Căn Cứ Số 7

Chương 1340: Thực lực

Hơn nữa, cô cũng muốn thử xem thực lực của Hứa Mạt đã tiến bộ đến đâu rồi.

Con người chính là kỳ quái như vậy đó, nếu như không có Hứa Mạt, Cách Tư Mạng trong mắt Ngải Lâm cũng chỉ là một tên người siêu phàm mạnh mẽ, có sao thì vẫn lọt vào top 10 rồi, nhưng bởi vì có sự xuất hiện của Hứa Mạt, Cách Tư Mạng mới mời Ngải Lâm so tài thực chiến, Ngải Lâm lại không hề hào hứng chút nào.

Bây giờ, Hứa Mạt mở miệng mời, cô lại rất mong chờ.

Áo Thần Điện có khá nhiều sân chiến đấu.

Lúc này, ở bên trong một sân thi đấu.

-Thương vẫn còn chậm lắm.

-Phạm vi tấn công không đủ.

-Tốc độ thì nhanh đấy nhưng phạn xạ lại không đủ nhanh, có thể đoán trước được.

Từng âm thanh phát ra, bên trong đang xảy ra một trận chiến, dĩ nhiên, đa phần đều là do Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư ra tay, Hứa Mạt thì hươngz dẫn.

Hắn không nói chuyện khách sáo như mấy người Cách Tư Mạng, Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư xuất hiện điểm yếu, hắn sẽ trực tiếp chỉ ra, ngẫu nhiên cũng sẽ đưa ra một vài nhận xét của mình.

Sau một hồi, hai người ngừng giao đấu.

Cánh thiên sứ sau lưng Ngải Lâm ánh lên rực rỡ xinh đẹp, mang theo vài phần khí chất thần tiên, đôi mắt sáng ngời của cô liếc qua chỗ của Hứa Mạt, trong lòng không thể bình tĩnh nổi, Hứa Mạt quả nhiên rất mạnh, cô căn bản không thể động vào hắn được.

Thêm vào đó, ánh mắt của hắn cũng rất độc.

Chuyện này khiến cho cô bị hụt hẫng không ít, chênh lệch lớn đến vậy sao?

-Hứa Mạt tiên sinh, có phải tôi rất yếu không?

Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư có hơi nghi ngờ bản thân.

-Không.

Hứa Mạt lắc đầu.

-Vậy tại sao...

Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư có hơi thất thần, đều là người tu luyện ở Áo Thần Điện, nhưng chênh lệch lại càng xa hơn.

-Bởi vì tôi mạnh thôi.

Hứa Mạt trả lời.

-...

Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư liếc Hứa Mạt, đột nhiên phát hiện tên này vậy mà không hề khiêm tốn.

-Tốc độ phản ứng thần kinh của tôi không ai có thể sánh bằng được.

Hứa Mạt nói:

-Cô không thể đánh trúng tôi là chuyện hết sức bình thường.

-Người siêu phàm đều khác nhau, bởi vì chúng ta am hiểu những năng lực khác biệt, sẽ dễ dàng xuất hiện hiện tượng đối lập nhau, một người mà muốn am hiểu tất cả mọi thứ thì khó lắm.

Hứa Mạt khuyên bảo Ngải Lâm.

-Hôm nay đến đây thôi, sau này lúc nghỉ ngơi, tôi lại đến tìm cậu.

Hứa Mạt hứa hẹn.

-Được.

Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư gật đầu, thực chiến và chiến trường giả lập không giống nhau, thực chiến có thể nhìn thấy nhiều hơn.

Hai người đi sang phía bên cạnh, có vài người đang đứng bên kia. Cách Tư Mạng cũng ở đó, sau khi Ngải Lâm Ô Lạp Nặc Tư và Hứa Mạt rời khỏi, hắn vẫn luôn theo dõi, không ngờ bọn họ lại tới đây so tài.

Lúc này, có thêm mấy người đi tới nữa, một người trong đó là người có điểm số xếp thứ ba trong bảng xếp hạng Cáp Tư Tốn, trước đó đã khiêu chiến với Hứa Mạt nhưng bị từ chối.

Ánh mắt của Cáp Đức Tốn nhìn rồi đi tới chỗ Hứa Mạt, mở miệng nói:

-Ngươi đã qua được trận thí luyện nào?

-Hắc Sào.

Hứa Mạt trả lời.

Cáp Đức Tốn gật đầu, Áo Thần Điện để Hứa Mạt đứng đầu, rốt cuộ là xét trên phương diện nào?

-Ngươi cũng đã vượt qua sân thí luyện, bây giờ có muốn so tài chút không?

Cáp Đức Tốn hỏi. Hắn muốn xem thử xem Hứa Mạt giỏi nhất là năng lực ở mặt nào.

-Tôi nhận thua.

-...

Cáp Đức Tốn nhìn Hứa Mạt:

-Thực lực của ngươi không yếu, sao mỗi lần gặp đều muốn tránh đối đầu vậy?

Hứa Mạt nhìn lên mặt Cáp Đức Tốn, đáp lại:

-Tôi đến từ một hành tinh xa xôi, vào Áo Thần Điện là để tu hành, nghe nói anh cũng giống vậy, từ tinh cầu khác đến hành tinh Khắc Lạc Y xin học, nhập học viện siêu phàm, sau đó vào Áo Thần Điện, leo lên ba vị trí cao nhất trong bảng xếp hạng, vinh quang vô cùng. Tôi rất ngưỡng mộ anh vì chuyện này, lúc đến Áo Thần Điện, anh hỏi tôi có muốn đối đầu không, nhận thua là lời nói thật, huống hồ, nhận thua trước một người đứng thứ ba trên bảng xếp hạng, đâu có gì là mất mặt đâu.

Cáp Đức Tốn nghe Hứa Mạt nói xong trên mặt liền hiện lên vẻ quái dị, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Hứa Mạt lại hiểu rõ hắn như vậy, hơn nữa hình như còn hơi sùng bái hắn thì phải?

-Áo Thần Điện xếp ngươi ở vị trí thứ nhất, thay thế vị trí của ta, tất nhiên ngươi phải có chỗ hơn người, với cả ngươi cũng đã thông qua thí luyện, không đấu thì sao biết là thua.

Cáp Đức Tốn thuyết phục, giọng nói thân mật vài phần.

-Trận chiến lần này, bất kể ai thắng ai thua, chắc hẳn đều sẽ bị người khác bình phẩm, ảnh hưởng đến tâm tình, anh và tôi cùng chung mục tiêu là vào Áo Thần Điện, cũng là vì để trở thành người siêu phàm lớn mạnh.

Hứa Mạt tiếp lời:

-Mà đối thủ kiểu như anh, dĩ nhiên phải có chuẩn bị tốt nhất để tiếp đón, hai tháng sau, vừa lúc có một cơ hội, tôi sẽ cố gắng nâng cao năng lực của bản thân trong hai tháng này, chờ tới đi ở trạng thái đỉnh cao, đến lúc đó, có lẽ sẽ có cơ hội đấu với anh một trận, khi đó dù thắng hay thua, chí ít cũng là thua tâm phục khẩu phục.

Ánh mắt của Cáp Đức Tốn nhìn Hứa Mạt tăng thêm mấy phần chăm chú, có hơi động lòng, đây là một đối thủ đáng để được tôn trọng.

-Được.

Cáp Đức Tốn trả lời:

-Đã như vậy thì cứ theo lời của ngươi nói đi, nếu như hai tháng sau ta mà thua thì cũng sẽ tâm phục khẩu phục.

Hứa Mạt nói như vậy khiến cho hắn cảm nhận được khí chất lễ độ, bảo sao người này lại được Áo Thần Điện coi trọng.

-Cứ như vậy nha.

Hứa Mạt vươn tay cười nói:

-Cho dù là ai thắng ai thua, cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới con đường chúng ta theo đuổi Thiên Hành Giả, nâng cao thực lực của nhau, thúc đẩy lẫn nhau, gặp nhau trên ngôi vị cao nhất, con đường tu luyện sẽ không còn cô độc nữa.

Cáp Đức Tốn vươn tay, nắm lấy ta của Hứa Mạt, lại sinh ra ý nghĩ chung chí hướng, thật là khí phách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận