Căn Cứ Số 7

Chương 611: Lịch sử ghi chép

Nhìn thấy ánh mắt âm trầm của Hứa Mạt, vậy mà lại không tin hắn?

-Lợi hại!

Hứa Mạt khen ngợi, nhưng biểu cảm của hắn ta có phần khoa trương.

Dương Lan cũng không chấp nhặt với hắn, đi tới một cái máy:

-Kiểm tra cơ bản nhất, cái máy này có thể đo được tình trạng cơ bản của cơ thể cậu .

-Để ta thử

Hứa Mạt tiến lên, Dương Lan bật đàn lên, Hứa Mạt đi vào.

Chiếc máy đóng lại, thiết bị lập tức bắt đầu quét hắn, trên người hắn xuất hiện rất nhiều điểm sáng, Hứa Mạt cảm ứng được năng lượng tồn tại, nhưng là một loại sóng năng lượng vô hình quét qua hắn.

Sau đó, chiếc máy mở ra, Linh và Thái Nạp Tư cũng lần lượt bước vào rồi đi ra.

-Kết quả thế nào?

Hứa Mạt hỏi, bọn họ tựa hồ cũng không nhìn ra kết quả.

-Trong cơ sở dữ liệu.

Dương Lan nói:

-Tiếp theo là đánh giá cấp độ dung hợp của nguồn lực, cấp độ của nguồn lực và cấp độ của linh lực.

-Ừm…

Hứa Mạt không nói gì thêm, tiếp tục đi theo Dương Lan về phía trước. Hai dụng cụ vừa rồi đều có chút tương tự với thiết bị hắn kiểm tra ở Nặc Á. Chỉ có điều là hiện đại hơn nhiều.

Hứa Mạt bước vào và bắt đầu làm theo lời nhắc để thực hiện bài kiểm tra. Thái Nạp Tư và Linh lần lượt làm theo, có vẻ hơi nhàm chán.

Nhưng theo Dương Lan, đánh giá là để hiểu biết của các thành viên mới và nó có thể xác định tài nguyên mà họ sẽ nhận được trong tương lai, vì vậy nó vẫn rất quan trọng. Dữ liệu vẫn chưa được thu thập, Hứa Mạt bắt đầu nghi ngờ rằng Dương Lan chỉ đang khoe khoang.

Bài kiểm tra tiếp theo ở trong không gian cực lớn, Dương Lan nói với hắn:

-Kiểm tra tốc độ phản ứng của thần kinh cùng tốc độ phản ứng của cơ thể, mỗi người có ba cơ hội, càng lâu càng tốt, tận dụng khả năng làm tốt nhất, vẫn là cậu vào trước đi.

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu.

-Vào đi.

Dương Lan nói, Hứa Mạt đi về phía trước, sau đó cửa máy đóng lại, đem Hứa Mạth đem bên trong nhốt lại.

Khi Hứa Mạt bước vào, bộ đếm thời gian bắt đầu. Dương Lan liếc nhìn thời gian, lần đánh giá tiếp theo có thể dựa vào thời gian kiên trì của hắn đại khái ước lượng trình độ của Hứa Mạt, cũng không biết hắn có thể kiên trì bao lâu.

Hơn nữa, vì để khảo nghiệm chính xác tuyệt đối với Hứa Mạt, hắn cũng không nói trước cho Hứa Mạt bất kì tin tức gì, trên thực tế Hứa Mạt sau khi tiến vào, sẽ gặp phải công kích, không thể bị đánh trúng, một khi bị đánh trúng, hắn sẽ thất bại.

Thời gian trôi qua, Dương Lan thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng càng về sau, hắn kiểm tra tần suất thời gian cũng dần dần trở nên thường xuyên hơn.

Một lúc lâu sau, Hứa Mạth vẫn chưa đi ra, Dương Lam thấy khoảng cách còn đang ngắn lại. Ánh mắt hắn cũng dần trở nên nghiêm túc, thu lại phong thái thản nhiên trước đây.

Thời gian Hứa Mạt vượt qua, đã lâu nhất trong tất cả các đánh giá về người mới mà hắn nhận được trong nhiệm kỳ của mình.

Trên thực tế, Dương Lan đã đánh giá rằng Hứa Mạt có ưu thế lớn về tốc độ phản ứng thông qua cuộc thi siêu phàm trước đó, nhưng không biết nó mạnh đến mức nào, bây giờ sau khi đánh giá, điều đó sẽ được phản ánh trực quan trong số liệu.

Sử dụng nhiều dữ liệu khác nhau để phản ánh sức mạnh của một người là cách trực tiếp và hiệu quả nhất. Dữ liệu không nói dối.

-Vẫn chưa đi ra.

Dương Lan nhìn vào bên trong, sau đó, ánh mắt không còn thỉnh thoảng nhìn thời gian, mà là một mực nhìn chăm chú vào.

Sắp đạt đến kỷ lục.

Ghi chép lịch sử về Thần Kiếm.

Dương Lan kỳ thực có chút khẩn trương, hắn không có mang theo số liệu đến, nhưng hắn có thể thông qua thời gian trực giác phán đoán, hiện tại Hứa Mạt đã gần tới sử ký, vậy mà vẫn còn chưa đi ra.

-Rất lâu sao?

Linh cũng có thể nhìn ra sắc mặt biến hóa của Dương Lan, Thái Nạp Tư cũng nhìn về phía Dương Lan.

-Ừ

Dương Lan gật đầu, vẫn nhìn chằm chằm thời gian.

-Tốc độ phản ứng của hắn rất mạnh, nhưng trình độ nguyên lực không theo kịp.

Thái Nạp Tư nói, hắn đã từng chiến đấu trực tiếp với Hứa Mạt, nên đại khái có thể cạm nhận được khả năng của hắn.  

Khi đối đầu với Hứa Mạt, nếu ngang sức ngang tài, hắn sẽ thua thảm hại, hắn thường từ bỏ phòng ngự, khiến Hứa Mạt phải bó tay, nhưng kể cả như thế, Hứa Mạt vẫn như cũ thành thạo điêu luyện, mọi thứ đều tính toán gắt gao.

Dương Lan nhìn chằm chằm thời gian, nội tâm thu lại, sau đó hướng bên trong nhìn lại, nhưng vẫn là không thấy người đi ra, đã vượt qua ghi chép lịch sử.

Tuy rằng chỉ là tổng hợp thời gian, thời gian cá nhân không xác định, nhưng tổng hợp thời gian vượt qua ghi chép lịch sử, đã rất đáng sợ, có nghĩa là một lần cũng có thể phá vỡ kỷ lục.

Hơn nữa, Hứa Mạt vẫn đang tiếp tục và không có dấu hiệu đi ra.

-Nhanh nào

Dương Lan trong lòng thầm nghĩ, theo thời gian trôi qua, thần sắc Dương Lan dần dần trở nên cổ quái.

Chưa ra? ? ?

Trước đây, hắn mong đợi Hứa Mạt kiên trì thêm một thời gian nữa và đạt được thời gian kỷ lục càng nhiều càng tốt, nhưng bây giờ, hắn đang tự hỏi liệu mình có nên ra ngoài hay không, Dương Lan thậm chí còn không biết hắn đang ở trong trạng thái nào.

Trên thực tế, Hứa Mạt chỉ làm theo lời khuyên của Dương Lan và kiên trì càng lâu càng tốt, vì vậy hắn rất phối hợp.

Dương Lan đã dần trở nên tê liệt, hắn đặt thiết bị liên lạc trong tay xuống, Hứa Mạt đã vượt quá 30% kỷ lục.

Hắn có chút nghi hoặc, chẳng lẽ máy móc có vấn đề gì sao?

Kỷ lục mỗi lần bị phá đều cận kề, tiến bộ một chút, thật sự có người có thể trực tiếp nâng kỷ lục lên một tầm cao mới sao?

Những người phía sau sẽ phải làm sao đây?

Sau một lúc, Dương Lan lấy lại bình tĩnh, ánh mắt chết lặng nhìn vào bên trong, cuối cùng, cánh cửa máy mở ra và Hứa Mạt xuất hiện.

-Như thế nào?

Hứa Mạt đi ra ngoài, hỏi Dương Lan. Dương Lan liếc nhìn thời gian, đã vượt quá lịch sử ghi chép 50%.
Bạn cần đăng nhập để bình luận