Căn Cứ Số 7

Chương 988: Khu tàn tích

Nếu có thể tiếp xúc được với người của gia tộc Áo Lai, có lẽ là cách dễ dàng nhất để lấy được thông tin, nhưng gia tộc Áo Lai là thế lực thống trị hành tinh Áo Tư Đinh, sợ là không dễ mà giao thiệp được, hơn nữa sức mạnh bản thân cũng vô cùng mạnh, trước tiên là ra tay từ Khoa Mạc.

-Ừm, khá nhật vai.

Diệp Thanh Điệp nhìn Hứa Mạt nói.

-Chị Điệp nếu mà mặc như vậy em cũng có thể nhập vai.

Hứa Mạt nói.

Diệp Thanh Điệp đá một nhát, nhưng Hứa Mạt nhanh nhạy tránh được.

Sau đó Hứa Mạt không ra khỏi cửa, bị rất nhiều người nhắm vào, hắn không muốn gây thêm rắc rối, có một manh mối cứ nắm chắc là được rồi, nếu từ Khoa Mạc không có được manh mối nào thì lại tiếp tục nghĩ cách tìm cách khác.

Nửa đêm, Hứa Mạt ngồi trước cửa sổ sát đất trong phòng tu luyện, hắn nhắm mắt lại và rơi vào trạng thái thiền định, hít thở đều đều, lấy cơ thể hắn làm trung tâm hình thành một trường nguyên lực cực mạnh, vây quanh cơ thể hắn, những nguyên lực này giống như biến thành thực chất, giống như những ánh sao, không ngừng chảy vào trong cơ thể của Hứa Mạt.

Trong đầu hắn, lúc này hắn đang ngồi trong vũ trụ, vô số ánh sao vây xung quanh, khắp bầu trời tinh tú rơi trên người hắn, hắn như đang trung tâm của vũ trụ.

Phương pháp tu luyện văn minh Ca Tư nghe rất hoành tráng, giống như tự thôi miên chính mình, nhưng hiệu quả vẫn luôn rất tốt, nâng cao sức mạnh tinh thần cũng rất nhanh, hiện tại Hứa Mạt đã nắm rõ được tinh hoa của phương pháp tư luyện.

Vũ trụ vì hắn mà tồn tại, hắn là trung tâm của vũ trụ.

Hiện tại cấp độ sức mạnh tinh thần và cấp độ nguyên lực đều đạt đến cấp A+, nếu có thể tiến thêm một bước vào cấp S, trong liên minh Tinh Hệ cũng thuộc vào hạng chiến lực cao cấp, nếu đạt đến cấp SS thì thuộc chiến lực đỉnh cao.

Nhưng đơn thể có chiến lực mạnh nhất ở liên minh Tinh Hệ chỉ là cấp siêu S.

Căn cứ vào văn minh Ca Tư với phân chia cấp độ nguyên lực, cấp SS là tuyệt cảnh, trên tuyệt cảnh là thiên hành giả.

Diệp Thanh Điệp nhẹ nhàng bước đến trước ghế sofa, nhìn Hứa Mạt đang ngồi trước cửa sổ, cô có thể nhìn thấy ánh sao nguyên lực.

Hứa Mạt, vẫn đang trưởng thành, tương lai rốt cuộc sẽ đi được đến đâu.

Từ khi rời hành tinh Bái Luân, Diệp Thanh Điệp thật ra rất khi gặp mặt Hứa Mạt, Hứa Mạt dành phần lớn thời gian đều ở đại học Lô Tạp Tư, còn cô thì ở công ty, trừ những ngày nghỉ thì những lúc khác cơ bản không gặp được hắn.

Đến đây khiến cô nhớ đến cuộc sống lúc ở quán rượu thợ săn ở thế giới ngầm, quãng thời gian đó bây giờ đã trở thành một kí ức tươi đẹp.

Diệp Thanh Điệp dựa vào sofa, hai chân khoanh tròn, không biết khi nào mà từ từ nhắm mắt lại và ngủ thiếp đi.

Ngày thứ hai, lúc Diệp Thanh Điệp tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trên giường, hơn nữa còn là giường ở trong phòng Hứa Mạt.

Khi cô mở mắt ra, phát hiện Hứa Mạt đang ngồi bên giường và nhìn cô.

Diệp Thanh Điệp chớp chớp mắt, Hứa Mạt cũng chớp chớp mắt và lộ ra nụ cười rạng rỡ.

-Chào buổi sáng chị Điệp.

-Bang.

Vừa nói dứt lời, một phát đạp thẳng vào hắn, Hứa Mạt lập tức từ trên giường lăn xuống.

-Em…

Hứa Mạt lăn lộn trên mặt đất, lồm ngồm bò dậy nhìn Hứa Mạt, chỉ thấy Diệp Thanh Điệp nhìn lên người mình, sau đó trợn mắt nhìn Hứa Mạt.

-Chị Điệp, chị thật sự là thích màu hồng.

Hứa Mạt trả thù nói:

-Dậy đánh răng rửa mặt thôi.

-Hứa Mạt…

Diệp Thanh Điệp gào lên, Hứa Mạt lập tức trượt vào nhà vệ sinh.

Không phải là chưa từng nhìn thấy, sao phải tức giận vậy.

Sau khi ăn sáng xong và đợi một lúc thì có tiếng gõ cửa, Hứa Mạt ra mở cửa thì nhìn thấy Ngải Lệ Tư đứng trước cửa, hôm nay cô chuyển sang mặc một chiếc váy màu đen nền nã, nhưng vẫn không giấu được dáng vẻ thướt tha kia.

Hứa Mạt cúi đầu liến nhìn, Ngải Lệ Tư nói:

-Tác Lôi…. Chủ nhân.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu và để Ngải Lệ Tư đi vào, sau đó đóng cửa lại.

Hứa Mạt ngồi trên ghế sofa, nhìn Ngải Lệ Tư nói:

-Thế nào, Khoa Mạc có nghi ngờ gì không?

-Không.

Ngải Lệ Tư lắc đầu nói:

-Sau khi hắn biết ngài là hoàng tử vô cùng vui mừng, tôi đã nói rằng hôm nay sẽ dẫn chủ nhân đến đó, nhưng Khoa Mạc có khả năng sẽ bày mưu tính kế.

Lúc Ngải Lệ Tư nói nhìn ánh mắt của Hứa Mạt lại thay đổi rồi, cô có hơi lo lắng.

Hứa Mạt gật đầu, Ngải Lệ Tư không nói dối.

Còn vì sao lại thả cô ấy về, chính là vì sự đặc biệt của sức mạnh tinh thần, Ngải Lệ Tư không thể lừa nổi hắn.

-Không sao, xuất phát đi.

Hứa Mạt nói.

-Vâng thưa chủ nhân.

Ngải Lệ Tư gật đầu, cô có hơi sợ Hứa Mạt.

Chủ nhân này của cô có chút biến thái.

Lúc cô bước vào phát hiện thị nữ Diệp Thanh Điệp nhìn Hứa Mạt bằng ánh mắt kì quái, có lẽ là buổi tối ngày hôm qua bị…

Hứa Mạt xem trộm suy nghĩ của Ngải Lệ Tư, nhưng chưa từng nghĩ lại bị coi như là kẻ biến thái.

Lúc nhóm người đi ra khỏi khách sạn, rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm bọn họ, nhóm Hứa Mạt cũng không thèm để ý mà lập tức rời khỏi khách sạn và lên máy bay.

Tiểu Thất, Diệp Thanh Điệp ngồi ghế lại, Cát Thanh và Ảnh hỗ trợ.

Đôi mắt đẹp đẽ của Dạ Hi quan sát Ngải Lệ Tư, khiến Ngải Lệ Tư cảm thấy có chút không thích ứng.

-Chủ nhân.

Ngải Lệ Tư dựa vào bên cạnh Hứa Mạt nhỏ giọng gọi, như một con mèo ngoan ngoãn.

Nụ cười của Dạ Hi thêm vài phần mơ hồ, nhìn hai người này.

-Điệp hạ thật biết hưởng thụ.

Dạ Hi cười rồi nói.

Chủ nhân? Thật biết vui đùa.

Hôm qua đã bỏ lỡ việc gì sao?

Số hiệu thợ săn bay lướt trên không trung với tốc độ cực nhanh, không lâu sau đã đến một khu vực loạn lạc, khu vực này rất đông người nhưng lại vô cùng hoang tàn, khắp nơi là những cơ thể cơ giới, có thể nhìn thấy được khu tàn tích của thành phố.

Bạn cần đăng nhập để bình luận