Căn Cứ Số 7

Chương 446: Nữ thần lạnh lùng

Thậm chí cô ấy còn rất hiếm khi chém đến nhát kiếm thứ hai.

Lúc này trên màn hình, một đám người máy điên cuồng nổ súng, nữ mà đầu tay cầm thanh kiếm sắc bén xông lên, sau đó cơ thể nhảy vọt lên.

Kiếm chém ra, nghiêng người.

-Ầm.

Một tiếng nổ cực lớn, đầu của người máy trực tiếp nổ tung, bóng dáng nữ ma đầu từ bên cạnh người máy xẹt qua, sau đó uyển chuyển đáp xuống đất.

Sau đó, cô quay người rời đi, như thể chỉ là vừa làm một việc bình thường.

Học viện Nam Minh cùng thành phố Cương Khung có vô số người đang hò reo.

Bọn họ đã yêu thích người con gái đến từ thủ phủ này rồi.

Xinh đẹp, mạnh mẽ, lạnh lùng, cao ngạo.

Cô ấy thích dùng kiếm để nói chuyện.

Kiếm của cô, vẫn chưa gặp được đối thủ.

Nếu cô là người của thành phố Cương Khung, cô ấy có thể còn nổi tiếng hơn Nam Minh Hỏa Vũ.

Trong học viện Nam Minh, dù là học sinh của thành phố Cương Khung hay học sinh của thủ phủ, nơi hấp dẫn ánh mắt của bọn học nhất chính là chỗ của nữ ma đầu.

Nhưng, bọn học cũng hiểu rằng, khoảng cách giữa bọn họ và nữ ma đầu là cực kỳ xa vời không thể với tới, thậm chí còn xa vời hơn so với Nam Minh Hỏa Vũ.

Đó là người con gái có vẻ đẹp vô song đến từ thủ phủ, dung mạo, tư chất cùng với thực lực tất cả đều không có ai sánh bằng.

Bọn họ nghe ngóng được một chút, theo những người đến từ thủ phủ, cấp độ dung hợp nguyên lực của cô ấy có khả năng là ở cấp độ SS.

Trình độ này, chỉ có thể ngưỡng mộ và kỳ vọng, Nam Minh Hỏa Vũ cũng phải cảm thấy tự ti.

Người con gái như thế này, bọn họ không đủ khả năng chạm tới.

Người ngoài hành tinh có chút buồn bực, ‘bạn gái’ anh quá xuất sắc, hắn ngầu nhiên quét mắt qua một cái là có thể thấy được rất nhiều cặp mắt đang nhìn trộm ‘bạn gái’ của hắn, điều đó khiến anh rất bực bội.

Nhưng người ngoài hành tinh vẫn còn có một nghi ngờ.

Sao anh ta càng nhìn bạn gái đánh nhau càng thấy quen thuộc?

Là ảo giác sao, anh ta có gì đó không ổn.

Hai ngày sau đó, khả năng chiến đấu của nữ ma đầu càng mạnh mẽ hơn, cô ấy giống như đang phát tiết, chiến đấu điên cuồng, đến cuối cùng người cùng cấp bậc cũng không dám cùng cô ấy so tài nữa cho dù là có điều khiển người máy.

Vô địch.

Mấy ngày này, Hứa Mạt vẫn đang bận rộn.

Vì vậy, đến hôm nay cũng vẫn chưa mời được bữa ăn kia.

Mãi đến ngày thứ ba, anh mới nhớ ra và đi đến bên ngoài học viện Nam Minh.

Bên ngoài học viện Nam Minh tập trung rất đông người, phóng viên truyền thông có, người dân có, còn có cả giới thượng lưu từ mọi tầng lớp xã hội.

Mỗi khi trận đấu giao lưu kết thúc, học viên đến từ thủ phủ sẽ ra ngoài đi dạo một chút, đứng ở đây có thể nhìn thấy được.

Ông cụ nhà họ Tô thuộc thành phố Cương Khung cũng đến đây.

Tuy rằng tuổi đã cao nhưng vẫn rất có tinh thần, rất nhiều người của Tô gia cũng đi theo bên cạnh, Tô Minh cũng ở đây.

Bên trong học viện Nam Minh, một người con gái đi đến, là Tô Nhu, nhìn thấy ông lão liền gọi:

-Ông ơi.

-Ừ.

Ông cụ nhà họ Tô biết có một cô gái như vậy trong nhà họ Tô, nhưng cũng không thân quen lắm.

Tô Như yên lặng đứng sang một bên và đi đến bên cạnh bố của cô ấy, nhưng cũng không phải việc của bọn họ.

Lúc này, một bóng người đi đến, nói với ông cụ:

-Lão gia, thiếu gia Tư Tháp Khắc không muốn gặp chúng ta.

Tô gia là gia tộc chuyên về vũ khí đạn dược, mà tập đoàn Tư Tháp Khắc ở thủ phủ, tương đương với phiên bản nâng cấp của nhà họ Tô, nếu có thể kết nối được với tập đoàn Tư Tháp Khắc, như vậy thì với nhà học Tô sẽ có một cơ hội làm ăn cực lớn.

Lần này, thiếu gia của gia tộc Tư Tháp Khắc đến thành phố Cương Khung.

Chỉ là thiếu gia của gia tộc Tư Tháp Khắc vẫn còn rất trẻ tuổi, không mấy thích thú với mấy chuyện xã giao thế này.

Ông lão có hơi thất vọng nói:

-Các ngươi có cách nào khác không?

-Người trẻ còn ham chơi, muốn tiếp cận thiếu gia Tư Tháp Khắc, vẫn cần phải tìm ra thứ có hứng thú với anh ta, nếu cứ tiếp tục mời như thế này, ngược lại sẽ khiến cho người ta khó chịu.

Tô Minh nói.

Ông lão gật đầu đồng ý.

Ở trong xe cách đó không xa.

Hứa Mạt nghe thấy cuộc đối thoại của mấy người kia, gia tộc của Tô Nhu, muốn liên hệ với người ngoài hành tinh?

Gia tộc chuyên về vũ khí đạn dược, Tập đoàn khoa học kỹ thuật!

Đầu óc Hứa Mạt trở nên sôi sục, anh cầm máy liên lạc lên, gửi cho Tô Nhu một tin nhắn.

Sau khi Tô Nhu nhìn thấy tin nhắn liều sững sờ một chút, liếc nhìn về phía chiếc xe đằng sau cách đó không xa, nhưng cửa xe mờ đục, không nhìn rõ bên trong.

-Lão gia để cháu thử xem.

Tô Nhu nói với lão gia nhà họ Tô.

-Ngươi?

Ông lão nhìn Tô Nhu.

-Tô Nhu không được gây rối.

Bố của Tô Nhu nói, nếu làm hỏng việc này, Tô Nhu không thể nào gánh được trách nhiệm.

-Cháu có một người bạn quen biết với thiếu gia Tư Tháp Khắc.

Tô Nhu nói.

Bố của Tô Nhu lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.

Lão gia nhà họ Tô cũng ngạc nhiên nói:

-Ngươi tên là Tô Nhu phải không?

-Ừm.

Tô Nhu gật đầu.

-Được, vậy ngươi hãy thử xem.

Ông lão nói.

-Vâng.

Tô Nhu quay người rời đi, một người của Tô gia đi theo phía sau.

Lúc này, trong lòng Tô Nhu cũng hơi xao động.

Thằng nhóc Hứa Mạt, anh ta đã làm gì?  

Sao ai cũng quen biết vậy?

Ngày đầu tiên trước đó, Áo Tư người thể hiện ra dáng vẻ bất khả chiến bại tìm hắn ta, muốn được thỉnh giáo anh ta.

Sau đó, Hứa Mạt nhờ cô dẫn nữ ma đầu đến quân khu Tây Nam.

Mấy ngày này, cô đã được chứng kiến thực lực của nữ ma đầu, vô địch.

Ở thành phố Cương Khung, hiện tại sự nổi tiếng của nữ ma đầu là cao nhất, không biết đã trở thành nữ thần trong mắt của biết bao nhiêu người, nữ thần lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận