Căn Cứ Số 7

Chương 1001: Đồ lừa đảo

-Hừ.

Tát Nhĩ hừ lạnh một tiếng:

-Hành tinh Lư Tạp Tư tự xưng là văn minh, thế mà lại đi cấu kết với mấy thế lực tà ác của đám tinh cầu hỗn loạn kia.

Loại chuyện này ở cấp lãnh đạo hẳn cũng không phải là bí mật gì. Hắn ở trong gia tộc đã nghe nói qua, không đi bình định đám tinh cầu hỗn loạn là bởi vì không có lý do xuất binh và chi phí quá cao, nhưng không để ngăn cản bọn hắn ở sau lưng làm một số chuyện.

-Đã như vậy thì đúng lúc mượn cơ hội này, xem thử xem ai sẽ phản đối hành động quân sự.

Y Lệ Toa Bạch rất nhanh đã lĩnh ngộ được ý của Hứa Mạt.

-Nếu như hành tinh Lư Tạp Tư bên này không thể hành động, Công hội Du hành vũ trụ có thể sẽ tiến hành cử lực lượng vũ trang ra tay. Thứ bọn hắn phá hủy là phi thuyền của Công hội Du hành vũ trụ.

Tạp Đặc ở bên cạnh mở miệng cho ý kiến. Hắn dĩ nhiên là ủng hộ Y Lệ Toa Bạch vô điều kiện.

-Hành tinh Áo Đinh Sơn chúng tôi năng lực có hạn, tôi sẽ cố hết sức.

Tát Lôi lên tiếng. Năng lực quân sự của bọn họ có hạn, bởi vì họ là hành tinh năng lượng. Hành tinh Áo Đinh Sơn vẫn luôn bị các tinh cầu nhìn chằm chằm, không cho phép bọn hắn phát triển mạnh thực lực quân sự. Liên minh Tinh Hệ là liên minh hòa bình, nhưng vẫn luôn lục đục với nhau không ngừng.

Hứa Mạt cho rằng hành tinh Áo Đinh Sơn hơn phân nửa là cam tâm tình nguyện. Đây đối với họ mà nói là một cơ hội tốt để phát triển.

-Tôi cũng sẽ làm hết sức.

Diệp Tạp Lâm Na nói. Địa vị của cô trong gia tộc mặc dù đã cao hơn nhiều so với lúc trước, nhưng những chuyện lớn như thế này, cho dù có là gia tộc của cô thì cũng không có quyền quyết định tuyệt đối.

Vậy nên kết cục như thế nào không thể biết được.

-Các vị, trên phi thuyền có hơn 200 người, đều là nhân viên của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh, bị bọn hắn giết chết trong timh không. Bọn họ đã đối mặt với cái gì chúng ta không thể biết được, nhưng dù là không xuất phát từ lợi ích của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh , thì hơn 200 mạng người này, cũng cần phải trả nợ máu. Cho dù là ai tham gia hay ai không tham gia, hành động quân sự bắt buộc phải làm, kính nhờ mọi người.

Hứa Mạt có hơi trịnh trọng phát biểu.

Hơn 200 người, một số ít là người của hành tinh Lư Tạp Tư, còn lại đa số là người đến từ căn cứ, là những quân nhân của hành tinh Bái Luân luôn âm thầm ủng hộ hắn. Bọn họ đã một tay xây dựng ra căn cứ.

Bất kể là xem xét từ góc độ nào, thì gia tộc Áo Lai nhất định phải bị hủy diệt, dù tất cả mọi người không tham gia, thì hắn vẫn sẽ để người của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh đi săn giết.

Đương nhiên, nếu như có thể hợp tác hành động quân sự thì sẽ khác hẳn. Một là có thể hoàn toàn phá hủy gia tộc Áo Lai, hai là có thể chân chính xây dựng địa vị của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh, ràng buộc với các tinh cầu lớn cũng sâu hơn, về sau ai dám tùy tiện động chạm tới bọn họ?

Ngoại trừ cái đó ra, hắn còn phải cân nhắc một việc nữa, sự kiện lần này gây ra phản ứng không nhỏ, tin tức đã được truyền ra bên ngoài, mọi người đều sẽ biết tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh có các căn cứ ở những tinh cầu khác.

Đám người của hành tinh Khảm Phổ đang nhìn chằm chằm vào hắn. Qua vụ này có khả năng sẽ hoài nghi hành tinh Bái Luân, sẽ trở lại tìm kiếm ở đó.

Bởi vậy, Hứa Mạt không thể không có chuẩn bị. Hành động quân sự lần này, mặc kệ chuyện căn cứ ở hành tinh Bái Luân bị lộ, bị phát hiện bởi đám người hành tinh Khảm Phổ, bọn hắn vẫn muốn hành động, cũng muốn cẩn thận ước tính thử xem có thể chịu đựng được sự nổi giận của các tinh cầu lớn được hay không.

Đám người nhìn thấy Hứa Mạt nghiêm túc như thế đều chăm chú lắng nghe và gật đầu, nhất là Y Lệ Toa Bạch. Trong số những người bị chết có không ít dân chúng của hành tinh Lư Tạp Tư, thêm nữa nếu như chuyện lãnh đạo của hành tinh Lư Tạp Tư bọn họ tham gia là thật thì đây sẽ là một sự việc hết sức ác liệt.

-Tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh thể nào cũng sẽ trở thành tập đoàn lớn mạnh nhất liên minh Tinh Hệ. Nó không chỉ là một công ty để kiếm tiền, mà chúng ta đang làm ra một sự nghiệp mang tầm vĩ đại.

Hứa Mạt nhìn mọi người tiếp tục nói:

-Tương lai của chúng ta là biển lớn tinh thần.

Phong thái dường như bất ngờ thay đổi, đám người nghe lời của Hứa Mạt liền cảm thấy như muốn bùng cháy.

Lúc mới bắt đầu, bọn họ quả thật chỉ muốn kiếm chút tiền lời, nhưng theo cùng sự phát triển của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh, bọn hắn hình như đã thấy được rất nhiều cơ hội.

Hơn nữa, trên người Hứa Mạt có sức hấp dẫn người khác rất riêng biệt, hắn sống cứ như đang dạo chơi vậy, nhưng thực tế thì hắn luôn đặt mục tiêu tiến về phía trước. Mai sau Hứa Mạt sẽ đi xa tới cỡ nào nhỉ?

-Được, phải bắt tay vào làm thôi.

Hứa Mạt cổ vũ:

-Chờ tin tốt từ mọi người.

Đám người gật đầu, ai đi đường nấy. Y Lệ Toa Bạch và Tát Nhĩ liếc nhìn nhau, giống như chỉ cần nói gì đó không hợp thì sẽ xông vào nhau vậy, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn nhịn xuống.

Y Trạch và Tạp Đặc tất nhiên là đi theo Y Lệ Toa Bạch.

Tát Lôi và Diệp Tạp Lâm Na cũng cùng nhau rời đi.

-Linh, sao hôm nay ngoan vậy?

Hứa Mạt khen ngợi. Vừa dứt lời, bên hông bỗng truyền đến cảm giác đau nhói, đôi mắt xinh đẹp của Linh trừng lên nhìn hắn.

Hứa Mạt nhịn.

-Không đau hả?

Thấy Hứa Mạt không lên tiếng Linh hỏi.

-Đau chứ.

Hứa Mạt gật đầu. Đôi mắt to tròn của Linh khó hiểu dò xét, Hứa Mạt tiếp lời:

-Nhưng nhìn thấy cậu liền hết đau.

Lông mi Linh giật giật, buông tay ra, Hứa Mạt kéo tay cô, hai người đi về phía thư viện.

-Cậu thích người mặc như thế không?

Linh hỏi.

-Hả?

Hứa Mạt sững sờ.

-Cái người gọi cậu là chủ nhân ấy.

Linh liếc hắn một cái.

-Không, tôi thích kiểu như cậu cơ.

Hứa Mạt đáp.

-Vậy à.

Linh gật đầu:

-Tôi còn định sau này mặc có cậu xem đó.

-Hít!

Hứa Mạt nhìn Linh, gương mặt xinh đẹp ngây thơ không tỳ vết kia, mái tóc dài màu bạc, muốn dáng người có dáng người, còn có một cặp chân dài cực kỳ gợi cảm nữa.

Hứa Mạt tự mình tưởng tượng, hình ảnh đó thật đẹp!

-Vậy thì chỉ có thể mặc ở trong nhà cho tôi nhìn thôi.

Hai mắt Hứa Mạt tỏa ra ánh sáng.

-Được.

Linh nhẹ nhàng gật đầu.

-Thật à?

Hứa Mạt hỏi lại.

-Ừ.

Linh trả lời.

-Linh.

Hứa Mạt xúc động muốn khóc.

Linh cười nhìn Hứa Mạt, vậy à, đồ lừa đảo.

Ảo tưởng, ai mà chẳng biết chứ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận