Căn Cứ Số 7

Chương 419: Khai chiến, thiêu đốt

Người của cục trị an định giơ súng lên ngăn lại, nhưng đám người Tần Dã lập tức xông ra bên ngoài.

Hành động này khiến cho sắc mặt người của cục trị an vô cùng khó coi. Ở thành phố Cương Khung, quyền hạn thực tế của cục trị an rất có hạn, sức chiến đấu cũng bị hạn chế.

Bọn hắn vẫn đối phó được với người bình thường, nhưng muốn đối đầu với một đám cao thủ của học viện Siêu Phạm thì căn bản không thể.

Thiết Vinh đứng một bên không nói lời nào, hắn lúc này vẫn cực kỳ suy yếu như cũ, bị tra tấn để ép khai.

Nhưng bây giờ, hắn không còn đường nào để đi nữa, chỉ có thể rời đi theo mệnh lệnh

-Đùng...

Lúc này, một tiếng súng vang lên.

Ngay sau đó, một viên đạn được bắn với tốc độ nhanh bay đến, phập một tiếng, lập tức xuyên qua giữa trán Thiết Vinh, máu tươi liền bắn ra tung tóe.

Tất cả mọi người đều sửng sốt đến ngẩn người.

-Các người giết người diệt khẩu!

Tần Dã nổi giận gầm lên một tiếng, cơ thể nhào lên phía trước, đạp ra một quyền.

-Ầm...

Một đòn phẫn nộ tung ra, cơ thể Chu Nặc lại một lần nữa bay ra bên ngoài, nặng nề té trên mặt đất, vô cùng thê thảm.

Người của cục trị an liếc mắt nhìn về phía tay súng, rồi nhìn đến chỗ Chu Nặc vừa ngã xuống và bọn người Tần Dã, trong lúc nhất thời không biết bên xử lý như thế nào.

Tần Dã kiểm tra Thiết Vinh thử, đã chết hẳn rồi.

Sắc mặt hắn u ám, liếc mắt nhìn về phía tay súng, sau đó đi về phía đám người kia, nói:

-Viện trưởng Lâm chết, Thiết Vinh cũng chết, hy vọng chính phủ có thể cho chúng tôi một lời giải thích.

Nói rồi, hắn liền mang người rời đi.

Trên tòa nhà phía đối diện, tay súng được võ trang đầy đủ, người mặc áo giáp. Sau khi giết Thiết Vinh xong, hắn yên lặng thu dọn dụng cụ, sau đó đi xuống dưới lầu.

Làm lại việc cũ thôi!

....

Dư luận bên ngoài cục trị an tất cả đều bùng nổ, sôi trào khắp thành phố Cương Khung.

Trước khi người của học viện Nặc Á và người của cục trị an khai chiến, chings phủ và cục trị an không tìm được ra được hung thủ sát hại Lâm Thanh Trạch, là chính bọn hắn tìm.

Thiết Vinh bị diệt khẩu.

Xem ra chuyện này nhất định có vấn đề rất lớn, sau lưng ẩn chứa một âm mưu.

Ngay lúc này, độ tin cậy của chính quyền thành phố Cương Khung và cục trị an bị chất vấn rất nhiều.

Rất nhiều người bắt đầu tin tưởng lão viện trưởng. Nếu như Lâm Thanh Trạch không phải bị mưu sát thì lão viện trưởng và những người lúc trước ở học viện Nặc Á sẽ không phản ứng như vậy, đâu cần phải thế.

Đây thật là âm mưu nhắm vào học viện Nặc Á sao?

Chuyện này sẽ diễn biến theo hướng nào đây?

Mà lúc này, Hứa Mạ đang cùng đám người Tần Dã đi vào trong trang viên.

Hai bên gặp nhau khi đang đi vào đó.

-Sư đệ Hứa Mạt.

Giang Hòa nhìn thấy Hứa Mạt liền đi lên phía trước, vươn tay cười nói:

-Giang Hòa tôi vẫn luôn muốn nhìn thử một chút xem nhân vật nổi tiếng của học viện Nặc Á, hôm nay rốt cuộc cũng nhìn thấy người thật rồi.

Hứa Mạt cũng đưa tay ra nắm lấy tay đối phương, đáp lại:

-Rất cảm ơn sư huynh đã hỗ trợ.

-Lời này tôi không thích nghe, tôi ở học viện Nặc Á còn lâu hơn cậu đó.

Giang Hòa nói.

-Vâng.

Hứa Mạt cười gật đầu:

-Đi vào thôi.

Giang Hòa ở đó lâu, nhưng hắn cũng chỉ là một người học sinh bình thường, hắn thì không như vậy, lão viện trưởng và Lâm Thanh Trạch đều có ân với hắn.

Đi vào viện, lão viện trưởng đang ngồi ở kia.

Giang Hòa đi lên phía trước, vẫn đứng đánh giá lão viện trưởng.

-Cuối cùng cũng ở khoảng cách gần mà thấy được người sống rồi.

Giang Hòa nói.

-Thằng ranh con nhà cậu nói hươu nói vượn cái gì đó.

Tần Dã đứng cạnh mắng.

-Hơi kích động xíu thôi.

Giang Hòa vò đầu.

-Không sao.

Lão nhân cười nói:

-Cậu tên là Giang Hòa hả?

-Vâng.

Giang Hòa đáp lại.

-Vất vả rồi.

Lão viện trưởng nói:

-Tra hỏi ra sự tình không gặp phải vấn đề gì chứ?

-Không có vấn đề gì, chỉ có điều, Thiết Vinh không đi cùng được với tôi.

Giang Hòa trả lời:

-Hơn nữa, tôi có mang theo máy truyền tin.

Nói xong, trong tay hắn xuất hiện máy truyền tin của Thiết Vinh. Thiết Vinh cũng không biết quái thú là ai, nhưng hắn biết chuyện này là do bọn hắn làm. Hắn nói một người có thể biết thân phận của quái thú, cũng là người luôn giao việc cho hắn. Cơ mà, trong quá trình tiếp xúc với đối phương không hề để lại chứng cứ nào.

-Ừ.

Lão viện trưởng gật đầu:

-Chuẩn bị từng bước thôi.

Hắn đã nói rồi, nếu chính phủ và cục trị an không giao chuyện đó cho hắn, hắn sẽ tự dùng cách của mình để tra.

Lâm Thanh Trạch chết, bọn hắn nhất định phải trả giá đắt!



Sử Đế Phân, thư ký văn phòng quản lý thành phố Cương Khung, đây là người mà Thiết Vinh tuyển dụng, sau khi xác nhận thông qua bộ đàm, hẳn là Thiết Vinh không có nói dối.

Người sau lưng Thiết Vinh, chính là Sử Đế Phân. Rất rõ ràng, vụ ám sát Lâm Thanh Trạch có sự tham gia của cấp cao.

Viện trưởng chấp hành học viện Nặc Á, không phải là người mà ai cũng dám động vào.

Càng trùng hợp hơn là, sau khi điều tra qua học viện, phát hiện ra rằng Sử Đế Phân từng làm việc ở công ty một thời gian ngắn.

Nhưng mà, trong lý lịch lại không có điều này, có thể là được người khác xóa đi lý lịch, mà chỉ có ban ngành chính phủ mới làm được chuyện này.

Thư ký công việc quản lý thành phố Cương Khung, cộng thêm mối quan hệ với công ty, thật là có điều phải suy tư. Thậm chí, bọn hắn còn nghi ngờ liệu bản thân Sử Đế Phân có khả năng là người cải tạo gen hay không.

Bởi vậy, đối với hành động tiếp theo, lão viện trưởng đặc biệt chú ý, vẫn đang phát động điều tra, nhưng lại chậm chạp chưa ra tay.

Mà mấy ngày nay thế giới bên ngoài vẫn luôn xôn xao. Ngoài mâu thuẫn giữa nhân viên học viện Nặc Á với cục trị an, còn có xảy ra không ít chuyện.

Trong đó, có một chuyện đặc biệt được mọi người quan tâm. Thị trưởng thành phố Cương Khung, Thẩm Hàn, đã tuyên bố một tin tức. Bọn hắn mời học viện Siêu Phàm của thủ đô đến thành phố Cương Khung để giao lưu hữu nghị, thậm chí, còn chọn lựa ra một số học viên ưu tú đến học viện Siêu Phàm của thủ đô với tư cách là học viên trao đổi, điều này làm cho rất nhiều học viên ưu tú của học viện Siêu Phàm rất phấn khích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận