Căn Cứ Số 7

Chương 824: Tiến xa

Chuyện xảy ra ở đây chỉ có một số ít người trong thư viện biết, cũng không lan truyền ra ngoài, sau đó cũng có truyền thông đưa tin nhưng cũng chỉ nói về việc hoàng tử Tra Nhĩ trở lại trường cũ và lại đến thăm thư viện, không hề đề cập đến mâu thuẫn khi đó.

Nếu như không có chuyện sau đó thì chỉ là hoàng tử Tra Nhĩ có thiện cảm với tầng lớp thấp hơn và muốn giúp đỡ nhân viên thư viện, có lẽ sẽ được báo cáo ra ngoài nhưng Zero đã phá vỡ bầu không khí.

Máy liên lạc của hành tinh Lư Tạp Tư tiên tiến hơn có thể đưa toàn bộ tin tức hình ảnh, tra đọc tin tức.

Hứa Mạt vuốt ngón tay để đóng tin tức, sau đó trả lời Y Trạch:

-Thấy rồi.

-Cẩn thận Đạo Cách Lạp Tư trả thù.

Y Trạch nhắc nhở.

-Biết rồi.

Hứa Mạt trả lời, Đạo Cách Lạp Tư trả thù ư?

Món nợ này hắn cũng nhớ kỹ.

Xem ra lúc trước Tát Nhĩ đánh hắn còn chưa đủ thảm, lại chủ động chạy tới cửa gây sự.

Lúc này, một dãy số hiện lên trên màn hình máy liên lạc, Hứa Mạt nhấc máy chào:

-Lư lão.

Là quán trưởng thư viện đã tuyển hắn.

-Hứa Mạt, có chuyện gì vậy, cậu đắc tội với người ta à?

Lư lão hỏi Hứa Mạt.

-Lư lão, đã xảy ra chuyện gì vậy ạ?

Hứa Mạt hỏi.

-Có người phàn nàn rằng cậu lợi dụng thân phận nhân viên quản lý thư viện của mình để tiếp cận các nữ sinh, tác phong có vấn đề, phía nhà trường đã hỏi tới chuyện này.

Lư lão nói.

Hứa Mạt nhíu mày, hành động nhanh như vậy sao?

Một công việc nhân viên quản lý thư viện thôi mà cũng không chịu buông tha ư?

-Xế chiều hôm nay hoàng tử Tra Nhĩ đến thư viện, cháu đã xảy ra mâu thuẫn với một sinh viên dưới trướng của ngài ấy.

Hứa Mạt nói:

-Nếu Lư lão khó xử vậy thì cháu xin từ chức.

-Thảo nào nhà trường hỏi đến.

Lư lão nói:

-Vậy cậu có từng làm chuyện mà bọn họ nói không?

-Sinh viên tự mình tới tìm cháu, có tính không?

Hứa Mạt hỏi.

-Tất nhiên là không, ý tôi là có vượt quá giới hạn chưa?

Lư lão hỏi.

-Chưa ạ.

Hứa Mạt đáp lại.

-Vậy thì không sao, trong trường không ai có quyền đuổi việc cậu mà không có lý do, cứ giao cho tôi là được rồi, cậu an tâm làm việc đi.

Lư lão nói.

-Cảm ơn Lư lão.

Hứa Mạt đáp lại, sau đó Lư lão cúp máy.

Sau khi cúp máy, Hứa Mạt lộ ra vẻ suy tư.

Nhắm vào hắn lần này là hành động của Đạo Cách Lạp Tư hay là có sự tham gia của hoàng tử Tra Nhĩ?

Với thân phận một nhân viên quản lý thư viện như hắn, khoảng cách với hoàng tử Tra Nhĩ thật sự rất lớn, đối phương quả thật không cần phải đối phó với hắn, những gì xảy ra trong thư viện chỉ nhằm vào Y Lệ Toa Bạch, hắn chỉ làm nền mà thôi.

Có điều dù sao đi chăng nữa hắn cũng bị coi là đắc tội với hoàng tử Tra Nhĩ rồi.

-Mấy ngày rồi chưa đến chỗ của Y Lệ Toa Bạch.

Hứa Mạt thầm nghĩ trong lòng sau đó mặc áo giáp rồi rời khỏi phòng, chìm vào trong bóng đêm.

Tâm trạng hôm nay của Y Lệ Toa Bạch rất tệ.

Cô không nên xuất hiện bên cạnh Tra Nhĩ vào ngày hôm nay.

Tra Nhĩ mặc dù luôn luôn rất khách khí nhưng trong lời nói lại áp chế cô ở khắp nơi, điều này khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu, còn chưa dùng xong bữa tối cô đã một mình quay trở về cung.

Lúc này bên ngoài có động tĩnh, Y lệ Toa Bạch nhìn về phía đó thì thấy một bóng người đang bước vào.

Y Lệ Toa Bạch lộ vẻ kinh ngạc, đứng dậy khỏi ghế và hét lên:

-Tiên sinh.

Cô cho rằng Hứa Mạt sẽ không xuất hiện nữa.

Kể từ lần trước, Hứa Mạt đã không tới đây mấy ngày rồi.

-Y Lệ Toa Bạch.

Giọng nói khàn khàn của Hứa Mạt truyền tới:

-Mấy ngày nay thực lực đã tiến bộ thế nào rồi?

-Tiên sinh có muốn kiểm tra không?

Y Lệ Toa Bạch hỏi.

-Mặc trang bị vào.

Hứa Mạt gật đầu.

Y Lệ Toa Bạch mặc trang bị quay trở lại, trường nguyên lực trên người bùng phát, sau đó lao về phía Hứa Mạt, ánh sáng năng lượng màu trắng tinh khiết được phóng thích, thanh kiếm của cô chém về phía Hứa Mạt.

Hứa Mạt đứng tại chỗ không nhúc nhích, trực tiếp chặn đòn tấn công của Y Lệ Toa Bạch, sau đó chém ra ngoài, bang... Một lực mạnh mẽ đánh Y Lệ Toa Bạch bay ra ngoài.

Y Lệ Toa Bạch ngước mắt nhìn Hứa Mạt, sau đó lại một lần nữa xông tới.

-Bịch, bịch, bịch...

Liên tục có những tiếng va chạm vang lên, Y Lệ Toa Bạch phát hiện mình giống như không có chút tiến triển nào, ở trước mặt Hứa Mạt dường như chỉ có thể bị ăn đòn.

Hơn nữa, Hứa Mạt lần này sử dụng lực mạnh hơn lần trước một chút.

-Bang.

Nương theo một đạo tiếng vang, thân thể Y Lệ Toa Bạch lần thứ hai bị đánh bay, sau khi ổn định bước chân, cô nhìn về phía Hứa Mạt hỏi:

-Tiên sinh, ta có phải rất vô dụng hay không?

Y Lệ Toa Bạch kiêu ngạo, cho tới nay đều là như thế, ở trước mặt người ngoài, cô ấy luôn duy trì tính cách kiêu hãnh và mạnh mẽ, bao gồm cả việc đối mặt với Hứa Mạt trước đây.

Nhưng tại thời điểm này, cô ấy đã bộc lộ một mặt yếu đuối.

Hơn nữa lần này cô không cố ý tỏ ra yếu đuối, khác với trước đây, lần này là xuất phát từ nội tâm.

-Đã xảy ra chuyện gì sao?

Hứa Mạt hỏi, tâm trạng của Y Lệ Toa Bạch hình như không ổn, hắn có thể cảm nhận được.

-Không, chỉ là đột nhiên cảm thấy mình rất kém cỏi.

Y Lệ Toa Bạch mở miệng nói:

-Thua Tát Nhĩ, cũng không bằng Đạo Cách Lạp Tư.

Hơn nữa chuyện mà cô không nói là cô cảm thấy chênh lệch của bản thân và Tra Nhĩ rất lớn, Tra Nhĩ tiến xa hơn cô nhiều.

Nếu ở trước mặt người khác Y Lệ Toa Bạch sẽ không thể hiện sự yếu đuối như vậy.

Nhưng tiếp xúc với nhau mấy ngày này, hình tượng Hứa Mạt là thần bí mà cao lớn, điều này đã ảnh hưởng đến cô ấy một cách vô thức, vì vậy, sau khi trải qua một số chuyện ngày hôm nay, Y Lệ Toa Bạch đã nhìn lại bản thân và bộc lộ một khía cạnh yếu đuối của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận