Căn Cứ Số 7

Chương 804: Dữ dội

Chỉ có mỗi việc là sinh viên của đại học Lư Lạp Tư đã làm người khác hâm mô rồi thì Y Lệ Toa Bạch chính là niềm mơ ước của đa số học sinh.

Y Lệ Toa Bạch đã sớm quen với loại ánh mắt như thế này, nhưng mà, thứ khiến Y Lệ Toa Bạch khó chịu nhất chính là, Linh không hề có ánh mắt giống vậy. Khi nhìn thấy Y Lệ Toa Bạch xuất hiện, đầu tiên Linh lộ ra ánh mắt cảnh giác, sau đó nhìn Hứa Mạt, cứ như là đang chống trộm.

Thấy được ánh mắt đó của cô, Y Lệ Toa Bạch liền khó chịu không lý do.

Kể từ lần đầu tiên gặp nhau, cô gái có nhan sắc còn xinh đẹp hơn cô này chưa từng cho cô một chút mặt mũi nào.

Với thân phận công chúa của cô mà trong mắt của Linh dường như chả có nghĩa lý gì.

Thậm chí, còn từng cầm kiếm chỉ cô, ra tay với cô, đột nhập vào buổi tiệc sinh nhật của cô, rồi ném bay người của cô.

Người con gái xinh đẹp sẽ không muốn bị đánh bại bởi đồng loại.

Y Lệ Toa Bạch không lập tức đi qua phía Hứa Mạt bên kia mà đi tới chỗ giá sách.

-Đẹp không?

Linh nhìn thấy tầm mắt của Hứa Mạt đi theo chuyển động của Y Lệ Toa Bạch liền hỏi.

-...

Hôm nay, Y Lệ Toa Bạch ăn mặc tỉ mỉ, quả thực là rất đẹp.

-Biết rồi còn hỏi nữa.

Hứa Mạt đáp.

Đôi mắt của Linh nhìn Hứa Mạt bắt đầu biến đổi thì lại nghe Hứa Mạt tiếp tục nói:

-Ở trước mặt cậu làm gì còn có người nào xinh đẹp được nữa? Về sau đừng có hỏi mấy cái vấn đề dĩ nhiên này nữa, ngây thơ quá.

Linh chớp chớp mắt.

Đây là âm mưu mới gì đó sao?

Nhưng mà cũng khá hợp lý đó.

Y Lệ Toa Bạch lấy từ giá ra một cuốn sách, sau đó đi đến chỗ Hứa Mạt bên này, rồi ngồi xuống cái bàn bên cạnh hắn ta.

Linh ngẩng đầu nhìn cô.

Hiển nhiên là Y Lệ Toa Bạch cố ý.

Cơ mà, thư viện nằm ở đây, cũng không thể đuổi cô ta đi được.

-Cậu xem qua quyển sách này chưa?

Y Lệ Toa Bạch ngồi một lát, ngẩng đầu hỏi Hứa Mạt.

Hứa Mạt liếc sơ qua, trị số tu hành.

-Chưa từng.

Hứa Mạt lắc đầu trả lời, nhìn là biết chưa xem.

-Trong sách cách nâng cao trình độ tu luyện đều dùng số liệu để phân tích thay thế, cậu cho rằng nó không hợp lý hả?

Y Lệ Toa Bạch lại hỏi.

-Không hiểu.

Hứa Mạt cúi đầu đọc sách.

Linh không nhìn Y Lệ Toa Bạch mà vẫn luôn chăm chú vào hắn.

-Cậu có biết tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh không?

Y Lệ Toa Bạch dò hỏi.

Hứa Mạt sững sờ, vẻ mặt hiện lên sự kỳ quái, ngẩng đầu nhìn Y Lệ Toa Bạch:

-Hình như đã từng nghe đám Y Trạch và Tạp Đặc nhắc tới.

-Tập đoàn này một năm có thể thu được số lợi nhuận ròng vượt qua mười con số.

Y Lệ Toa Bạch nhìn Hứa Mạt, sau đó lấy ra một bản hợp đồng chuyển nhượng, đem đưa cho hắn nói:

-Đây là 2% cổ phần của tập đoàn, hằng năm có thể tạo ra hàng ngàn vạn, về sau cậu đi theo tôi.

-...

Hứa Mạt khó hiểu.

Dùng cổ phần của công ty của hắn đi mua hắn hả?

Hắn có tận 51% cổ phần đó!

-Đáng tiền như thế sao?

Linh đối với tiền vẫn luôn không có khái niệm gì. Từ đầu đến cuối, chuyện bọn Hứa Mạt làm cô đều biết, nhưng lần đầu tiên cô nghe được con số cụ thể. Hơn nữa, Hứa Mạt để đám Y Trạch cho Y Lệ Toa Bạch 10% cổ phần, chẳng phải là hàng năm đều vượt qua trăm triệu sao?

Nghĩ tới đây, Linh liền thấy mất hứng.

-Không đủ.

Hứa Mạt còn chưa mở miệng, Linh lại là người đáp lại trước.

Y Lệ Toa Bạch nhìn Linh nói:

-Cô muốn ra giá sao?

Xem ra, đám người tộc A Nặc Tư này đều tham tiền.

-10%.

Linh trả lời:

-Hắn sẽ theo cô.

Y Lệ Toa Bạch nhìn chằm chằm Linh. Tất cả cổ phần trong tay cô cũng chỉ có 10%, tham lam dữ vậy sao?

-Mỗi người 5% hả?

Hứa Mạt nhìn Linh nói:

-Cũng không phải là không thể.

-Đều là của tôi.

Linh đáp.

-...

Hứa Mạt nhìn Linh, từ khi nào mà Linh lại tham tiền thế?

Y Lệ Toa Bạch liếc nhìn hai người, sắc mặt dần trở nên lạnh lùng, giờ là lúc liếc mắt đưa tình đó hả?

Lấy cổ phần của cô rồi thương lượng làm sao chia sao?

-2%, cậu suy nghĩ cho kỹ rồi nói cho tôi biết.

Y Lệ Toa Bạch cầm hợp đồng chuyển nhượng lên, sau đó đứng dậy cầm sách rời đi.

Giá trị 2% cổ phần cô đã nói rất rõ ràng rồi. Cái gì mà nhân vật thiên tài tìm hoài không thấy?

Cô tự cho là mình đã ra đủ giá.

Hứa Mạt nếu yêu tiền thì sẽ không thể thờ ơ được.

Sau khi Y Lệ Toa Bạch đi, Linh nhìn Hứa Mạt hỏi:

-Tại sao tôi lại không có?

Cô không vui.

Y Lệ Toa Bạch có, cô cũng phải có.

Hai người, dường như tranh đấu rất căng.

-Sao có thể so cậu với cô ấy được?

Hứa Mạt nhìn Linh đáp.

-Sao lại không thể so?

Linh hỏi.

-Cậu làm như thế là đang xem thường chính mình rồi.

Hứa Mạt nói:

-Cổ phần của cô ta là tôi tặng đi, còn cậu, tôi chẳng phải là của cậu sao?

Linh liếc Hứa Mạt, xoay tròn trên mặt hắn, hình như cũng có lý nha!

-Sau này đừng có nói mấy câu như vậy nữa, nếu không tôi sẽ tức giận đó.

Hứa Mạt tiếp tục nói.

-Được.

Linh khéo léo gật đầu một cái. Hứa Mạt cầm sách tới chỗ giá đổi sách để xem.

Linh nhìn theo bóng lưng của Hứa Mạt, cứ cảm thấy có gì đó sai sai!

Thời gian trôi qua từng ngày từng ngày.

Sinh hoạt ở thư viện của Hứa Mạt rất thong thả sung sướng. Bây giờ, ngoại trừ đọc sách học hành, hắn cũng sẽ đi huấn luyện thực chiến, chiến đấu với Tát Nhĩ, đối với việc tập luyện của bản thân hắn cũng có ích lợi.

Hắn còn ngẫu nhiên sẽ đi bàn luận chiến thuật với Y Trạch và Tạp Đặc.

Y Lệ Toa Bạch trước sau vẫn không lôi kéo được Hứa Mạt, tiền cũng không dụ được hắn. Cô ta chỉ có thể tạm thời từ bỏ, cũng không nóng lòng nhất thời.

Khoa Siêu phàm xảy ra một chuyện lớn, thậm chí còn gây ra xôn xao tới toàn đại học Lư Lạp Tư.

Tát Nhĩ của vương quốc Tát Tư công khai gửi chiến thư đến quý tộc Đạo Cách Lạp Tư của hành tinh Lư Tạp Tư, công khai khiêu chiến.

Hai người trước mặt toàn trường đại chiến một trận. Trận chiến này cực kỳ dữ dội và nguy hiểm. So với lần trước, thấy không ổn là Tát Nhĩ sẽ dừng chiến đấu, thì lần này, hắn lại hoàn toàn ở trong trạng thái bùng nổ, cũng liều mạng y như Đạo Cách Lạp Tư vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận