Căn Cứ Số 7

Chương 464: Trời sụp

Sắc mặt của Nam Minh Uyên xanh mét.

-Tôi đi về trước nhé.

Hứa Mạt mở miệng nói với Số Không.

Số Không nhìn hắn, cô cuối cùng cũng hiểu được vì sao mà mấy ngày hôm nay Hứa Mạt luôn vội vàng.

Hóa ra, hắn thật sự đang rất vội.

-Cậu cẩn thận.

Số Không nhẹ giọng nói.

-Được, nếu tôi có cơ hội đi tới thủ đô, cô mời tôi ăn một bữa đi.

Hứa Mạt cười nói.

-Được.

Số Không gật đầu.

Bước chân Hứa Mạt hướng tới bên người, nhóm người Tần Dã có trang bị vũ khí hạng nặng, bảo hộ xung quanh, chăn lại người nhìn về phía Nam Minh Uyên, chỉ thấy Nam Minh Uyên đang do dự.

Hứa Mạt bọn họ đã đi ra tới bên ngoài, Nam Minh Uyên xanh mặt, ông ta nhìn về phía người phụ trách của thủ đô, mở miệng nói:

-Chuyện hôm nay thật có lỗi, tôi trở về xử lý việc này, sẽ trao đổi với những người phụ trách khác, sẽ không ảnh hưởng đến sau này.

-Ừm.

Người tới từ thủ đô gật đầu, không nói gì thêm. Chuyện này là chuyện nội bộ của thành phố Cương Khung, bọn họ cũng không tiện nhúng tay vào.

Nam Minh Uyên xoay người rời đi, Lý Trạch Long cũng đi theo hắn, bên người có không ít người cũng đi theo.

Buổi giao lưu vẫn tiếp tục tiến hành nhưng đã chẳng còn tí không khí nào, bên phía thủ đô không ai nguyện ý lên sân đấu, không khí có vẻ vô cùng xấu hổ.

-Dừng ở đây đi.

Người tới từ thủ đô mở miệng nói, hiển nhiên là đã không còn tí tâm trạng nào.

Mà lúc này thành phố Cương Khung đã trở thành một mảnh hỗn loạn.



Thời điểm Hứa Mạt rời đi có người tới đón, trước tiên hắn đi về quân khu Tây Nam, tránh cho việc gì đó phát sinh ngoài ý muốn.

Các cuộc biểu hình lớn đã xảy ra tại thành phố Cương Khung, vô số dân chúng đã tự phát xuống đường đi đến tòa thị chính để tiến hành kháng nghị.

Hiển nhiên Nam Minh Uyên che chở cho công ty gen, sau khi tiểu thư Y Ân đang tố cáo vậy mà công ty gen lại phát điên, trực tiếp công kích vũ lực, đây là loại ngạo mạn gì vậy!

Công ty gen có để dân chúng Cương Khung vào trong mắt hay không?

Độ nổi tiếng của Y Ân ở thành phố Cương Khung cực kỳ cao, nhưng lại từng bị lọt vào làm vật thí nghiệm gen vô nhân đạo.

Mà cha của cô lại bị biến thành quái vật, bị giết chết.

Còn có Tinh Vân cũng rất đáng thương.

Chuyện này còn có gia tộc đứng sau lưng công ty gen làm chứng, lại thu được chứng cứ, bằng chứng có thể nói là chất như núi, nếu không công ty gen cũng sẽ không trực tiếp công kích bằng vũ lực với nhóm người Lăng Dung.

Đoàn xe của thủ đô đang chạy trên đường ở thành phố Cương Khung.

Trật tự của thành phố Cương Khung hiện tại có dấu hiệu lại bị sụp đổ lần nữa, bọn họ nên rút khỏi đây.

Ngồi trên xe có thể nhìn thấy đám đông biểu tình ở khắp nơi, tuy rằng chuyện đó không phát sinh trên người bọn họ, nhưng công ty gen lại kiêu căng khiến cho họ có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, nếu có một ngày chuyện của tiểu thư Y Ân phát sinh trên người bọn họ thì sao?

Sẽ thế nào?

Tuyệt vọng không, tuyệt vọng đến vô cùng.

Nếu lần này không phải là do thiên thời địa lợi, thừa dịp thủ đô đến đây, tiểu thư Y Ân mượn danh tiếng của chính mình để tiến hành một cuộc lên án oanh oanh liệt liệt, thì dân chúng cơ bản là không có khả năng sẽ biết được chân tướng này nọ, tin tức được tung ra trước đó chỉ sợ cũng sẽ bị biến mất.

-Chủ nhiệm, công ty Phổ La Thước Tu Tư tiến thành thực nghiệm trên cơ thể con người, thậm chí còn bắt trẻ em để làm thí nghiệm, có chút đi ngược với nhân loại, việc này nên hỏi phía thủ đô một chút hay không?

Trong chiếc xe của học viện thủ đô, Tư Tháp Khắc mở miệng nói với người dẫn đầu đoàn.

-Chuyện bên chính phủ, học viện không tiện nhúng tay vào, tôi đã báo cáo lại với bên học viện, bên đó cũng đã nhận được tin tức, sẽ nói lại với bên chính phủ liên bang, về phần chính phủ liên bang sẽ làm gì thì đó không phải là chuyện mà chúng tôi có khả năng dự đoán.

Người nọ đáp lại.

Tư Tháp Khắc gật gật đầu, hắn tất nhiên biết rõ rằng mặt hắc ám của thế giới này thật sự rất nhiều, nhưng lại rất ít chuyện được phơi bày ra ngoài ánh sáng.

Sự kiện ác liệt như vậy ở thành phố Cương Khung bị phơi bày ra ngoài ánh sáng, tất nhiên có ảnh hưởng cực kỳ không tốt, chỉ sợ bên phía chính phủ liên bang cũng sẽ muốn hỏi chuyện này.

Đoàn xe đi tới một con đường phía trước, đi tới một khu vực được kiểm soát, nơi đó có các máy bay đang đỗ của thủ đô.

Đoàn người xuống xe, đi về phía máy bay, chuẩn bị lên đường ra về.

-Mọi người đi về trước, tôi còn có chút việc cần làm trước.

Khi lên máy bay, Tư Tháp Khắc đột nhiên dừng lại, mở miệng nói với đám người.

Cái tên kia vẫn chưa trả lại cơ giáp cho hắn, phải đi nhìn một chút mới được, không cẩn thật lại bị tên kia nuốt mất.

-Được, tự cậu nhớ chú ý an toàn.

Người dẫn đầu nói với Tư Tháp Khắc, ông ta tất nhiên biết thân phận của Tư Tháp Khắc, có người đặc biệt hộ tống, bây giờ vẫn đang đứng phía sau Tư Tháp Khắc, còn có vài người đang đứng đó.

Ở thành phố Cương Khung cũng không có ai dám động tới hắn, chú ý một chút là được.

Số Không đứng ở dưới máy bay nghe được lời nói của Tư Tháp Khắc liền quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó ánh mắt nhìn về phía xa xa.

-Số Không.

Người dẫn đầu nhìn về phía Số Không hô một tiếng.

-Tôi cũng ở lại.

Số Không mở miệng nói.

Người dẫn đầu liếc mắt nhìn Linh một cái, không biết Số Không làm sao quên được vị thiên tài của thành phố Cương Khung kia, có phải là muốn ở lại là vì hắn không?

-Được, cô cũng chú ý an toàn.

Người dẫn đoàn đáp lại nói.

Ông ta biết Số Không cũng có người âm thầm bảo hộ, hơn nữa còn rất mạnh.

Đoàn người liên tục lên máy bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận