Căn Cứ Số 7

Chương 402: Chủng loại và nhược điểm

Không phải một người, mà là toàn quân.

Theo ý nghĩa nào đó mà nói, Hứa Mạt đã cứu vớt quân đội Tây Nam.

-Mọi người làm như vậy, tôi thấy không quen.

Hứa Mạt cười nói.

Lúc này mọi người mới lục đục bỏ tay xuống, bắt tay đập vai với Hứa Mạt, cái tên nhóc thối này.

-Đi nghỉ ngơi đi.

Tư lệnh Khưu mở miệng nói.

Hứa Mạt gật đầu, đi vào bên trong bộ chỉ huy, hắn thật sự có chút mệt mỏi, không biết thầy và những người khác thế nào rồi.

Một thời gian sau, Hứa Mạt nhận được tin tức thầy giáo không sao, nhóm người Điệp tỷ cũng không có việc gì, hắn lúc này mới có thể buông lỏng tâm trạng.

Hứa Mạt nghỉ ngơi mấy tiếng đồng hồ, lúc tỉnh ngủ thì trời đã nhá nhem tối.

Nhẹ nhàng từ chối sự giữ lại của quân đội, Hứa Mạt mặc áo giáp cấp A vào, bay trở về.

Trải qua một hồi đại nạn, thành phố Cương Khung trở nên vô cùng im ắng, người dân cũng không dám ra khỏi cửa.

Tất cả các camera trong thành phố được mở lên, lực lượng vũ trang bắt đầu tiến hành tiêu diệt các con quái thú còn lại.

Khi Hứa Mạt có thể nhìn thấy tung tích của con quái thú nào trong thành phố, hắn sẽ thuật tay giết chết nó.

Trên bầu trời nơi nơi đều là máy bay chiến đấu đang tuần tra, cùng với rất nhiều đội vũ trang đang tìm tung tích của quái thú.

Khi Hứa Mạt trở lại chỗ ở thì đã là buổi tối.

Tất cả mọi người đều đang đợi hắn.

-Thầy.

Hứa Mạt tiến lên trước, gọi ông cụ một tiếng.

-Quân khu Tây Nam thế nào rồi?

Ông cụ quan tâm hỏi.

-Tình hình chiến đấu rất thảm thiết, tổn thất vô cùng lớn, nhưng hiện giờ đã không sao rồi ạ.

Hứa Mạt mở miệng nói.

-Khụ khụ.

Ông cụ ho khan một tiếng, yên tâm gật đầu, có vẻ có chút mệt mỏi.

Hứa Mạt có một loại ảo giác rằng thầy giống như là đã già đi thêm không ít.

-Thầy, thầy bị thương sao ạ?

Hứa Mạt hỏi.

-Không có gì trở ngại đâu, tuổi có chút lớn, chiến đấu với cường độ cao nên tinh lực không theo kịp.

Ông cụ lắc đầu, giống như là đã rất mệt:

-Hôm nay nghỉ ngơi thật tốt nhé.

-Thầy, ngài cũng mau đi nghỉ ngơi đi.

Tinh Vân mở miệng nói.

-Biết biết, con đã nói không biết bao nhiêu lần rồi.

Ông cụ cười khổ lắc đầu, sau đó xoay người đi về phòng, dáng người già nua giống như có chút cong xuống.

-Thầy thật sự già rồi.

Hứa Mạt nhìn đến tấm lưng kia, trong lòng có chút chua xót.

Đã tầng này tuổi vẫn đi ra chiến trường như trước, hơn nữa còn giết rất nhiều.

Ông cụ bây giờ so với người khí thế trên chiến trường kia có sự tương phản rất lớn, như là hai người khác nhau.

-Hôm nay tất cả mọi người đều mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi.

Hứa Mạt nói với mọi người.

Mọi người gật đầu, đều rời đi, chỉ có Diệp Thanh Điệp vẫn ở đó.

-Trận chiến hôm nay, máy bay chiến đấu cùng lão viện trưởng ra trận, toàn quân bị diệt chỉ có lão viện trưởng kiên trì ở lại, ông cụ đã mệt vô cùng nhưng vẫn một mực chờ cậu trở về.

Diệp Thanh Điệp tiến tới chỗ Hứa Mạt, mở miệng nói.

Tuy cô biết Hứa Mạt ở quân khu Tây Nam, vẫn an toàn nhưng không nhìn thấy được Hứa Mạt trở về thì ông cụ vẫn không yên tâm.

Tâm trạng Hứa Mạt có chút trầm lắng, máy bay chiến đấu của quân đội khu Tây Nam, toàn quân bị diệt.

Ông cụ trở về sau một trận tử chiến, có thể tưởng tượng trạng thái tinh thần của ông cụ lúc này tệ đến mức nào.

Hứa Mạt biết, lão viện trưởng thật sự coi hắn là hậu nhân để đối đãi, không chỉ là học trò thông thường.

-Học viện Nặc Á thế nào?

Hứa Mạt hỏi.

-Có không ít người hy sinh.

Giọng nói của Diệp Thanh Điệp cũng rất nặng nề, thời điểm chiến tranh vừa mới bùng nổ, vô cùng đột ngột, đàn quái thú dũng mãnh tiến tới khiến không ít người phải chết trận.

Trong đó có giáo viên, cũng có cả học viên.

-Hứa Mạt.

Diệp Thanh Điệp đột nhiên hô lên.

-Hả?

Hứa Mạt nhìn về phía bên cạnh Diệp Thanh Điệp, chỉ thấy cô đang đứng trước mặt hắn, vươn hai tay đặt lên trên vai của Hứa Mạt, nhìn khuôn mặt đã trở nên anh tuấn cương nghị của hắn, cười sáng lạn, nói:

-Cao hơn tôi nhiều lắm rồi, cũng thành thục hơn rồi.

Thời điểm vừa mới gặp mặt Hứa Mạt, hắn vẫn còn rất ngây ngô, giống một đứa trẻ.

Hiện tại đã trưởng thành rồi.

-Trước kia, nhìn cậu làm một bộ dáng anh hùng, sẽ vì thế mà cảm thấy kiêu ngạo, tự hào.

Diệp Thanh Điệp nhìn Hứa Mạt, nói:

-Nhưng hiện tại, không biết vì sao lại có chút sợ hãi.

Mặc dù cô đang cười nhưng giọng nói lại có vẻ có chút đau lòng.

Hôm nay cô cũng rất lo lắng cho Hứa Mạt, lo rằng hắn vẫn chưa trở về.

Quái thú đánh vào thành phố, đứng trước tại hoa như này, con người có vẻ thật nhỏ bé.

-Điệp tỷ.

Nội tâm Hứa Mạt cũng có chút cảm xúc, hai năm vừa rồi cứ như là một giấc mộng.

Bọn họ thật sự đều đã thay đổi rất nhiều.

Vươn tay, giúp Diệp Thanh Điệp hất mái tóc đã dài che cái trái ra sau, Hứa Mạt cười nói:

-Từ thế giới ngầm xông lên đây thì còn cái gì để sợ nữa, hiện tại đã tốt hơn so với trước kia nhiều lắm rồi.

-Ừ.

Diệp Thanh Điệp gật đầu, tiến lên, nhẹ nhàng định bế Hứa Mạt.

-Ặc...

Thân thể Hứa Mạt cứng đờ, thấp giọng nói:

-Chị Điệp, em đã trưởng thành rồi.

Diệp Thanh Điệp đỏ mặt, cô cảm nhận được.

Đá Hứa Mạt một cước, Diệp Thanh Điệp quay người rời đi.

Hứa Mạt lộ ra biểu tình vô tội.

..........

Ngày hôm sau.

Sau khi trải qua một đêm dọn dẹp, quái thú xâm lược thành phố bị tiêu diệt rất nhiều.

Nhưng chính phủ thành phố Cương Khung vẫn nhắc nhở dân chúng không được ra ngoài, kế tiếp lực lượng vũ trang của thành phố Cương Khung sẽ tiếp tục tiêu diệt đám quái thú xâm lược thành phố.

Các phương tiện truyền thông lớn đều phát truyền hình trực tiếp.

Tất cả các màn hình đều đang phát hình ảnh tiêu diệt quái thú, cùng với tin tức mới nhất, đồng thời cũng sẽ phát tin về hình ảnh của lực lượng vũ trang tiêu diệt quái thù ngày hôm qua.

-Hôm qua, thành phố Cương khung gặp phải một làn sóng quái thú nghiêm trọng trăm năm có một, khắp nơi trong thành phố và trên bầu trời đều bị tấn công, lực lượng vũ trang của thành phố đã ngay lập tức hành động, sự đoàn kết trước nay chưa từng có.

-Lúc này đây, trừ học viện siêu phàm, một ít lực lượng vũ trang tư nhận cũng đang phát huy tác dụng quan trọng nhất, tại thời khắc nguy cơ, không ai có thể chỉ lo thân mình, bọn họ cũng đều đứng lên, trừ điều đó ra, các công ty gen lần này cũng phát huy tác dụng rất lớn, hiện giờ bọn họ đang tiến thành thu về thi thể của quái thú, nghiên cứu chủng loại và nhược điểm của chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận