Căn Cứ Số 7

Chương 802: Sức chiến đấu

Tát Nhĩ gật đầu:

-Đã như vậy thì vất vả cho cậu rồi.

-Tất cả mọi người đều là huynh đệ mà.

-Hứa Mạt vỗ vỗ bả vai Tát Nhĩ nói.

Tát Nhĩ gật đầu, người anh em này thật tốt, đáng để kết giao!

...

Gần đây Y Lệ Toa Bạch luôn cảm thấy có cái gì đó sai sai.

Hai người Y Trạch và Tạp Đặc này kỳ thực là cô hiểu khá rõ. Y Trạch thật thà hơn, Tạp Đặc thì tâm tư sâu hơn. Hai người mặc dù không phải là loại người luôn tự cho mình là người đúng nhưng cũng đều rất kiêu ngạo.

Hai người bọn họ dường như đang có quan hệ thân thiết hơi quá với Hứa Mạt.

Nếu như nói là do lúc trước Hứa Mạt chỉ bảo cho hai người họ, để thực lực của bọn hắn được tiến bộ thì cũng không đủ để phải thân như vậy.

Hai tên này vậy mà lại thường xuyên chạy đến thư viện.

Nhớ đến sự việc xảy ra ở buổi tiệc sinh nhật hôm đó, Y Lệ Toa Bạch luôn cảm thấy Y Trạch và Tạp Đặc đang có gì đó giấu diếm cô. Bây giờ, cô đang trên đường đến trường học, Y Trạch đang đi phía sau.

-Y Trạch, chúng ta quen biết với nhau từ nhỏ, cậu cũng biết, tôi đối với cậu luôn có lòng tin, cho tới nay tôi luôn xem cậu là bạn bè mà đối xử.

Y Lệ Toa Bạch mở miệng nói.

-Ừ, tôi biết mà.

Y Trạch chăm chú gật đầu. Y Lệ Toa Bạch mặc dù là công chúa hoàng gia, nhưng quả thực luôn đối xử với hắn như bạn bè cùng trang lứa, chưa bao giờ vênh mặt hất hàm sai bảo lần nào.

Chính vì vậy, Y Trạch mới thật lòng thích Y Lệ Toa Bạch, không hề có bất kỳ ý nghĩ nào khác. Hắn muốn trở thành kỵ sĩ của Y Lệ Toa Bạch, bảo vệ cô.

-Tôi tin tưởng cậu, nhưng cậu lại đi giấu giếm tôi, điều này khiến tôi thấy thất vọng.

Y Lệ Toa Bạch nói.

Trong lòng Y Trạch giật mình, nhìn Y Lệ Toa Bạch hỏi:

-Y Lệ Toa Bạch, cậu có ý gì vậy?

-Chuyện của Hứa Mạt.

Y Lệ Toa Bạch tiếp lời:

-Cậu biết gì đó đúng không?

-...

Đầu óc của Y Trạch cứng ngắt, nhưng vẫn chống chế:

-Tôi không biết rõ nữa.

Chắc là Y Lệ Toa Bạch biết cái gì đó rồi sao?

Cơ mà, hắn không thể bán đứng bạn bè được, Hứa Mạt đối với hắn rất nghĩa khí.

-Cậu vẫn không muốn nói sự thật với tôi sao?

Y Lệ Toa Bạch tiếp tục lấn tới:

-Thực lực của Hứa Mạt, cậu biết mà đúng không?

-Tôi đã gặp Tạp Đặc rồi.

Y Lệ Toa Bạch nhìn vào mắt Y Trạch, sau đó chuyển hướng sang phía trước, không nói gì thêm.

-Thằng khốn...

Trong lòng Y Trạch mắng chửi. Biết là cái tên Tạp Đặc kia không đáng tin mà, quả nhiên là thứ bán rẻ bằng hữu, vì nịnh nọt Y Lệ Toa Bạch mà làm thế.

Mặt dày đến cực điểm.

-Y Lệ Toa Bạch.

Y Trạch mở miệng gọi, Y Lệ Toa Bạch nhìn về phía hắn.

-Thật ra, tôi có biết, nhưng mà, tôi đã hứa với Hứa Mạt là không làm lộ thực lực của hắn ra bên ngoài. Nếu đã đồng ý với đối phương, too nên tuân thủ hết mình lời hứa đó. Đó mới là phẩm chất vốn có của con nhà quý tộc.

Y Trạch nói với Y Lệ Toa Bạch:

-Về chuyện tôi giấu cậu, tôi rất xin lỗi, hy vọng cậu có thể tha thứ.

-Quả nhiên!!

Trong lòng Y Lệ Toa Bạch thầm mắng, tên chó Hứa Mạt kia, che giấu kỹ thật, giả ngây giả ngô cũng lợi hại quá đi.

Thế nhưng, bên ngoài sắc mặt cô vẫn bình thường, tiếp tục nói:

-Y Trạch, cậu làm vậy không sai. Chính vì cậu có tính cách như thế nên tôi mới luôn tín nhiệm cậu. Cậu cũng không cần nói cho tôi biết thực lực của hắn, chỉ cần trả lời cho tôi một vấn đề thôi, hắn có thể chiến thắng được sự quấy rối của Tát Khắc sao?

Tát Khắc, phe của hắn đánh bại được cô trong buổi tiệc tối ngày hôm đó có không ít người. Sức chiến đấu rất mạnh, là tay sai đắc lực của Tát Nhĩ.

Y Trạch chần chừ một lát, nhưng vẫn gật đầu đáp:

-Có thể.

-...

Trong lòng Y Lệ Toa Bạch chửi:

-Chó chết!

Hân rõ ràng có thể thắng được Tát Khắc, vậy mà lại diễn ra màn kịch kia.

Nghĩ đến việc này, ánh mắt của Y Lệ Toa Bạch trở nên sắc bén mấy phần. Tát Khắc là tay sai đắc lực của Tát Nhĩ, chỉ cần cô thu phục được Hứa Mạt, sau này Tát Nhĩ làm sao dám phách lối trước mặt cô.

Cô nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp để Hứa Mạt thần phục dưới chân cô.

-Ta hiểu rồi, Y Trạch, cậu có việc thì đi trước đi.

Y Lệ Tọa Bạch mở miệng nói.

-Được.

Y Trạch gật đầu rời đi.

Sau khi hắn đi, Y Lệ Toa Bạch cầm máy truyền tin, gửi cho Tạp Đặc một tin nhắn. Không bao lâu sau, Tạp Đặc liền xuất hiện bên người cô, chào hỏi:

-Y Lệ Toa Bạch, cậu tìm tôi hả?

-Tạp Đặc này, sức chiến đấu của Hứa Mạt như thế nào?

Y Lệ Toa Bạch lập tức hỏi.

-Tôi không biết rõ nữa.

Tạp Đặc trả lời.

Y Lệ Toa Bạch nhìn thật sâu vào mắt hắn. Trước ánh mắt như vậy, Tạp Đặc cảm thấy có hơi bất an và lạnh lẽo.

-Cậu đi đi.

Y Lệ Toa Bạch mở miệng nói.

-...

Tạp Đặc nhìn Y Lệ Toa Bạch:

-Y Lệ Toa Bạch, tôi đã làm sai cái gì sao?

-Vừa rồi Y Trạch đã đến tìm tôi.

Y Lệ Toa Bạch bình tĩnh đáp lại, sau đó tiếp tục đi về phía trước, nhìn có vẻ rất thất vọng.

Đôi mắt âm u của Tạp Đặc hiện lên sự khác lạ, tên khốn Y Trạch kia vì nịnh nọt Y Lệ Toa Bạch mà bán đứng Hứa Mạt sao?

Theo như hắn biết thì Y Trạch không phải là loại người này, thế nhưng, Y Lệ Toa Bạch không giống như đang thăm dò hắn, cô dường như đã rất chắc chắn rồi.

-Xem ra, địa vị của Hứa Mạt trong lòng cậu đã vượt qua tôi rồi. Hắn không cho các cậu kể thì cậu liền giấu diếm với tôi.

Y Lệ Toa Bạch nói.

Lòng Tạp Đặc chìm xuống đáy vực.

Xem ra lòng người dễ thay đổi thật, Y Trạch vậy mà lại bán rẻ Hứa Mạt chỉ vì để dỗ dành Y Lệ Toa Bạch sao? Không ngờ Y Trạch lại sử dụng thủ đoạn như thế này.

Nhìn bóng lưng của Y Lệ Toa Bạch, Tạp Đặc đi theo sau, mở miệng nói:

-Y Lệ Toa Bạch, không phải tôi cố ý muốn lừa cậu, chỉ là trước đó thực lực của Hứa Mạt không quan trọng lắm. Cậu cũng đâu có hứng thú gì với chuyện này. Thêm nữa, chúng tôi quả thật đã đáp ứng với Hứa Mạt rồi, nên phải tuân thủ lời hứa đến cùng, chỉ có điều, tôi vốn định dùng một vài điều để ám chỉ cho cậu, nhưng cậu đã biết rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận