Căn Cứ Số 7

Chương 162: Bị giết

Dưới luồng năng lượng từ cỗ máy, Hứa Mạt di chuyển về phía trước với tốc độ rất nhanh.

Một người cũng đừng hòng trốn thoát.

Một tên người máy lao thẳng tới Hứa Mạt, tốc độ cũng cực nhanh, trong lối đi thậm chí không có bao nhiêu chỗ để né tránh. Bọn họ gặp nhau trên con đường hẹp.

-Bang.

Hai thanh kiếm năng lượng khổng lồ va chạm vào nhau, tia lửa bắn tung tóe khắp nơi, dưới năng lượng mạnh mẽ của Hứa Mạt, tên người máy kia bị ép lui về phía sau.

Trong buồng lái, hắn ta điên cuồng ép về phía trước để chặn tác động của Hứa Mạt.

-Chi chi...

Một tiếng đinh tai nhức óc phát ra, Hứa Mạt giơ chân đá thẳng vào bụng đối phương.

-Ầm!

Một tiếng vang lớn, người máy ngã xuống đất, người máy của Hứa Mạt nâng thanh kiếm năng lượng đâm xuyên qua người máy của đối phương, sau đó bước qua xác hắn.

Hứa Mạt tiếp tục truy đuổi, những nơi hắn đi qua đều là núi xác và biển máu.

Những người ưu tú vẫn trung thành với các ủy viên nghị viện giờ đã bị biến thành những loài sâu kiến và bị tàn sát bởi những loài sâu kiến trong mắt chúng trước đây.

Hứa Mạt đuổi theo đến lối đi bên ngoài.

Ngoài những kẻ bị hắn giết dọc theo đường đi, còn có rất nhiều người đã bị những kẻ đang chạy trốn kia sát hại, những người chặn lối đi đã bị những người máy phía trước quét sạch.

Bên ngoài lối đi, những “nhân vật lớ” kia lần lượt lên xe, người máy phía trước mở đường, phía sau còn có hai người máy bảo hộ.

Đội trưởng thị vệ thành bang dẫn hai cỗ máy đi phía trước, lướt đi với tốc độ cao. Mọi nơi chúng đến đều là sâu kiến.

-Nhanh…

Những ủy viên hội đồng đó chen chúc lên xe, họ chỉ sợ một mình Hứa Mạt. Có nhiều người đến vậy nhưng không một ai ngăn cản được hắn ta. Một kẻ chưa từng có từ trước đến nay, không gì có thể địch nổi.

Thế giới ngầm này từ lúc nào lại có một con quái vật như thế?

Không phải tất cả các người máy đều trong tay của bọn chúng sao?

Tại sao Hứa Mạt có thể điều khiển người máy thành thạo như vậy, hơn hẳn những chiến binh ưu tú kia.

-Nhanh, nhanh...

-Ngăn hắn lại.

Có người thấy Hứa Mạt càng ngày càng gần, ngã xuống đất, sợ hãi chật vật bò lên xe. Hai người máy quay người dũng cảm chạy về phía Hứa Mạt.

Họ cũng bị Hứa Mạt đe dọa, có chút khiếp đảm. Hắn một mình bắt đầu chém giết từ đấu trường, từ dưới lên trên.

Tất cả những người chơi cấp sao trong đấu trường đều bị giết, những kẻ ưu tú phía trên đều bị giết, và bây giờ tất cả các người máy cản đường hắn cũng bị hạ gục.

Ai có thể ngăn cản hắn?

Họ thực sự sợ hãi.

Trong mắt họ, Hứa Mạt chỉ là một con quái vật.

Bọn hắn chưa bao giờ thấy một người tàn nhẫn như vậy.

Nhưng Hứa Mạt đã đánh tới, vì vậy chúng chỉ có thể nhắm mắt liều mình. Bọn hắn nhìn thấy người máy phía trước chạy với tốc độ cao, lúc đến gần tốc độ cũng không hề chậm lại, thanh kiếm năng lượng giơ cao khiến tim bọn họ trong phòng điều khiển đập loạn xạ.

Trong mắt họ, thanh kiếm năng lượng đó giống như thanh kiếm tử thần.

-Đến rồi…

Tim chúng đập thình thịch, bọn hắn ước lượng khoảng cách, thấy Hứa Mạt đến gần, liền điều khiển đao máy chém về phía người máy của Hứa Mạt.

Hai người đồng thời chém xuống, ngăn cản đường tiến của Hứa Mạt.

Nhưng vào lúc kiếm của bọn hắn chém xuống, bọn hắn liền nhìn thấy người máy do Hứa Mạt điều khiển khuỵu gối, sau đó phóng lên không trung, với tốc độ kinh người, vừa mới vượt qua kiếm, đáp xuống trước mặt chúng.

Từ trên không, đao năng lượng khổng lồ của người máy chém ra.

-Ầm…

Hai cái đầu người máy bay ra ngoài, thân thể Hứa Mạt đáp xuống mặt đất, tiếp tục di chuyển về phía trước, hai người không cách nào chạy trốn.

Trong buồng điều khiển người máy, hai người sửng sốt một hồi, đây là loại tốc độ phản ứng cùng khống chế gì?

Kiểm soát tuyệt đối đối với người máy.

Đây cũng là cảnh giới bọn họ vẫn luôn theo đuổi, tại sao Hứa Mạt có thể đạt được?

Hứa Mạt không để ý tới suy nghĩ của bọn họ, tiếp tục di chuyển với tốc độ cao, phía sau xe vừa khởi động, liền nhìn thấy Hứa Mặc đuổi theo.

-Mau lên…

Người ngồi bên trong, hắn ta nhìn thấy Hứa Mạt qua cửa kính sau xe, kinh hãi hét lên.

Nhưng quá trễ rồi.

Thanh kiếm năng lượng quét qua giữa xe, trực tiếp cắt đôi chiếc xe, nắp trên của chiếc xe bị cắt ra và đầu người bay lên.

Hứa Mạt tiếp tục đuổi theo về phía trước, tốc độ hắn rõ ràng nhanh hơn hẳn chiếc xe. Đường phố trong thành phố chính chật kín người, cho dù người máy dọn đường vẫn ảnh hưởng đến tốc độ của chiếc xe.

Cả đám hốt hoảng tránh đi, không muốn chết.

Người hai bên kinh hãi nhìn người máy cùng đoàn xe ầm ầm đi qua. Họ nhìn thấy cỗ máy phía sau đuổi kịp một chiếc ô tô, nhảy lên giẫm lên nóc xe, thép bị lõm vào trong, thanh kiếm năng lượng đâm thẳng từ trên nóc xe đâm thẳng cuống, máu tươi bắn tung tóe khi rút ra.

-Ầm.

Tiếng bước chân vừa mới cất lên, chiếc xe lăn bánh, người máy tràn ngập ánh sáng năng lượng không ngừng lao về phía trước.

Một hình ảnh như vậy cực kỳ có sức ảnh hưởng, khiến trái tim của những người nhìn thấy trên đường phố phải run lên dữ dội.

Ai là người điều khiển cỗ máy đó?

Một người, đuổi giết một đoàn xe cùng ba cỗ máy.

Các “nhân vật lớn” kia đang chạy trốn.

Qúa điên cuồng.

Mặt đất rung chuyển dữ dội.Từng chiếc xe bị đuổi kịp, những kẻ bên trong đều rơi vào trạng thái điên cuồng, người máy đuổi theo chẳng khác nào tử thần.

Miễn là bị hắn bắt kịp, đều sẽ chết.

-Bùm……

Một chiếc xe khác bị một lực khổng lồ giẫm trúng, chiếc xe trực tiếp lật nhào, người máy do Hứa Mạt điều khiển dùng kiếm đập xuống đất, tách đôi chiếc xe ra, tiếp tục lao về phía trước. Máu nhuộm đường phố. Hắn nhìn về phía trước.

Gần như đã bị giết.

Đám đông trên con đường phía trước đang giảm dần, họ đã đi được một quãng đường dài. Lôi Đình quay lại với hai người máy, nhưng hắn ta không chạy trốn nữa.

Tất cả mọi người đã bị giết, trốn nữa cũng không có ý nghĩa.

Lôi Đình nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ rằng những nhân vật lớn trong thành phố ngầm sẽ bị giết bởi một tên điều khiển người máy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận