Căn Cứ Số 7

Chương 414: Bắt giữ Thiết Vinh

Tóc bạch kim, cao quý, lạnh lùng và kiêu ngạo, chuyển vào lớp nhập học, có thân phận bí ẩn.

Nghe nói độ dung hợp nguyên lực cấp bậc là SS, nguyên lực cấp bậc là B. Vào ngày đầu tiên nhập học đã hoàn thành bài kiểm tra cấp SS của học viện.

Nữ ma đầu gì đó, quá yếu rồi!

-Việc mà ngươi muốn điều tra đã tra ra rồi, ta nhắc nhở ngươi, cẩn thận hai người mà ngươi muốn điều tra.

Người ngoài hành tinh nói.  

-Tại sao?

Hứa Mạt hỏi.

-Bọn chúng đích thực đã tới thủ phủ, hơn nữa không chỉ có một lần, nhưng mà không có tài khoản tiền vốn đi lại nào nhưng trái lại đã trải qua mấy lần cải tạo thân thể.

-Vậy là ý gì?

Hứa Mạt hỏi.

-Hoàn toàn biến đổi thân thể.

Người ngoài hành tinh nói:

-Hệ thống trang bị nguồn năng lượng tim, đã nghe qua chưa?

-Chưa.

Hứa Mạt hồi đáp.

Chưa từng nghe qua cũng đúng thôi, người ngoài hành tinh chân chính đã mang khoa học công nghệ đến, trước kia hành tinh Bái Luân không hề có loại loại kỹ thuật này, hiện tại ở hành tinh Bái Luân cũng chỉ có thủ phủ mới có thể hoàn thành loại cải tạo này, hệ thống thiết bị nguồn năng lượng tim, nói một cách đơn giản, là cấy một hệ thống nguồn năng lượng vào cơ thể, cung cấp năng lượng nguồn và biến đổi cơ thể, tương đương với một cỗ máy hình người.

Người ngoài hành tinh nói:

-Nói như vậy đã rõ chưa?

-Nói cách khác, bọn chúng tương đương với cơ thể máy móc?

Hứa Mạt nói.

-Có thể nói như vậy.

Người ngoài hành tinh nói:

-Hai huynh đệ này đều là người tàn nhẫn, là Lý gia giúp bọn hắn vận hành, tại thành phố Cương Khung của các ngươi, bọn hắn nhất định là lực chiến đấu cao tầng, cho nên ngươi cẩn thận một chút.

-Hiểu rồi.

Hứa Mạt đáp.

-Cảm ơn.

-Hãy nhớ là ngươi đang nợ ta đó, tạm thời chưa nghĩ ra điều kiện.

Người ngoài hành tinh nói, sau đó cúp máy liên lạc.



Hứa Mạt cau mày, hai anh em Thẩm gia trốn kĩ thật đấy.

Ngày hôm đó, sư phụ cơ giáp vọt tới trước mặt Thẩm Thiên Trung, thanh kiếm năng lượng kề sát cổ hắn, Thẩm Thiên Trung ngây người không nhúc nhích.

Bây giờ Hứa Mạt mới ý thức được không phải hắn không có năng lực phản kháng.

Chỉ có điều, công nghệ cao chỉ có ở thủ phủ, dĩ nhiên giá cả cao ngất trời, nếu dân chúng biết được anh em Thẩm gia đã thực hiện loại cải tạo này, cái gọi là hình tượng của người bình thường sẽ trực tiếp sụp đổ.

Vì vậy anh em Thẩm gia mưu tính không phải là tiền.

Hứa Mạt liếc nhìn máy liên lạc, rồi bấm một dãy số khác.

Đầu dây bên kia kết nối, nhưng không truyền đến một âm thanh nào,

-Ta là Thợ săn.

Hứa Mạt nói.

Vẫn im lặng.

-Ta xin lỗi về sự việc đã xảy ra ngày hôm đó, vì gặp phải một số chuyện, tâm trạng không tốt nên đã cúp máy liên lạc của ngươi.

Hứa Mạt nói:

-Mấy ngày nay ta đã đến Đấu trường Siêu Thần, nhưng không tìm thấy ngươi.

-Biết rồi.

Một giọng nói lanh lảnh vang lên từ phía đối diện.

-Lạnh lùng như vậy sao?

Hứa Mạt thầm nghĩ trong lòng, ngày đó mình thật sự là không lịch sự, đưa cho đối phương một lời giải thích, nếu đối phương đã không muốn nói cái gì, hắn cũng không còn gì để nói.

-Ừm.

Hứa Mạt đáp môt tiếng:

-Vậy ta cúp máy đây.

-Ta thăng cấp rồi.

Đối diện lại truyền đến một thanh âm, vẫn như cũ quý chữ như vàng.  

Hứa Mạt sửng sốt một lúc.

Như vậy, đây là nguyên nhân vì sao đối phương không xuất hiện ở Đấu Trường Siêu Thần? 

Nữ ma đầu, cấp bậc nguyên lực đã đột phá rồi, cho nên dù có đi đấu trường Siêu Thần, cũng vẫn là B cấp.  

Thiên phú tu luyện này thật đáng sợ mà!

Nếu còn đánh nhau, anh ta sợ rằng sẽ bị xử lý rất thê thảm.    

-Ngươi cũng nhanh lên chút đi.

Nói xong nữ ma đầu cúp máy liên lạc, để Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt kỳ quái.  

Nhắc nhở anh ta nhanh lên chút, là muốn tiếp tục chiến đấu với anh ta sao?  

Nguồn năng lượng cấp B trừ của anh ta đã không còn xứng rồi?

Sớm!



Trong viện của Nam Minh thế gia.

Nam Minh lão viện trưởng, Nam Minh Uyên, Nam Minh Hỏa Vũ cùng với Nam Minh Nham đang ngồi ăn cơm cùng nhau.

-Hoả Vũ, bên ngoài đều nói cháu đang yêu đương.

Nam Minh lão viện trưởng trầm giọng nói.

Nam Minh Hỏa Vũ sững sờ, ngẩng đầu nhìn ông cụ, nói khẽ:

-Không có ạ.

-Nếu không có thì tại sao lại có những tin đồn này.

Nam Minh lão viện trưởng nói:

-Cháu có cảm tình với hắn sao?

-Ông nội, mỗi phương diện của hắn đều rất hoàn mỹ, không có cái gì là không tốt cả, sao người lại có thành kiến với hắn chứ.

Nam Minh Nham mở miệng nói.

-Câm miệng, con lên tiếng làm gì.

Nam Minh Uyên trách mắng Nam Minh Nhan một tiếng.

Nam Minh lão viện trưởng liếc hắn một cái, nói:

-Đứng sang một bên.

Nam Minh Nham nhìn ông cụ, đứng dậy rời khỏi bàn ăn.

Tuy nhiên, ánh mắt hắn lộ rõ vẻ không phục, rõ ràng hắn không tán đồng suy nghĩ của ông cụ.

-Cháu cảm thấy thế nào?

Nam Minh lão viện trưởng lại hỏi Nam Minh Hoả Vũ.

-Ông nội, quả thật mỗi phương diện của hắn đều rất ưu tú.

Nam Minh Hoả Vũ cúi đầu nói khẽ:

-Hơn nữa, hắn nói qua trận tập kích lần này Thủ đô cũng tỏ ra chú ý đến thành phố Cương Khung, hắn sẽ thúc đẩy giao lưu với bên kia, để cho học viện Thủ Đô đến thành phố Cương Khung, giúp nâng cao tầm mắt của các học viên thành phố Cương Khung, ngoài ra còn tuyển chọn một nhóm học viên xuất sắc đến học viện Thủ Đô với tư cách là học viên trao đổi, bồi dưỡng thêm nhiều học viên ưu tú hơn.

-Cháu muốn đến học viện Thủ Đô?

Nam Minh lão viện trưởng lập tức hiểu suy nghĩ của Nam Minh Hoả Vũ:

-Nếu như muốn, ta có thể dẫn cháu đi.

-Cháu cũng muốn đi.

Nam Minh Nham đứng bên cạnh nói:

-Trình độ của học viện Siêu Phàm ở thành phố Cương Khung xác thực quá thấp.

-Cháu đã quên mình nhập viện thế nào rồi sao?

Ông cụ liếc nhìn hắn một cái.

Nam Minh Nham lộ ra vẻ mặt tức giận, hắn vẫn luôn nhớ kỹ nỗi nhục lần trước.

-Ta vốn không nên nhúng tay vào chuyện tình cảm của cháu, nhưng tình cảm cũng cần trải qua thời gian khảo nghiệm, đừng chỉ nhìn bề ngoài rồi bị người ta lợi dụng.

Nam Minh lão viện trưởng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận