Căn Cứ Số 7

Chương 762: Tình cảnh khó khăn của Diệp Tạp Lâm Na

Đóng vai thật giống.

Khó trách lúc bọn hắn rời đi Linh lại lo lắng đến vậy, cứ đứng bảo vệ trước người Hứa Mạt.

Thì ra là hầu gái bên người.

Nghe nói hầu gái của tộc A Nặc Tư trên thực tế là những người phụ nữ của vương tộc, muốn làm ấm giường, tương lai có thể trở thành thiếp thất.

Tất cả đều vô cùng hợp lý.

Biết được chân tướng phía sau, Tạp Đặc và Y Trạch cũng tiếp nhận được việc mình bị hành hung.

Linh nhìn thấy mấy người kia lén lén lút lút, thỉnh thoảng nhìn về phía cô, đôi mắt xinh đẹp chuyển động, cơ hơi tò mò.

Bọn hắn đang nói chuyện gì vậy?

Sao âm thanh càng ngày càng nhỏ vậy, nghe không được gì cả.

-Bí mật này nhất định phải được giữ, hy vọng các cậu đừng để lộ với bất kỳ người nào, nếu không tôi sẽ gặp phải nguy hiểm.

Hứa Mạt tiếp tục nói.

-Yên tâm, tôi lấy danh dự của quý tộc đảm bảo.

Y Trạch mở miệng nói.

-Tôi cũng không thích nhiều chuyện.

Tạp Đặc cũng nói.

-Sao cậu lại đến đại học Lư Tạp Tư?

Y Trạch hiếu kỳ hỏi.

-Tôi lúc trước vì để né tránh tai họa nên được đưa đến một hành tinh nhỏ yếu ớt để trưởng thành, mãi đến trước đây không lâu mới đi đến hành tinh Lư Tạp Tư.

Hứa Mạt tiếp tục nói, chuyện sau này đều đã được bịa hết rồi.

Thân phận này sợ là bóc không nổi đâu!

-Thì ra là thế.

Y Trạch gật đầu.

-Nên sự thật là các người rất có tiềm năng, thực lực cũng không hề yếu nhưng mà vẫn phải chăm chỉ cố gắng, về sau có gì không hiểu có thể hỏi tôi.

Hứa Mạt tiếp tục nói:

-Lúc trước thấy các cậu học rất tốt, cho nên mới cố ý thăm dò, cơ mà bây giờ tôi đã thẳng thắng với các cậu như vậy rồi, tiền tôi cũng không thu nữa, tất cả mọi người đều là anh em, Tạp Đặc này, cái này tôi trả lại cậu.

-Không cần.

Tạp Đặc lắc đầu nói:

-Chút tiền lẻ này thì có là gì.

-Anh em tốt.

Hứa Mạt thầm nghĩ trong lòng, ta biết là cậu sẽ không nhận mà.

-Cũng được, tiền chỉ là vật ngoài thân thôi.

Hứa Mạt nói:

-Nếu mọi người đã đều là bạn bè thì có gì cần giúp đỡ cứ đế tìm tôi.

Hứa Mạ vỗ vỗ bả vai hai người nói.

-Tôi với hắn không phải là bạn bè mà...

Tạp Đặc và Y Trạch đồng thời nói, nhìn về phía đối phương.

Nhưng hiển nhiên, bọn họ vẫn muốn trở thành bạn bè của Hứa Mạt, mặc dù vừa bị hắn đánh một trận.

Hứa Mạt là thành viên của hoàng tộc A Nặc Tư học rộng tài cao, lại còn có sức chiến đấu siêu phàm, có tư cách trở thành bạn bè với bọn hắn.

-Ách!

Hứa Mạt nhìn hai người, thù cái gì mà hận cái gì?

-Vậy mỗi người một lời.

Hứa Mạt cũng không đi giảng hòa, dù sao cũng chẳng biết là ân oán gì.

-Đúng rồi, tôi có chuyện không tiện ra mặt, cần nhờ các cậu đi giúp tôi một chút.

Hứa Mạt nói.

-Chuyện gì?

Y Trạch hỏi.

-Đại học Lư Tạp Tư có một người Tháp Nhĩ Đức tên là La Tư, hẳn là học ở ngành kinh tế, người này trước đó tính kế tôi, gạt tiền làm ăn của tôi. Tôi thì không tiện ra tay, các cậu giúp tôi phá hư chuyện làm ăn của hắn, để hắn bồi thường chi hết. Dĩ nhiên, chúng ta phải sử dụng cách thức văn minh, không thể vi phạm pháp luật.

Hứa Mạt nói.

Cái này thì đơn giản, tôi sẽ nghĩ biện pháp để hắn cầm tiền đến trả lại cho cậu.

Tạp Đặc tùy ý mở miệng, việc nhỏ thôi.

Người Tháp Nhĩ Đức toàn là đám chẳng tốt lành gì.

-Vậy chuyện này giao cho các cậu nha.

Hứa Mạt hơi cảm động:

-Tôi về thư viện trước, còn chưa tới thời gian tan tầm.

-Ừ.

Hai người gật đầu, cùng nhau tiễn Hứa Mạt đi ra ngoài.

Bên ngoài, không ít người đang vây xem ở chỗ này, sau đó bọn họ nhìn thấy Y Trạch và Tạp Đặc vô cùng thân thiện tiễn Hứa Mạt ra thì vẻ mặt của họ trở nên rất cổ quái.

Bọn hắn vừa bỏ qua cái gì sao?

Hứa Mạt là bị hai người kia mang tới, sau đó thì được đưa về.

Thế tức là người nhân viên quản lý thư viện này thật sự rất cao thâm, có thể dùng lý luận để chỉ giáo hai người họ hả?

Y Trạch và Tạp Đặc liếc lẫn nhau.

-Đồ ăn hại, ba chiêu cũng đỡ không nổi.

Tạp Đặc giễu cợt nói.

-Vậy cậu đỡ được chắc, còn ở đó mà chê cười tôi?

Y Trạch chế nhạo lại.

-Mạnh hơn cậu là được.

Tạp Đặc đáp.

-Ngon thì đánh lại một trận không?

Y Trạch tức giận hỏi.

-Đánh thì đánh.

Hai người đi về, mới vừa rồi bị Hứa Mạt đánh đập một trận, hai người đều ngộ ra được vài điều, giống như mình có thể trở nên mạnh hơn.

Người bên ngoài trợn mắt há hốc mồm nhìn xem hai người này, mới vừa rồi còn chưa đánh đủ hả?

Thế rốt cuộc là đã xảy là chuyện gì vậy?

Hai người lại đại chiến mấy trăm hiệp, giữa chừng không quên trào phúng lẫn nhau.

Lúc đánh nhau, hai người đều nghĩ thầm sau này phải nhờ người anh em Hứa Mạt vụng trộm bồi dưỡng cho mình một khóa huấn luyện, nhất định phải đem đối phương ép ra bã mới được.



La Tư phá sản, tiền đi mượn đều bị thua sạch, hiện tại trên người hắn không còn lấy một cắc bạc, không chỉ như vậy, hắn còn đang thiếu nợ một đống.

Làm con buôn hai chiều ở đại học Lư Tạp Tư, đây là chuyện làm ăn một vốn bốn lời. Đầu tiên, hắn tìm được sinh viên chuyên ngành của khoa xây dựng, thay hắn ước tính giá trị của trang bị và số tiền đại khái cần để sửa chữa, bảo đảm không có một tí sơ hở nào, nhìn hết sức chuyên nghiệp.

Vừa mới bắt đầu, tất cả mọi thứ đều thuận lợi, chuyện làm ăn càng ngày càng lớn, tiền lời cũng kiếm được càng nhiều, hắn bắt đầu nhận số lượng lớn hơn, nếu như có thể dùng làm đòn bẩy thì không nên do dự chút nào.

Muốn giàu nhanh thì chuyện làm ăn đầu tiên phải có vận may tột cùng, hoặc là cần phải sử dụng chiến thuật đòn bẩy, lúc cơ hội nhiều hơn rủi ro thì sẽ lập tức làm.

Hắn đúng thật là đã làm vậy, thế là, hắn ngoài việc mượn tiền của Hứa Mạt, rồi đi mượn một ít từ bạn học, dự định sẽ làm một cú thật to, thua mua mấy món trang bị hai tay có giá trị vô cùng cao, thêm nữa đối phương chào giá cũng không thấp. Điều này ngược lại lại làm hắn ta thấy an toàn hơn, việc thỏa thuận cũng không có vấn đề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận