Căn Cứ Số 7

Chương 1294: Đôi cánh thiên thần

Gia tộc Ô Lạp Nặc Tư nắm giữ huyết mạch nhân tộc đặc thù, nghe đồn từ rất nhiều năm trước, Ô Lạp Nặc Tư đã sáng tạo ra một tộc người, nhưng về sau tộc người này gần như biến mất trong dòng sông dài lịch sử, gia tộc Ô Lạp Nặc Tư hiện tại chính là truyền thừa của tộc người này.

Bọn họ là một trong những thế lực gia tộc hùng mạnh nhất của Hành tinh Khắc Lạc Y, lấy một gia tộc thành lập thế lực tu luyện siêu phàm giả, cũng tạo ra một sân thi đấu hàng đầu, sản nghiệp của gia tộc trải rộng khắp Hành tinh Khắc Lạc Y, sức mạnh vô cùng hùng hậu.

Điều này thường khiến người ta xem nhẹ thực lực bản thân người của gia tộc Ô Lạp Nặc Tư. Sở dĩ Ô Lạp Nặc Tư có được danh tiếng như ngày hôm nay, chính là bởi vì bản thân gia tộc đều là siêu phàm giả cường đại, mà thực lực của vị tộc trưởng hiện tại lại càng lợi hại hơn.

Đôi cánh thiên thần là biểu tượng của gia tộc Ô Lạp Nặc Tư, siêu năng lực bẩm sinh của họ chỉ có con cháu của Ô Lạp Nặc Tư mới có được.

Vì vậy, khoảnh khắc đôi cánh thiên thần xuất hiện, mọi người đều biết người phụ nữ trước mắt chính là huyết thống trực hệ của gia tộc Ô Lạp Nặc Tư.

Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư.

Dưới ánh đèn, đôi cánh thiên thần màu trắng bạc lộng lẫy lạ thường. Ánh sáng chiếu vào trên người Ngải Lâm khiến toàn thân cô ấy mang theo vài phần ý nghĩa thiêng liêng, giống như các vị thần trong thần thoại, càng được tôn lên một cách hoàn hảo hơn.

-Người chim?

Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn về phía Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ như vậy, đương nhiên, lời này hắn không dám nói ra, dù sao, hắn vẫn còn muốn nhờ Ô Lạp Nặc Tư gia tộc hỗ trợ.

Vậy thì trận chiến này vô cùng quan trọng.

Hắn không ngờ rằng người của gia tộc Ô Lạp Nặc Tư sẽ đích thân kết thúc cuộc chiến này.

Ánh mắt của hắn nhìn chăm chú Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư, dưới ánh sáng chiếu rọi cả người trông cực kỳ thần thánh hoá, nhưng điều đó lại mang đến cho Hứa Mạt cảm giác nguy cơ, đối phương có thể uy hiếp hắn.

Chỉ thấy hào quang nguyên lực chói mắt chiếu rọi tới, Hứa Mạt có thể cảm nhận được rõ ràng trong cỗ nguyên lực kia ẩn chứa một sức hủy diệt mạnh mẽ khiến hắn cảm thấy khắp người vô cùng khó chịu.

Hứa Mạt nheo mắt lại, trong lòng dâng lên một loại cảm giác khó chịu, giống như là thân thể đang bị thiêu đốt, nguyên lực của đối phương giống như siêu năng lực sấm sét, có thể trực tiếp tạo thành lực sát thương.

Chiến đao màu đen trong tay hắn giơ lên, nguyên lực trên người phóng thích, hóa thành vòng phòng hộ năng lượng bao bọc lấy thân thể hắn, lập tức ánh sáng nguyên lực lưu chuyển trên bề mặt cơ thể.

Trong tay Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư xuất hiện một khẩu súng, một khẩu súng màu bạc, bên trên mũi súng nuốt chửng một nguồn lực đáng sợ.

Lúc này, cô ấy như được bao phủ bởi một lớp áo giáp thần thánh, nhưng Hứa Mạt không có thời gian để thưởng thức vẻ đẹp này, Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư mang lại cho hắn một cảm giác nguy hiểm.

-Vù vù.

Một đạo tia chớp màu bạc xẹt qua, cánh chim sau lưng Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư vỗ vỗ. Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng màu bạc chiếu vào người Hứa Mạt như thủy ngân rót xuống đất, cảm giác nguy cơ mãnh liệt ập đến, phát bắn kia giống như quang ảnh, thuấn sát mà tới.

Cho dù lực cảm giác của Hứa Mạt siêu cường, mỗi một cử động của đối phương đều ở trong cảm giác của hắn đều rất rõ ràng, nhưng vẫn là nhanh, khi tốc độ đủ nhanh, cho dù chậm lại cũng sẽ như vậy.

Hứa Mạt đã giơ thanh chiến đao màu đen trong tay lên ngay khi Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư ra tay, dùng tốc độ cực nhanh ngăn cản nó ở phía trước.

-Ầm….

Một sức mạnh to lớn rơi vào trên đao, thân thể Hứa Mạt trượt về phía sau, đao trong tay kịch liệt chấn động, phát ra tiếng ong ong, từ đao truyền ra một cỗ lực lượng thật lớn khiến cho hắn khó có thể nắm chặt thanh đao trong tay.

Tốc độ, tốc độ công kích, lực công kích, Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư vừa ra tay đã thể hiện ra năng lực siêu cường trên mọi phương diện.

Ánh sáng màu bạc xẹt qua, vẫn rực rỡ như trước, khi thân thể Hứa Mạt còn đang trượt lui, Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư đã đuổi giết tới, trường thương theo sau như hình với bóng.

Hứa Mạt đã thể hiện một sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ trong chín trận chiến trước, đao của hắn thật nhanh, vừa nhanh vừa độc, tốc độ di chuyển cũng đặc biệt đáng sợ, thế cho nên chẳng có gì làm khó được hắn.

Nhưng lần này, hắn đã gặp một đối thủ đáng gờm, Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư, công kích dường như càng nhanh và tàn nhẫn hơn.

Ở trung tâm của đấu trường, năng lượng tỏa sáng rực rỡ. Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư từng bước áp sát, Hứa Mạt liên tục trượt lui, hai người trong nháy mắt đã giao thủ nhiều lần, súng và đao không ngừng va chạm, nhưng Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư vẫn vững vàng chiếm giữ thế chủ động, chỉ chút nữa là dồn Hứa Mạt vào đường cùng.

Khi Hứa Mạt dùng đao chém ra, ánh sáng sấm sét nở rộ, thân hình hắn trong nháy mắt từ dưới đất bay lên.

Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư căn bản không cho hắn cơ hội, đôi cánh của thiên thần vỗ đập dữ dội, bay vút lên bầu trời, lại một phát súng bắn xuống, chặn giết Hứa Mạt, vốn dĩ không tính cho hắn cơ hội để thở.

Hứa Mạt nhíu mày, ánh chớp khủng bố nở rộ, một cỗ khí thế bá đạo từ trong hai cánh tay bộc phát ra, một đao lăng không chém xuống, trên không trung xuất hiện một đạo lôi đình đao quang rực rỡ, từ trên xuống dưới.

Như thể cảm nhận được sự tàn bạo của đòn đánh này, Ngải Lâm • Ô Lạp Nặc Tư bao bọc cơ thể mình bằng đôi cánh thiên thần, thân thể bay lượn trên không trung. Từng luồng ánh sáng bạc lưu chuyển, ánh sáng lộng lẫy hòa vào sức mạnh của súng, cô bắn súng trong nháy mắt, súng và người như hòa làm một thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận