Căn Cứ Số 7

Chương 127: Bắt Ba Tư

Phụ trách bảo vệ các nghị viên.

-Cám ơn.

Nghị viên nói.

Cao thủ tinh anh của đội thị vệ Thành bang xuống xe, trên người có đầy đủ vũ khí, nhìn chằm chằm về phía Hứa Mạt đang trượt xuống từ trên ban công tòa nhà cách đó không xa.

Hắn giơ khẩu súng trong tay lên và bắn về phía Hứa Mạt, một tia chớp năng lượng màu xanh tím bắn ra.

Hứa Mạt xoay người tránh, tia chớp bắn trúng vào vách tường làm thủng một lỗ.

Lực sát thương rất mạnh.

-Súng năng lượng.

Hứa Mạt nhìn đối phương, thân thể trong nháy mắt lao về phía con đường và rút thanh kiếm ở phía sau lưng ra.

Đối phương bắn liên tục, năng lượng tia sét bao phủ một vùng tạo thành tia sét dây chuyền đang bắn phá.

Hứa Mạt điên cuồng chạy dọc về một hướng tiến gần đối phương theo hình vòng cung.

Nhìn thấy Hứa Mặt đã tiến đến gần, người kia nhanh chóng vứt luôn súng dưới đất, trên áo giáp có tia sáng năng lượng vẫn đang chuyển động hình như có tia sét năng lượng vẫn còn di chuyển trên người.

Áo giáo của hắn rất lợi hại.

Hứa Mạt đi tới, thanh kiếm đen kịt chém xuống.

Nhưng lại thấy đối phương đưa tay trái ra và túm lấy thanh kiếm của Hứa Mạt, lúc đó trên găng tay xuất hiện nguồn quang năng lượng lớn đang lưu động.

Còn tay phải của hắn ta thì bổ vào đầu Hứa Mạt, xung quang năng lượng đang mạnh mẽ chuyển động, cú đấm này thật sự quá bạo lực.

Hứa Mạt cảm thấy rằng người này mạnh hơn nhiều so với tinh anh của đội thị vệ Thành bang anh đã từng chạm mặt trước đó.

Xem ra nghị viện đã phái đi các thị vệ mạnh hơn để bảo vệ các nghị viên.

-Vèo!

Xung quanh hình thành một trường năng lượng lớn mạnh hơn trực tiếp dính lên trên thanh kiếm làm cho tia sét màu đen chuyển động trên thanh kiếm nhanh và mạnh hơn.

-Phù…

Âm thanh lanh lảnh phát ra, thanh đao chém trúng nắm đấm của đối phương tiếp tục chém đứt đầu, máu tươi bắn tung tóe.

Thành viên đội thị vệ không nghĩ rằng sẽ bị rơi đầu…

Hắn thế mà cũng chỉ chịu được một đao!

Có thể, hắn ta nghĩ rằng bản thân mình rất mạnh.

Hứa Mạt tiến về phía nghị viên.

Ở trong xe, sắc mặt nghị viên cực kỳ khó coi, quát tài xế:

-Mau lái xe đi

Hứa Mạt lúc đó đã tới nơi rồi, thanh kiếm cầm trên tay đâm thẳng về phía phụ lái, đâm xuyên cả bọc thép, kiếm xuyên qua đầu đối phương.

Anh vẫn chưa dừng lại động tác ở đó tiếp tục nhảy lên trên nóc ô tô, đâm xuống vị trí tài xế rồi cuối cùng trên nóc xe đi đến vị trí phía trên đầu nghị sĩ.

Nghị viên mở cửa xe, ông ta ở trong xe tận mắt nhìn thấy hai người bị giết một cách rất tàn nhẫn.

Ngồi ở trên xe cũng chỉ là chờ chết thôi!

Hứa Mạt nhảy đến trước mặt ông ta.

-Đừng giết tôi…

Cơ thể nghị sĩ ngã xuống đất rồi lóp ngóp bò về phía sau.

-Phụt

Thanh đao chém xuống, đầu của tên nghị viên bị cắt rời.

Nhân vật máu mặt trong nghị viện ở thế giới ngầm, hễ thấy là giết không tha, không có một tên nào là bị oan hết.

Những tên này đều là quân giết người.

Đằng xa có âm thanh truyền tới, Hứa Mạt nhìn theo về phía đó.

Anh ta nhìn thấy một chiếc xe và còn nhìn thấy hai con người máy đang chạy với tốc độ cao về phía này.

Hứa Mạt không dừng lại, trực tiếp chạy hướng ra phía sau.

Nghĩ thầm, không biết ở đâu có thể cướp được một con người máy, nếu như giết hết có khi nào sẽ dễ dàng hơn không?

Có người tuần tra đến đây, nhìn thấy Hứa Mạt bọn họ thế mà lại tránh sang một bên để cho Hứa Mạt ở gần đó rời đi.

Nhìn thấy Hứa Mạt rời đi bọn họ liền cảm thấy trán đẫm mồ hôi.

Suýt chút nữa là chết rồi!

Cũng may bọn họ không kích động mà chặn lại.

Tên tội phạm truy nã này nếu để cho bọn họ xử lý thì quả thực là làm khó bọn họ, chẳng khác gì tự tìm chỗ chết?

Muốn giết nghị viên thi cứ đến mà giết hay sao?

Hứa Mạt đi vào trong tòa nhà bên cạnh, xe cộ và người máy đuổi theo hoàn toàn không thể vào được.

Bọn họ đi vòng ra phía sau theo nhiều hướng khác nhau và đi vòng sang một hướng khác của tòa nhà.

Nhưng tốc độ của bọn họ làm sao mà nhanh bằng Hứa Mạt được.

Dưới sự nhận biết mạnh mẽ, các tuyến đường xung quanh đây đối với anh ta mà nói không có một chút cản trở nào, tùy ý đi qua.

Không lâu sau, mất dấu Hứa Mạt, người đến hỗ trợ trước đó đều vô ích.

Đến nỗi người đi tuần tra chặn người khi nhìn thấy Hứa Mạt đều trốn tránh.

Người nào không trốn thì đều chết rồi!

Thế giới ngầm khoa học công nghệ bị giới hạn, nhưng ở thời điểm này nó đã trở thành sự cản trở.

Nếu không việc lần theo dấu vết của một người cũng không khó khăn như vậy.

Vị Nghị viên thứ hai bị giết hơn nữa lại là ở nơi cách nghị viện không xa dưới môi trường áp lực cao của toàn bộ quá trình truy vết.

Nghị viện nổi giận đùng đùng.

Đồng thời, các nghị viên cũng cũng gặp nguy hiểm.

Ai sẽ là người tiếp theo bị giết đây?



Khu thành chủ, bên trong nhà máy thí nghiệm.

Khắp nơi đều là khí giới sắt thép, sản xuất và vận chuyển các loại vũ khí và áo giáp, còn có cả người!

Lúc này, một nhóm người đi trên cây cầu nối sắt thép bên trong nhà máy, người trung niên dẫn đầu nhìn xung quanh, máy móc vẫn không ngừng hoạt động.

Nơi này chính là vị trí cốt lõi của thế giới dưới lòng đất.

Bọn họ một đường đi về phía trước, bên kia một cây cầu nối sắt thép khác được canh gác nghiêm ngặt, còn có thiết giáp* to lớn, như một rãnh trời*, muốn cưỡng ép vượt qua là điều không thể.

*thiết giáp: bọc thép.

*rãnh trời (lạch trời): con mương lớn được hình thành tự nhiên cắt đứt mạch giao thông, chủ yếu đề cập đến sông Trường Giang nhằm mô tả sự nguy hiểm của nó.

Phía trước có lối đi duy nhất dẫn đến thế giới bên trên.

Đi qua cầu nối sắt thép, bọn họ tiếp tục đi về phía trước cho đến khi dừng lại ở một nơi.

Trước mặt bọn họ là nhiều thang máy được bịt kín đang vận chuyển hàng hoá.

Khu vực này có trọng binh canh giữ, là nơi cơ mật thật sự của thế giới dưới lòng đất.

Có một lối thông hành giữa mặt đất bên trên và thế giới dưới lòng đất.

Người và hàng hoá đều được vận chuyển từ nơi này.

Nắm được trong tay nơi này, như nắm được toàn bộ huyết mạch của thế giới dưới lòng đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận