Căn Cứ Số 7

Chương 820: Làm khó

Vì vậy, trận chiến này diễn ra vô cùng đặc sắc, rất nhiều sinh viên tài năng đã đến khoa siêu phàm trong mùa tốt nghiệp.

Trong số đó, nguyên lực của sinh viên mạnh nhất thậm chí đã đạt đến cấp độ A+ đáng sợ, sự tồn tại của các sinh viên đỉnh cấp thậm chí còn vượt qua một số thành viên của đoàn kỵ sĩ hoàng gia, dù sao đoàn kỵ sĩ hoàng gia không phải đều là lão nhân, những người đến đây hầu hết đều là những thiên tài trẻ tuổi, là lực lượng dự bị trong tương lai.

Nguyên lực có thể đạt đến cấp A+ trong thời gian học đại học thì chắc chắn tương lai sẽ trở thành tồn tại cấp SS, đây là giới hạn thấp nhất thậm chí còn có cơ hội tiến vào cấp bậc siêu S.

Sau khi buổi đánh giá ngày hôm nay kết thúc.

Hoàng tử Tra Nhĩ rời khỏi đây và đi dạo trong khuôn viên trường đại học Lư Tạp Tư cùng với các lãnh đạo trường và đám người Y Lệ Toa Bạch cũng ở đó.

-Đại học Lư Tạp Tư vẫn như xưa, tràn đầy tài năng và sức sống.

Hoàng tử Tra Nhĩ mở miệng nói.

-Trường học có những sinh viên ưu tú nhất trong liên minh tinh hệ, tài năng của họ là của chính họ, không phải là công lao của trường học.

Lãnh đạo trường học bên cạnh mỉm cười nói, trông rất khiêm tốn.

-Y Lệ Toa Bạch nghe nói gần đây em đang khởi nghiệp, có đúng như vậy không?

Hoàng tử Tra Nhĩ hỏi Y Lệ Toa Bạch bên cạnh.

Y Lệ Toa Bạch cảm thấy không vui, Tra Nhĩ biết hết chuyện của cô, mặc dù không phải là bí mật gì nhưng việc Tra Nhĩ quan tâm thái quá vẫn khiến cô cảm thấy rất khó chịu, không có một chút riêng tư nào.

-Đó không được coi là khởi nghiệp, chỉ là hợp tác với bạn bè, công ty bạn đang kinh doanh.

Y Lệ Toa Bạch nói.

-Nếu thiếu tiền, em có thể nói với gia đình.

Hoàng tử Tra Nhĩ nói.

-Không thiếu.

Y Lệ Toa Bạch đáp lại.

-Vậy thì tốt, nhưng ảnh hưởng của việc thành viên hoàng gia tham gia vào hoạt động của công ty không tốt lắm, đừng nhúng tay quá sâu, có thể rút thì rút đi.

Hoàng tử Tra Nhĩ nói, giọng điệu của hắn khiến Y Lệ Toa Bạch càng thêm mất hứng.

Hoàng tử Tra Nhĩ là anh trai cùng cha khác mẹ với cô, mối quan hệ giữa hai người không thân thiết lắm, chứ đừng nói đến là dạy dỗ?

Tra Nhĩ giống như đang thể hiện sự uy nghiêm của một hoàng tử trước mặt cô, ra oai cho cô xem.

Tất nhiên, từ trong giọng điệu không nghe ra bất kỳ khác thường nào.

-Em sẽ chú ý.

Y Lệ Toa Bạch nói, giọng điệu có phần cứng nhắc, Tra Nhĩ không nói ở đây ai biết?

Hoàng tử Tra Nhĩ dường như đã cảm nhận được tâm trạng của Y Lệ Toa Bạch, hắn cũng không nhiều lời, đoàn người đi thẳng về hướng của thư viện trường, đã tới thư viện đại học Lư Tạp Tư.

Sự xuất hiện của hoàng tử Tra Nhĩ đã gây ra một sự náo động không nhỏ trong thư viện, nhiều sinh viên đã cầm điện thoại của mình lên để chụp ảnh, hoàng tử Tra Nhĩ luôn nở nụ cười thân thiện, mỉm cười và gật đầu với những người gọi hắn.

Tất nhiên, bên cạnh họ còn có các nhiếp ảnh gia của truyền thông ngự dụng*.

*Ngự dụng: thứ vua dùng.

Người trong thư viện hôm nay không nhiều, bởi vì là mùa tốt nghiệp, bên ngoài náo nhiệt hơn, cho nên người trong thư viện tương đối ít.

Hứa Mạt đang đọc sách, nghe thấy động tĩnh hắn ngẩng đầu nhìn lên thì đã thấy hoàng tử Tra Nhĩ và Y Lệ Toa Bạch đi tới, tiếng xì xào xung quanh khiến cho người ta biết thân phận của người tới.

Hoàng tử Tra Nhĩ, hoàng tử của hoàng tộc, được coi là người thừa kế của hoàng gia và có danh vọng rất cao.

Đạo Cách Lạp Tư là người của hắn.

Hứa Mạt có hơi ngạc nhiên, vậy mà hoàng tử Tra Nhĩ lại đến thư viện.

Một nhóm người đi ngang qua bên cạnh Hứa Mạt, Y Lệ Toa Bạch liếc nhìn Hứa Mạt và Zero nhưng lần này cô không nói chuyện, Y Trạch và Tạp Đặc cũng nhìn Hứa Mạt, hai người khẽ gật đầu.

Đạp Cách Lạp Tư vừa nhìn thấy trang phục đã biết thân phận của Hứa Mạt, trong mắt hiện lên vài phần khinh thường.

Đây có phải là nhân viên thư viện mà Y Trạch với Tạp Đặc thường xuyên tới thỉnh giáo không?

Xem ra không có chỗ nào đặc biệt, nghe nói Y Lệ Toa Bạch cũng từng mời hắn, muốn thu nhận tên nhân viên quản lý thư viện này làm thuộc hạ nhưng lại bị từ chối.

Đây là một việc cực kỳ sỉ nhục trong mắt Đạo Cách Lạp Tư, Y Lệ Toa Bạch chỉ biết đi theo Y Trạch và Tạp Đặc làm xằng làm bậy, cô chính là công chúa của hoàng gia đấy.

Hoàng tử Tra Nhĩ bước tới trước một kệ sách, nhìn những quyển sách rực rỡ sắc màu nói:

-Khi còn đi học cảm thấy trong thư viện nhiều sách như vậy, sợ rằng thời gian bốn năm ngâm mình ở thư viện cũng không đủ để đọc hết những cuốn sách ở đây, có hơi tiếc nuối, ta cũng chưa đọc được bao nhiêu, đã bỏ lỡ khá nhiều kiệt tác.

-Thư viện của hoàng gia cũng phong phú không kém, điện hạ Tra Nhĩ nhất định sẽ không thiếu sách để đọc.

Lãnh đạo đi cùng của đại học Lư Tạp Tư cười nói.

-Những cuốn sách được hoàng gia sưu tầm thực sự rất nhàm chán và nhạt nhẽo.

Hoàng tử Tra Nhĩ nói đùa:

-Đúng rồi, có thể để nhân viên thư viện giới thiệu cho ta mấy cuốn sách để đọc được không?

-Đương nhiên rồi.

Một người thanh niên xoay người đi về phía Hứa Mạt, nói:

-Cậu qua đây một chút.

Hứa Mạt nhìn sang bên đó một cái rồi đứng dậy đi tới, một vị lãnh đạo trung niên hỏi:

-Cậu tên là gì?

-Hứa Mạt.

Hứa Mạt trả lời.

-Cậu làm ở đây bao lâu rồi?

Đối phương lại hỏi.

-Hơn nửa năm.

Hứa Mạt nói.

-Ừ, điện hạ Tra Nhĩ muốn nhờ cậu giới thiệu mấy cuốn sách.

Lãnh đạo trường nói, Hứa Mạt nhìn hoàng tử Tra Nhĩ, chỉ nghe đối phương nói:

-Có thể giới thiệu mấy cuốn sách liên quan đến kinh tế học không?

Y Lệ Toa Bạch cau mày, cô nhìn Hứa Mạt, sách kinh tế học?

Hứa Mạt chỉ là một nhân viên quản lý trong thư viện, làm sao mà có hứng thú với kinh tế chứ? Tra Nhĩ đáng lẽ đã nghe kể về Hứa Mạt, từ cuộc nói chuyện trước đây giữa hắn, Y Trạch và Tạp Đặc thì đã có thể đoán ra rồi.

Lúc này kêu Hứa Mạt chọn sách kinh tế học là cố ý làm khó Hứa Mạt sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận