Căn Cứ Số 7

Chương 1214: Vô cùng chật vật

Bọn họ không ngờ rằng vị công chúa điện hạ trẻ tuổi này lại có một mặt tính cách cứng cỏi như vậy. Y Lệ Toa Bạch có dung mạo xuất chúng, mang vẻ đẹp tao nhã và quý phái khiến người ta có ấn tượng về sự dịu dàng và sang trọng, lẽ ra cô ấy không nên làm chuyện quyết liệt như vậy.

Y Trạch và Tạp Đặc trong lòng run rẩy kịch liệt, ánh mắt dán chặt vào Y Lệ Toa Bạch trước mặt.

Y Lệ Toa Bạch một tay giữ chặt vũ khí sắc bén lên cổ mình, một tay ném vương miện trên đầu đi, mái tóc đen nhánh xõa trên vai, không còn vẻ tao nhã cao quý trước đó, mà mang theo một vẻ đẹp quyết đoán.

-Hứa Mạt và tôi đều là sinh viên đại học Lư Tạp Tư, chúng tôi đã thành lập tập đoàn khoa học kỹ thuật và năng lượng Lam Tinh và phát triển nó tại thủ đô của hành tinh Lư Tạp Tư. Chúng tôi cũng sở hữu cổ phần của tập đoàn khoa học kỹ thuật và năng lượng Lam Tinh, hắn từng cứu vãn danh dự của Đại học Lư Tạp Tư, cũng sẵn lòng hợp tác với Hành tinh Lư Tạp Tư.

-Cáp Địch Tư, hoàng tử Hành tinh Mạn Đạt Lạp, kẻ khởi xướng chiến tranh, đã phá hủy rất nhiều hành tinh của liên minh tinh hệ, trong chiến tranh, rất nhiều người của liên minh tinh hệ đã chết trận trên chiến trường.

-Cha, vì cớ gì cha lại lựa chọn gả con cho Cáp Địch Tư, kẻ khởi xướng chiến tranh liên hợp để phát động chiến tranh với Hành tinh Bái Luân nơi Hứa Mạt ở?

Giọng nói của Y Lệ Toa Bạch dường như đang chất vấn.

-Làm càn.

Quốc vương Lý Tra Đức quát lớn, sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt.

Hắn đương nhiên hiểu rõ hơn ai hết tại sao mọi chuyện lại phát triển đến mức này, tất cả đều là do hắn tự phụ. Hắn muốn gả Y Lệ Toa Bạch cho Hứa Mạt, nhưng Hứa Mạt thế nhưng lại luyến tiếc người bạn gái khác, quốc vương Hành tinh Lư Tạp Tư cao ngạo làm sao có thể chấp nhận chứ? Hơn nữa, hắn muốn tập đoàn khoa học kỹ thuật và năng lượng Lam Tinh, Hứa Mạt cũng không phối hợp, bởi vậy từng bước đi về phía đối lập.

Đương nhiên, nếu quay đầu lại suy nghĩ, có lẽ sẽ có giải pháp tốt hơn, nhưng hắn thân là quốc vương của Hành tinh Lư Tạp Tư, khi đó Hứa Mạt là thân phận gì chứ? Hắn cao ngạo lấy tư thái của một bề trên nhìn xuống Hứa Mạt, dĩ nhiên sẽ không đối đãi ngang hàng với hắn.

Tất cả những chuyện này đương nhiên đều tạo thành nguyên nhân, nhưng không có ai sẽ thừa nhận lỗi sai của mình, sau khi bị vạch trần chỉ biết trút giận lên đầu người khác.

Ánh mắt của hắn lạnh như băng khiến cho Y Lệ Toa Bạch cảm thấy xa lạ, đó dường như không phải là cha cô.

Tận đáy lòng cô cảm nhận được một sự bi thương khó diễn tả thành lời, khi quốc vương Lý Tra Đức gả cô cho Cáp Địch Tư, lẽ ra cô phải hiểu rằng mọi chuyện đã kết thúc và không còn đường quay lại.

Chẳng phải cô cũng đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất rồi sao?

-Quốc vương bệ hạ.

Y Lệ Toa Bạch tiếp tục nói, lần này cô không gọi cha nữa mà là quốc vương bệ hạ.

-Tất cả những chuyện này đều là do lỗi của ngài. Quốc vương tự cao tự đại tự cho mình là đúng, muốn cướp đoạt khoa học kỹ thuật của người khác, thân là lãnh đạo của liên minh tinh hệ nhưng ngài cũng không tuân thủ minh ước tinh hệ, không muốn cùng phát triển với các thành viên của liên minh tinh hệ mà lại muốn trở thành kẻ cướp. Ngài một tay ép buộc Hứa Mạt và tập đoàn khoa học kỹ thuật và năng lượng Lam Tinh phải rời đi, bất chấp lợi ích của các bên, tịch thu tập đoàn khoa học kỹ thuật và năng lượng Lam Tinh, bây giờ thậm chí còn muốn liên minh với những kẻ xâm lược để phát động cuộc chiến chống lại các thành viên của liên minh tinh hệ.

Y Lệ Toa Bạch hét lớn:

-Ông chỉ quan tâm đến quyền lực của mình, các thành viên của Liên minh tinh hệ có thể hy sinh, con gái của mình ông cũng có thể hy sinh. Ông không có tín ngưỡng, không xứng làm quốc vương của hành tinh Lư Tạp Tư, đúng như những gì bên ngoài đang gào thét, ông nên chủ động từ chức và thoái vị đi.

Lời nói của Y Lệ Toa Bạch trong nháy mắt khiến Hành tinh Lư Tạp Tư dấy lên sóng to gió lớn, hôn lễ này được phát sóng trực tiếp, tất cả mọi người bên ngoài đều đang chứng kiến. Nhìn thấy Y Lệ Toa Bạch công chúa điện hạ dứt khoát như thế, ai nấy trên hành tinh Lư Tạp Tư đều hừng hực lửa giận, tức giận với quốc vương Lý Tra Đức và đồng thời cũng lo lắng cho công chúa Y Lệ Toa Bạch.

Tại thủ đô của Hành tinh Lư Tạp Tư, tiếng xuống đài đinh tai nhức óc truyền ra, thậm chí có người còn xông vào khu vực này, tại hội trường đám cưới có thể nghe thấy âm thanh huyên náo bên ngoài.

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, sau lưng một vị siêu phàm giả lao ra, bắt lấy cánh tay của Y Lệ Toa Bạch, đoạt lại vũ khí sắc bén từ trong tay cô.

Quốc vương Lý Tra Đức sải bước đi lên phía trước, bốp một tiếng, Y Lệ Toa Bạch bị tát trực tiếp ngã xuống đất, trên khuôn mặt trắng nõn hiện lên năm dấu tay, khóe miệng chảy máu.

Cô ngẩng đầu nhìn quốc vương Lý Tra Đức, mái tóc rối bù, trong mắt không có sự sợ hãi mà tràn ngập sự lạnh lùng.

Y Trạch ngồi trên ghế đứng dậy, nhưng vừa đứng lên liền bị cha hắn đè xuống, thấp giọng mắng:

-Con muốn hại chết con bé ư?

Y Trạch sắc mặt tái nhợt, siết chặt nắm tay, nhưng rốt cuộc cũng không dám xông ra.

-Dẫn đi!

Quốc vương Lý Tra Đức dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Y Lệ Toa Bạch, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Y Lệ Toa Bạch thẳng tay “tát” hắn một cái trước mặt mọi người, kể từ khi kế vị ngai vàng đến nay, hắn chưa bao giờ bị mất mặt như vậy, nếu Y Lệ Toa Bạch không phải là con gái ruột của hắn thì mười cái mạng cũng không đủ.

Y Lệ Toa Bạch bị lôi xuống, công chúa điện hạ xinh đẹp kiêu hãnh của hành tinh Lư Tạp Tư giờ phút này trông vô cùng chật vật, hoàn toàn mất đi vẻ cao quý ngày xưa, bị đối xử như một tù nhân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận