Căn Cứ Số 7

Chương 801: Thủ đoạn của Y Lệ Toa Bạch

-Nếu đã như vậy thì sau này chính là huynh đệ rồi.

Tay phải Hứa Mạt giơ lên, Tát Nhĩ đồng thời đưa tay ra nắm chặt tay Hứa Mạt.

-Nhưng Tát Nhĩ, thân phận tôi có chút đặc biệt, nếu ở bên ngoài cứ xem như tất cả những chuyện này chưa từng xảy ra, chỉ cần trong lòng chúng ta hiểu rõ là được, dù sao thì tôi cũng không thể đắc tội với quý tộc hành tinh Lô Tạp Tư ở đây, nếu không sơ rằng sẽ rất thảm, tôi vẫn cần phải lợi dụng bọn họ.

Hứa Mạt nói:

-Mọi thứ về tôi cũng không thể tiết lộ ra ngoài.

-Yên tâm, tôi lấy thân phận hoàng tộc vương quốc Tát Tư ra bảo đảm, Tát Nhĩ tôi là người thẳng thắn.

Tát Nhĩ vỗ ngực nói:

-Hứa Mạt huynh đệ sao không chuyển đến vương quốc Tát Tư tôi?

-Tôi tất nhiên tin tưởng cách đối nhân xử thế của Tát Nhĩ huynh đệ, sau này cũng sẽ suy nghĩ đến việc chuyển chỗ nhưng tạm thời tôi vẫn còn có việc phải hoàn thành, tích lũy thực lực.

Hứa Mạt nói.

Quá khó với hắn, phải làm cho vẹn cả đôi đường.

Phải cùng Tát Nhĩ trở thành anh em, rồi lại còn phải nghĩ cách trở thành chị em với Y Lệ Sa Bạch.

-Ừm.

Tát Nhĩ gật đầu:

-Có việc gì cần cứ nói với tôi.

-Không thành vấn đề.

Hứa Mạt nói:

Nhưng trước đó, tên quý tộc hèn hạ Đạo Cách Lạp Tư của hành tinh Lô Tạp Tư lại lấy thân phận tiền bối để ra tay với cậu, làm gì có cái lý đó, Tát Nhĩ, món nợ này nhất định phải để hắn trả.

Tát Nhĩ nghĩ đến Đạo Cách Lạp Tư, ánh mắt sắc lạnh, đúng vậy món nợ này phải để hắn trả.

Hứa Mạt huynh đệ quả là trượng nghĩa, đã bắt đầu suy nghĩ cho hắn rồi!



Trận chiến của Tát Nhĩ và Đạo Cách Lạp Tư lần trước, là bởi vì đẳng cấp nguyên lực của Đạo Cách Lạp Tư cao hơn hắn, cho nên sức chiến đấu cũng mạnh hẳn hơn hắn, Tát Nhĩ mới không tiếp tục gắng gượng chiến đấu.

Hứa Mạt sau khi nghe Y Trạch và Tạp Đặc giải thích, đã đi tìm hiểu sơ bộ về thực lực của Đạo Cách Lạp Tư.

Tên này tự xưng là có thân phận quý tộc, ngăn không cho Y Trạch và Tạp Đặc kết bạn với hắn, ngạo mạn tự kiêu, lại là người của anh trai cả Y Lệ Toa Bạch, về sau dĩ nhiên cùng sẽ không đứng cùng một chiến tuyến với hắn, thậm chí đối phương còn hiểu lầm rồi sinh ra thái độ thù hằn, có thể sẽ là kẻ thù.

Đã như vậy thì nên ra tay trước để chiếm lợi thế thôi.

-Tát Nhĩ, trận chiến hôm trước, Đạo Cách Lạp Tư dùng đẳng cấp nguyên lực cấp A đánh nhau với cậu, như vậy quá không công bằng, hơn nữa tôi còn nghe nói, trang bị lúc đó của cậu cũng không bằng hắn, thế thì sẽ càng bị thua thiệt rồi.

Hứa Mạt mở miệng nói:

-Nếu như có trang bị như nhau, cậu cho là mình sẽ nắm chắc được mấy phần?

-Tỷ lệ thắng không cao lắm.

Tát Nhĩ nhìn về phía Hứa Mạt đáp, hắn mặc dù kiêu ngạo tự tin, nhưng vẫn nhận thức rất rõ về thực lực của mình. Trước đó, hắn chỉ không ngờ là người có cùng đẳng cấp nguyên lực với hắn như Hứa Mạt lại có thể mạnh như vậy.

Dù sao, thân phận bề ngoài của Hứa Mạt chủ là một nhân viên quản lý sách báo, đầy tớ của A Nặc Tư.

Nhưng đã đánh nhau với Đạo Cách Lạp Tư rồi nên Tát Nhĩ biết được thực lực của hắn ta.

-Nếu trang bị giống nhau, có thể giúp lực tấn công của tôi đạt đến cấp độ không kém hắn là bao nhiêu, thế nhưng, y như khi cậu đối phó với tôi lúc trước vậy, tốc độ tấn công và tốc độ phản ứng của Đạo Cách Lạp Tư đều nhanh hơn tôi, đẳng cấp nguyên lực cao sẽ phát huy lợi thế lúc đó. Vậy nên tôi không thể tiếp tục khiêu chiến với hắn mà muốn tăng thực lực của bản thân lên.

Tát Nhĩ nói. Đây cũng là nguyên nhân hắn đến thư viện.

Hắn cũng nghi ngờ không biết lý luận trên sách vở có thể tăng năng lực chiến chiến đấu của mình lên không, cho nên, hắn mang theo chút hy vọng này đến thử thử, nhưng không nghĩ tới còn chưa kịp đọc sách thì đã bị Hứa Mạt chọc giận, thiếu chút nữa đã phát điên muốn đại chiến một trận với Hứa Mạt ở ngay thư viện.

Hứa Mạt gật đầu, trang bị cũng không phải là tất cả, nhất là những thứ kia không có tác dụng đặc biệt để tăng cường trang bị, cũng không thể bù đắp hoàn toàn chênh lệch của đẳng cấp nguyên lực, tốc độ phản ứng và tốc độ tấn công sẽ không thể kéo lên được.

Trong quá trình thực chiến, cả hai yếu tố này đều mang tính chất quyết định đến kết quả.

-Đạo Cách Lạp Tư nhanh hơn tôi luôn sao?

Hứa Mạt hỏi.

-Đối với bản thân tôi mà nói, nếu cậu sử dụng lực tinh thần để khống chế thì tôi thà gặp Đạo Cách Lạp Tư còn hơn.

Tát Nhĩ trả lời. Đánh nhau với Hứa Mạt rất ức chế, lực tinh thần ảnh hưởng đến hắn gây ra cho hắn rất nhiều bất lợi, tốc độ tấn công và tốc độ phản ứng của Hứa Mạt đều nhanh hơn hắn.

Hắn chỉ có lực bộc phát và sức lực cuồng bạo, hai thứ này không có đất để sử dụng, cuối cùng sau khi đánh nhau, hắn vẫn thua.

-Ừ, có thể tính toán huấn luyện. Trong khoảng thời gian này, tôi xem cậu tập luyện, đợi đến khi cảm thấy cậu có cơ hội, sẽ tuyên chiến thẳng mặt với Đạo Cách Lạp Tư.

Hứa Mạt nói.

-Tuyên chiến thẳng mặt?

Tát Nhĩ nhìn Hứa Mạt, lông mày hơi nhíu lại.

-Đúng.

Hứa Mạt gật đầu đáp:

-Tát Nhĩ này, Đạo Cách Lạp Tư đã đánh bại cậu một lần, mọi người đều đã biết, cậu dùng đẳng cấp thấp khiêu chiến lần nữa với hắn, chỉ cần thua không quá thảm, đại chiến một trận, cho dù là bị đánh bại, người khác vẫn sẽ khâm phục dũng khí của con cháu hoàng tộc vương quốc Tát Tư, càng bị đè ép thì bùng nổ càng mạnh. Ngược lại với Đạo Cách Lạp Tư, hắn không thể thua, chỉ cần hắn để thua, cậu liền hung dữ khinh rẻ hắn, để hắn không ngẩng đầu lên được nữa.

Tát Nhĩ lộ vẻ mặt chần chờ.

-Hắn ở đẳng cấp cao hơn để ra tay với cậu, đã là chẳng biết xấu hổ rồi, mục đích là để dùng hết sức để làm nhục cậu. Cho dù tôi không phải là anh em của cậu thì tôi cũng nhịn không nổi.

Lòng Hứa Mạt đầy căm phẫn nói.

-Được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận