Căn Cứ Số 7

Chương 1316: Top mười bảng xếp hạng

Tát Da đứng ở nơi đó không nhúc nhích, thậm chí không hề đánh trả, trong giọng điệu mang theo vài phần ý châm chọc. Điều này cũng làm chấn động lòng người phía dưới, khoảng cách giữa người đứng trước và người đứng sau trực tiếp bị nới rộng.

Đối mặt với tám mươi mốt thanh phi kiếm, những người ở cuối bảng xếp hạng về cơ bản đã bị kìm hãm đến chết, họ không thể chống lại đòn tấn công của các thanh phi kiếm, nhưng những người đứng đầu bảng xếp hạng phải có thủ đoạn siêu mạnh của riêng họ.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm phía trước, không trả lời. Tâm niệm lại động, bỗng nhiên tám mươi mốt thanh phi kiếm phát ra một tiếng gào thét giống như ngân hà cuộn trào, năng lượng quang rực rỡ lóng lánh, tám mươi mốt thanh phi kiếm hóa thành một thể. Dưới vòng quay tốc độ cao, chúng biến thành một thanh kiếm, một thanh kiếm vô địch, lôi quang bám vào trên kiếm, trong nháy mắt ánh sáng tia chớp nở rộ, kiếm giết tới.

Một kiếm này so với thanh kiếm lúc trước đối phó với Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư còn mạnh hơn.

-Rầm…

Một tiếng nổ lớn vang lên, sấm sét đầy trời, kiếm khí sắc bén đáng sợ rít lên, đánh vào trên vòng phòng ngự, đang muốn xuyên thủng bên trong. Thân thể Tát Da động, bị một kiếm hung bạo đâm trở về, dường như có các vết nứt trên lớp vỏ bảo vệ, nhưng trong tích tắc đã được chữa lành bằng năng lượng. Nếu không bị phá vỡ ngay lập tức thì sẽ rất khó để đánh bại hắn.

Tám mươi mốt thanh phi kiếm lại tách ra, treo trên bầu trời cao, chỉ về phía Tát Da, Hứa Mạt mở miệng nói:

-Phòng ngự của ngươi hình như cũng không được tốt lắm.

Nếu vừa rồi Tát Da bất động, thanh kiếm này đã xuyên thủng hàng phòng ngự của hắn.

-Phải không?

Tát Da nhìn chằm chằm Hứa Mạt nói:

-Vậy ngươi cảm thụ công kích của ta đi.

-Vù vù…

Vừa dứt lời, Tát Da thân như thiểm điện, hào quang vờn quanh cơ thể, trên người hắn giống như có tia chớp màu vàng óng xẹt qua, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, dùng tốc độ khủng bố đánh về phía Hứa Mạt, chính diện hướng về phía trước, tốc độ kinh người.

Cảm giác lực của Hứa Mạt phóng thích, nhất cử nhất động của Tát Da đều hiện lên trong đầu hắn, tốc độ của hắn cực nhanh, so với bản thân Hứa Mạt còn nhanh hơn.

Ngay khi Tát Da vừa động, tám mươi mốt thanh phi kiếm cũng đồng thời di chuyển, cuốn tới hắn. Lợi kiếm tức giận gào thét không ngừng, mang theo lôi đình sát phạt, hóa thành sát trận, giống như thiên la địa võng, cắn nuốt mà tới.

-Bùm.

Năng lượng cuồng bạo đến cực điểm bộc phát, Tát Da không để ý thiên la địa võng phi kiếm cắn nuốt, lại lao thẳng về phía trước, từ trong thiên la sát trận mà phi kiếm dệt thành xông lên phía trước.

-Xuy xuy…

Tiếng vang bén nhọn chói tai truyền ra làm cho da đầu người ta tê dại. Âm thanh chói tai kia trong nháy mắt biến mất, Thiên La sát trận ma sát với màn hào quang phòng ngự và xé ra nhiều vết nứt trên đó, nhưng Tát Da lại phớt lờ nó, trực tiếp từ trong sự cắn nuốt của Thiên La sát trận giết ra một con đường máu, tiếp tục đi về phía trước, thế như chẻ tre, cỗ khí thế kia thật doạ người.

Giờ khắc này, Tát Da xuất kiếm, đến phiên hắn công kích.

Không có Thiên La sát trận uy hiếp, Hứa Mạt lấy cái gì chống lại hắn?

Lúc trước Hứa Mạt chiến đấu Tát Da vẫn luôn quan sát. Mặc dù mang theo thái độ khinh thường nhưng hắn vẫn biết Thiên La sát trận của Hứa Mạt có uy lực khá mạnh. Tuy nhiên, hắn có vòng phòng hộ bảo vệ cơ thể, có thể xuyên thấu Thiên La sát trận, mặc dù sát trận có thể uy hiếp đến hắn nhưng không lay chuyển được hắn.

Đã có thể phá Thiên La sát trận bằng vào kiếm của hắn, Hứa Mạt làm sao ngăn cản được?

Đó là lý do tại sao Tát Da luôn giữ thái độ trêu chọc, hắn không quan tâm.

Hứa Mạt, có thể làm gì được hắn?

Phía dưới, Hoắc Luân Tư trưởng lão và La Tác nhìn thấy Tát Da đột phá Thiên La sát trận giết về phía Hứa Mạt, hai mắt nheo lại, trong con ngươi lóe ra sự sắc bén, như có sát ý ẩn hiện. Hôm nay Hứa Mạt đến bên ngoài Áo Thần Điện gây sự, liên tục khiêu khích nhiều người, cho dù chết ở trong tay Tát Da thì cũng là gieo gió gặt bão, không ai dám truy cứu.

Luật pháp của hành tinh Khắc Lạc Y không quản được chuyện của Áo Thần Điện, huống chi Hứa Mạt là người gây chuyện trước, đây cũng chính là cái giá phải trả mà Áo Thần Điện trưởng lão nói.

Sau khi Tát Da đột phá Thiên La sát trận lao xuống giống như tia chớp, giờ khắc này, con ngươi của Tát Da lộ ra vẻ lạnh lùng, kiếm xuất ra.

Một thanh kiếm hủy diệt với nhiều màu sắc chém ra, uy lực khủng bố, trên không trung xuất hiện một luồng kiếm năng lượng bạo ngược, dường như chia cắt không gian thành hai.

Thanh kiếm này không chỉ mạnh mà còn nhanh, rơi xuống trong tích tắc.

-Rầm…

Có một tiếng động lớn, ánh sáng năng lượng cuồng bạo tàn phá bừa bãi, kiếm không có đánh trúng Hứa Mạt, không biết từ khi nào Hứa Mạt đã giơ đao trong tay lên, trong nháy mắt trực tiếp ngăn chặn kiếm của Tát Da.

Lực lượng cuồng bạo bá đạo đẩy Hứa Mạt lui về sau, Tát Da liếc mắt nhìn Hứa Mạt một cái, mở miệng nói:

-Được đấy.

Không ngờ lại có thể ngăn cản được một chiêu kiếm của hắn.

Nhưng vậy thì sao?

Cái kết cũng không có gì khác cả.

Vừa dứt lời, bóng người của hắn lại biến mất tại chỗ, giết về phía Hứa Mạt, hắn sẽ không cho Hứa Mạt cơ hội phát động thiên la sát trận phạm vi lớn một lần nữa.

Lại một tia kiếm quang lóe lên, kiếm khí giống như ngân hà, ánh sáng năng lượng tuôn ra, cực kỳ nhanh chóng và bá đạo.

Mọi người run rẩy không thôi, sức chiến đấu của Tát Da rất mạnh mẽ.

Ở vòng tuyển chọn Áo Thần Điện lúc trước, bọn họ chưa từng thấy những người này tấn công ở khoảng cách gần như vậy, giờ phút này chứng kiến đòn tấn công bùng nổ của Tát Da, họ mới biết được nhân vật có thể lọt vào top mười bảng xếp hạng đáng sợ đến cỡ nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận