Căn Cứ Số 7

Chương 951: Chuyện liên quan đến kỵ sĩ

Người này vừa một mình thay đổi càn khôn, lao vào trong vòng vây của kỵ sĩ Thánh Điện, bắt được người siêu phàm Ni La, đến cuối cùng hắn là ai?

Có phóng viên xông vào sân chiến đấu, muốn mở miệng, chỉ là khi bọn họ vừa muốn nói thì đã thấy Hứa Mạt quay người đi về phía vị trí của Y Lệ Toa Bạch.

Y Lệ Toa Bạch ngầm hiểu, cũng cất bước đi về phía trước, đi đến trước người Hứa Mạt, ngăn hắn ngay sau lưng.

-Công chúa Y Lệ Toa Bạch, xin hỏi thị vệ của ngài rốt cuộc là vị học sinh thiên tài nào?

Một phóng viên mở miệng hỏi:

-Bây giờ, e là vô số người đều muốn biết.

-Thật xin lỗi, tiên sinh không thích bị quấy rầy.

Y Lệ Toa Bạch trả lời.

-Tiên sinh?

Phóng viên nhạy bén nắm bắt được hai chữ này, tiếp tục hỏi:

-Vì sao công chúa điện hạ lại gọi là tiên sinh?

-Tiên sinh không phải là thị vệ của tôi, đồng thời còn là thầy của tôi, dạy tôi tu hành.

Y Lệ Toa Bạch đáp lời. Mặc dù tiên sinh không muốn cho người khác biết hắn là ai, thậm chí đến cô cho đến giờ vẫn không được biết, nhưng cô không thể để tiên sinh cõng cái danh thị vệ kia được.

Lúc này cô chính miệng nói cho tất cả mọi người, tiên sinh không những không phải là thị vệ, mà còn là thầy dạy dỗ công chúa điện hạ.

Xem ra, vị người siêu phàm này, tương lai muốn gia nhập hoàng thất, làm bạn kề cạnh với công chúa, trở thành thị vệ bên người riêng của công chúa điện hạ, bảo vệ cô.

Đám người nhận ra, hôm nay tất cả mọi việc hắn đã làm đều là vì bảo vệ công chúa, không để cho công chúa bị tên hoàng tử man rợ Ni La kia chiếm lợi, mà dùng sức của chính mình, hủy diệt đoàn kỵ sĩ Thánh Điện.

-Tôi có thể hiểu là, tiên sinh trong miệng công chúa là kỵ sĩ của ngài sao?

Phóng viên mỉm cười mở miệng nói, kỵ sĩ trong miệng vô chắc là kỵ sĩ bảo vệ riêng.

Có thể đây là một câu chuyện lãng mạn.

Y Lệ Toa Bạch nghe được hai chữ kỵ sĩ, trong lòng hơi gợn sóng. Tất cả mọi việc xảy ra ngày hôm nay cũng khiến nội tâm cô cực kỳ rung động, đến giờ phút này vẫn chưa bình thường trở lại.

Nếu tiên sinh thật sự có thể trở thành kỵ sĩ của cô, cô tất nhiên rất bằng lòng. Chỉ là, đến bây giờ hắn vẫn chưa muốn lộ ra thân phận thật sự, sợ là không muốn ở đây.

-Công chúa điện hạ, chúng ta phải trở về thôi.

Hứa Mạt nhỏ giọng nói.

-Ừ.

Y Lệ Toa Bạch gật đầu, nở một nụ cười áy náy với phóng viên, sau đó quay người rời đi. Hứa Mạt cũng đi ngay sau cô.

Sinh viên đại học Lư Tạp Tư chủ động tránh đường, nhìn chằm chằm vào Y Lệ Toa Bạch và Hứa Mạt. Mặc dù bọn họ cũng muốn biết Hứa Mạt là ai, nhưng với việc Hứa Mạt đã cứu vớt tôn nghiêm của đại học Lư Tạp Tư, bọn họ vẫn vô cùng tôn kính hắn, nếu như Hứa Mạt không muốn bại lộ thân phận, vậy thì bọn hắn cũng sẽ không cản đường.

Đến các trưởng bối của đại học Lư Tạp Tư cũng đều im lặng, chăm chú nhìn Hứa Mạt rời đi.

Đại học Lư Tạp Tư còn có nhân vật thiên tài như vậy sao?

Dưới ánh mắt soi mói của rất nhiều người, bóng hình Y Lệ Toa Bạch và Hứa Mạt đi xa dần.

Y Trạch và Tạp Đặc nhìn theo bóng lưng của hai người, gương mặt lộ ra vẻ mơ hồ.

-Sao ta lại cảm thấy có gì đó sai sai?

Y Trạch thì thào nói thầm.

-Giờ ngươi mới cảm nhận được sao?

Tạp Đặc đáp lời.

Hai người luôn có mâu thuẫn với nhau liếc mắt nhìn đối phương, liền hiểu được suy nghĩ của nhau.

Kỵ sĩ?

Y Trạch tưởng tượng, chính mình trở thành kỵ sĩ của Y Lệ Toa Bạch.

Hứa Mạt hình như hắn chơi lớn rồi.

Cái này là chuyện lớn đó.

Cậu đừng có làm loạn nha!!!



Thủ đô hành tinh Lư Tạp Tư, thị vệ của công chúa Y Lệ Toa Bạch nổi danh.

Trận chiến xảy ra ở đại học Lư Tạp Tư được truyền đi với tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn trên phạm vi rất lớn, vẫn còn tiếp tục được lan rộng. Vô số người đều cho rằng đây là trận quyết đấu rung động lòng người.

Khi rất nhiều sinh viên thiên tài bị nghiền ép, thị vệ của công chúa Y Lệ Toa Bạch đã đi ra.

Thị vệ thượng quốc, đàn áp kỵ sĩ Thánh Điện, bắt sống hoàng tử man quốc, là ngang ngược đến mức nào.

Lời hắn nói cũng được người ở đây bàn tán say sưa.

Hoàng tử của man quốc sao mà xứng để công chúa thượng quốc phải hạ mình!

Địa vị của hành tinh Lư Tạp Tư và công chúa Y Lệ Toa Bạch trong liên bang cũng được nâng cao. Sau sự kiện lần này, danh tiếng của công chúa Y Lệ Toa Bạch càng tăng lên. Càng ngày có càng nhiều người thích công chúa hoàng gia của hành tinh Lư Tạp Tư bọn hắn.

Thị vệ kia, chắc là kỵ sĩ của công chúa nhỉ, luôn bảo vệ công chúa điện hạ Y Lệ Toa Bạch.

Chuyện này rất lớn, hoàng thất đều biết, thậm chí sau khi quốc vương Lý Tra Đức biết được, cũng nhiều lần xem lại video, rồi liên lạc với Y Lệ Toa Bạch.

Y Lệ Toa Bạch đang ở lâu đài. Sau khi cô cúp máy truyền tin, thì nhìn về phía Hứa Mạt đang ở bên cạnh. Vừa rồi, cha của cô quốc vương Lý Tra Đức đã hỏi thăm về thân phận của Hứa Mạt, đồng thời cũng muốn cô mời Hứa Mạt cùng nhau tham gia yến hội ngày mai. Quốc vương Lý Tra Đức cũng tò mò, rốt cuộc vị thị vệ này là người như thế nào, dẫu sao ông cũng biết mình không hề phái một thị vệ nào lợi hại như vậy cho Y Lệ Toa Bạch.

Hứa Mạt đã thay lại bộ chiến giáp của chính mình, vẫn là võ trang đầy đủ, mang theo mũ giáp không nhìn thấy mặt, đang chuẩn bị rời đi. Y Lệ Toa Bạch vẫn không nhìn được hắn là ai, nghĩ đến việc Hứa Mạt lại phải đi, chẳng biết lúc nào mới trở lại, Y Lệ Toa Bạch liền có chút đau buồn.

-Tiên sinh.

Y Lệ Toa Bạch gọi một tiếng.

-Hả?

Hứa Mạt nhìn về phía cô.

-Ngày mai là lễ trưởng thành của tôi, người sẽ tham gia nhỉ?

Y Lệ Toa Bạch hỏi.

Hứa Mạt im lặng. Y Lệ Toa Bạch có hơi mất mác nói:

-Đương nhiên, đây chỉ là ước muốn của tôi thôi.

-Y Lệ Toa Bạch, ngày mai đối với cô mà nói là thời điểm vô cùng quan trọng. Tương lai rất có thể cô sẽ phải trải qua rất nhiều chuyện.

Hứa Mạt mở miệng đáp. Y Lệ Toa bạch tất nhiên biết Hứa Mạt đang đề cập đến cái gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận