Căn Cứ Số 7

Chương 597: Đẹp mắt

-Ta biết.

Hứa Mạt trả lời:

-Chị Điệp, chị rất giống nữ quản gia.

-Một nữ gia không nhận lương, ngươi không hài lòng sao?

Diệp Thanh Điệp nói.

-Nếu có chút lợi ích khác thì càng tốt.

Hứa Mạt nói.

Diệp Thanh Điệp một cước đánh tới, Hứa Mạt tránh được. Hiện tại hai người tựa hồ vô cùng ăn ý, Hứa Mạt có thể tùy ý nói ra trong lòng hắn đang sợ hãi.

Lúc này, máy truyền tin của Hứa Mạt rung lên, là tin nhắn của Linh.

Hứa Mạt xem một chút.

-Ta trở về học viện.

Linh nói. Linh đã lấy lại máy truyền tin của mình.

-Tốt, nữ ma đầu.

Hứa Mạt nói, hắn định đi thăm Linh, mua chút đồ ăn ngon, nếu không phải Linh mang hắn vào nhà, hắn sẽ không lĩnh hội được năng lực đóng băng, sẽ không thể đột phá sức mạnh tinh thần của hắn nhanh như vậy.

Lại nói, có thể giành được vị trí đầu tiên và có một khoản tiền thưởng khổng lồ, đó là một nửa công lao của nữ ma đầu này

Nhất định phải mua một túi đồ ăn vặt và nước uống mang tới. Không, hai bịch, vỗ béo cô ấy.

-Chị Điệp, em đi ra ngoài một lát.

Hứa Mạt nói.

-Lại đi tìm cô bé kia chứ gì.

Diệp Thanh Điệp cười nói, miệng cô thật linh nghiệm, hễ nhắc tới là sẽ tới. Hứa Mạt đã quen với những trò đùa của cô ấy và định ra ngoài, nhưng lúc này máy truyền tin lại rung lên, Hứa Mạt ấn nút kết nối.

-Ngài Hứa Mạt?

Bên kia truyền đến một thanh âm.

-Là ta

Hứa Mạt đáp.

-Đây là phòng làm việc của tổng giám đốc. Ngài Hứa Mạt đã giành được vị trí quán quân trong cuộc thi Siêu phàm, ngài tổng thống muốn gặp mặt với ngài, không biết ông có thuận tiện tới một chuyến không?

Người đàn ông lịch sự nói.

Tuy nhiên, mặc dù lịch sự, nhưng hắn ta vẫn là người thân cận với chủ tịch, hắn ta vẫn mang một chút phong thái thánh thiện của một người bề trên,bất tri bất giác mà lộ ra ngoài.

Hứa Mạt có cơ hội gặp tổng thống.

-Nhanh như vậy.

Hứa Mạt ở trong lòng nói, hắn liếc mắt nhìn Diệp Thanh Điệp sau đó cười hỏi:

-Có thể lựa chọn sao?

Người đối diện đi xuống lầu, sau đó nói:

-Có thể.

-Ngài tổng thống công vụ bề bộn, tôi không dám trì hoãn. Hiện tại còn có chút vấn đề cân fgiair quyết, e rằng không thể tới chỗ các ngài.

Hứa Mạt nói, bây giờ không thuận tiện cho hắn. Gặp tổng thống không quan trọng bằng gặp nữ ma đầu!

Đương nhiên còn có thành phố Nguyên Quốc, nếu chỉ là gặp mặt đơn giản thì chẳng qua chỉ là trải qua một đoạn phim cắt cảnh chính thức mà thôi. Hắn không quen với dịp linh thiêng như vậy, cho nên không cần phải đi,

Nếu không phải là cuộc gặp mặt đơn giản, thì hắn càng không muốn tham gia.

Chính trị hỗn loạn, tốt hơn nên tránh xa.

Quên việc gặp mặt đi, hắn muốn thực tế hơn, ví dụ như thêm 100 triệu tiền thưởng gì đó! Đối phương hiển nhiên có chút kinh ngạc, im lặng một lúc rồi nói:

-Thật tiếc, đã như vậy, tôi sẽ không làm phiền ngài Hứa Mạt, tạm biệt.

-Tạm biệt.

Hứa Mạt trả lời, và sau đó bên kia cúp máy liên lạc.

Rõ ràng đối phương cũng không có hứng thú thương lượng lắm, dù sao cũng là gặp mặt tổng thống, Hứa Mạt lại từ chối, ít nhiều có chút không nể mặt bọn họ.

Nhưng Hứa Mạt cũng không để ý lắm, tiếp tục đi ra ngoài.

Diệp Thanh Điệp nhìn bóng dáng rời đi của hắn, khẽ chớp mắt.

Thân phận của cô bạn kia thật tốt! Vì cô ấy, tổng thống thậm chí còn từ chối.

Khi Hứa Mạt đến Học viện Hoàng gia của thủ đô, hắn phát hiện ra rằng có người theo dõi mình, nhưng hắn không quan tâm, vì hắn đã giết La Bá Đặc, nên sau đó liền có người đi theo hắn, hẳn là một hành động bảo vệ thiện chí.

Bây giờ không có học sinh nào trong Học viện Hoàng gia là không biết Hứa Mạt, bởi vì đoạn phỏng vấn kia của Hứa Mạt, những người trong Học viện Hoàng gia không có ác ý mạnh mẽ với hắn, nhưng họ rất chán nản, tài nghệ không bằng người khiến bọn họ có chút xấu hổ.

Nhưng Hứa Mạt cuối cùng đã giành được vị trí đầu tiên, có vẻ như không quá xấu hổ, ngay cả Áo Cổ Tư Đinh cũng đã thua Hứa Mạt trong trận chiến. Nhiều người đã tỏ ra kỳ lạ khi nhìn thấy hai túi đồ ăn nhẹ trong tay Hứa Mạt, sau đó nhận ra rằng Hứa Mạt đang tìm ai đó.

Hiện tại đã không ai dám chặn Hứa Mạt. Bọn họ chỉ nhìn theo hắn bước vào học viện để gặp cô gái thiên tài trong học viện của họ.

Linh cũng lộ ra ánh mắt kỳ quái khi nhìn thấy Hứa Mạt mang theo hai túi đồ ăn nhẹ, cô cứ nhìn chằm chằm vào tay của Hứa Mạt.

-Ma đầu, mua cho ngươi, cảm động không?

Hứa Mạt đưa chiếc túi cho Linh.

Những người xung quanh đều sững sờ khi nhìn thấy hành động của Hứa Mạt. Quả nhiên hắn là thiên tài số một trong Cuộc thi siêu phàm, có cá tính!

Hắn như vậy với các cô gái sao?

Nhiều cô gái thì thầm, họ rất tò mò về những gì Linh sẽ làm, nếu một người làm vậy với họ giống như Hứa Mạt, họ hẳn sẽ nhét tất cả đồ ăn vào miệng của hắn.

Dưới ánh mắt của rất nhiều người, Linh cầm lấy túi đồ ăn vặt, mở ra xem một chút, đều là cho cô.

-Nhiều vậy sao?

Linh hỏi.

Tài sản của Áo Cổ Tư Đinh suýt chút nữa đã bị lấy đi, hai người là hạt giống số 1 và con trai số 2 của Thần tử. Vì vậy, không có gì để nói, Augustine đã mất chức vô địch.

-Nhiều thế này, cô không cần phải bảo vệ thức ăn của mình.

Hứa Mạt nói. Linh trợn tròn mắt, hình như cũng có chút hợp lí? Cô lấy ra một cái túi nhỏ, sau đó nhét túi lớn trở lại trên người Hứa Mạt, cô mở một túi đồ ăn, ăn một miếng nhỏ.

Cô nhấc chân đi về phía trước, Hứa Mạt xách túi đồ ăn vặt đi theo phía sau, mọi người xung quanh đều sửng sốt.

Sao có thể như vậy?

-Ta sẽ mời ngươi đến nhà ăn.

Linh nhìn Hứa Mạt nói, mặc dù cô đã lấy lại máy liên lạc, nhưng cô vẫn không có tiền.

-Được, tôi thích ăn nhất đồ ăn ở đó.

Hứa Mạt nói, nhà ăn của trường đại học toàn mỹ nhân, đẹp mắt.

-Được

Linh khẽ gật đầu, vừa đi vừa ăn. Khi cả hai đi dạo trong học viện, những người từ Chu Quốc không thể không nhường đường cho họ, như thể tạo thành một cảnh quan độc đáo.

Một số cô gái cảm thấy kỳ lạ khi nhìn thấy bóng lưng của họ, có cảm giác hơi kỳ lạ. Hai người bọn họ như vậy, sao lại cảm thấy có chút ngọt ngào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận