túc.

Người ngoài hành tinh không biết xấu hổ nói:

-Nhưng lần này thì khác, ta đã yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, hơn nữa cô ấy còn là một mỹ nhân lạnh lùng, ta nhất định phải theo đuổi được cô ấy.

-???

Vẫn còn chưa theo đuổi được.

-Do đó, người đang tự mình công kích?

Hứa Mạt đáp.

-Thôi bỏ đi, ngươi không hiểu đâu.

Người ngoài hành tinh không tiếp tục nói nữa.

Hứa Mạt sao có thể hiểu được, hắn chưa từng gặp qua người kia, không biết khuôn mặt kia xinh đẹp như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận