Căn Cứ Số 7

Chương 129: Truy sát

-Nếu như ta là người của phòng thí nghiệm thì đi cùng họ tới đây là được rồi.

Cô gái tiếp tục nói:

-Tước tiên sinh hẳn là rõ ràng, nếu như người của phòng thí nghiệm đến thì cho dù ngài có may mắn trốn thoát, còn Lăng Dung tiểu thư và những người khác thì phải làm sao bây giờ?

Lão gia Ba Tư biết đối phương nói rất đúng, nếu họ là người của phòng thí nghiệm thì chỉ cần cùng nhau đến đây bắt hắn là được.

Tuy nhiên không hẳn là không có mục đích khác.

-Mục đích của các ngươi là gì?

Lão gia Ba Tư tiếp tục hỏi, hắn vẫn chưa thể tin đối phương.

-Trợ giúp Lăng Dung tiểu thư.

Đối phương tiếp tục nói:

-Ta biết Tước tiên sinh rất khó để tin tưởng ta, nhưng hiện tại, ngài chỉ có thể lựa chọn một con đường. Nếu Tước tiên sinh có thể tự mình mang Lăng Dung tiểu thư rời đi, thì ta liền rời khỏi đây.

Lão gia Ba Tư có chút do dự.

Nếu lúc hắn đang chiến đấu thì không thể nào bảo vệ những người còn lại.

Huống chi, nếu như phòng thí nghiệm muốn bắt hắn, thì e là chính hắn cũng khó trốn khỏi.

-Có thể mang ba ba cùng đi không?

Lăng Dung hỏi.

Cô gái lắc đầu:

-Mục tiêu Tước tiên sinh quá rõ ràng.

Lăng Dung có hơi thất vọng.

-Tước tiên sinh, không còn nhiều thời gian.

Đối phương tiếp tục nói.

Lão gia Ba Tư nhìn cô gái, sau đó nhìn Lăng Dung, muốn hỏi ý kiến của cô.

Lăng Dung biết lão gia Ba Tư đang hỏi cô, nhẹ nhàng gật đầu.

Bây giờ Lăng Dung có năng lực nhận biết vô cùng mạnh, nhất là dưới tình huống mặt đối mặt, cô có thể cảm giác được một chút cảm xúc của đối phương, chí ít là sự ác ý có thể cảm nhận được.

Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng đối phương có năng lực nguỵ trang rất mạnh.

Nhưng với tình hình hiện tại, hoàn toàn không còn lựa chọn nào khác cả.

Hai người đều rất rõ ràng, nếu như xảy ra vấn đề, thì bọn người Lăng Dung chỉ càng làm thêm vướng víu, liên luỵ đến lão gia Ba Tư.

Bạch Vi và Yêu nhi cũng không có ai bảo vệ.

Không nghi ngờ rằng đều phải chết.

-Nhân viên giám sát đã bị giết, Tước tiên sinh, nên đưa ra quyết định rồi.

Đối phương thấy lão gia Ba Tư còn đang do dự nên nói.

-Được.

Lão gia Ba Tư gật đầu, nhìn chằm chằm đối phương.

Hắn không có sự lựa chọn.

Cô gái nói với bọn người Lăng Dung:

-Đi thôi.

Lăng Dung gật đầu, Bạch Vi ôm Yêu nhi đi tới, thậm chí còn không thu dọn đồ đạc.

-Ba ba, người nhất định phải thật cẩn thận.

Lăng Dung nói với lão gia Ba Tư, trong ánh mắt lộ đầy vẻ lo lắng.

-Yên tâm, ngươi cũng phải cẩn thận.

Lão gia Ba Tư dặn dò.

Đoàn người rời đi, nhưng lại có một người ở lại, hắn rút súng ra nhắm vào đầu quản gia.

-Phốc…

Súng giảm thanh trực tiếp bắn thủng đầu quản gia, xong việc đối phương liền rời đi.

Lão gia Ba Tư híp mắt, hơi phẫn nộ, nhưng dường như không có sự lựa chọn.

Nếu đối phương thực sự vì Lăng Dung, không thể lưu lại bất kì nguy hiểm tiềm ẩn nào.

Kéo thi thể quản gia sang một bên, lão gia Ba Tư lấy dụng cụ ra đào hố chôn ông ta xuống đất, sau đó yên lặng chờ đợi trên chiếc ghế bên ngoài biệt thự.

Ngày này cuối cùng cũng đến sao?

Những năm này, nếu như không phải muốn bảo vệ Lăng Dung, có lẽ hắn đã sớm trở về.

Lăng Dung rời đi cũng tốt, mặc dù không biết mục đích của đối phương, nhưng hy vọng đừng lừa dối hắn.

Thời gian trôi qua, rất nhanh bên ngoài biệt thự truyền đến tiếng bước chân.

Lão gia Ba Tư biết có người đến.

Bên ngoài biệt thự, một nhóm thành viên đội hộ vệ Thành bang xuất hiện, còn có người của phòng thí nghiệm, trực tiếp xông vào biệt thự.

Rất nhiều họng súng nhắm thẳng vào lão gia Ba Tư đang ngồi ở kia, quan chỉ huy nhìn vào bên trong biệt thự, nhưng không thấy còn ai khác nữa.

Hẳn phải còn có một cô gái nữa mới đúng, rời đi rồi sao?

Nhân viên giám sát lại bị giết.

Quan chỉ huy là một vị trung niên, người thâm niên của đội hộ vệ Thành bang, tên là Ca Lai.

Ca Lai nhìn chằm chằm vào lão gia Ba Tư, giống như muốn tìm dấu vết để lại từ trên người hắn.

Nhưng cho dù nhìn thế nào cũng đều không giống.

Tước tiên sinh là một người rất đẹp trai.

-Ca Lai, ngươi cũng đã lên làm quan chỉ huy.

Lão gia Ba Tư ngồi ở kia đột nhiên mở miệng nói.

Ca Lai vô cùng ngạc nhiên, nhìn không chớp mắt về phía lão gia Ba Tư.

Hắn hoài nghi hỏi:

-Tước gia?

-Còn nhớ rõ ta?

Lão gia Ba Tư hỏi.

Nội tâm Ca Lai khẽ run rẩy, đương nhiên là hắn nhớ kỹ.

Tước tiên sinh năm đó được xưng là Tước gia, ba mươi tuổi đã có sức lực chiến đấu mạnh mẽ, làm tới chức đội trưởng đội hộ vệ Thành bang, năng lực cực mạnh.

Mà hắn khi đó chỉ là một nhân viên bình thường.

Không nghĩ đến sau nhiều năm, Tước gia lại trở nên mập mạp như vậy.

-Ngươi có muốn biết vì sao ta lại phải trở thành phản đồ không?

Lão gia Ba Tư tiếp tục mở miệng nói.

Đồng tử Ca Lai co lại, phía sau còn có ẩn tình gì sao?

-Động thủ.

Sau lưng, người của phòng thí nghiệm đi lên phía trước nói.

Ca Lai nhìn chằm chằm lão gia Ba Tư, lộ ra tia tàn nhẫn.

Mặc dù hắn năm đó vô cùng kính nể Tước gia, nhưng bây giờ thì khác, hắn biết rõ lập trường của mình, không thể nhân từ.

Hắn phất phất tay, thành viên đội hộ vệ Thành bang liền trực tiếp nổ súng!



Lão gia Ba Tư đứng dậy, hỏa lực mạnh mẽ điên cuồng bắn về phía cơ thể hắn, ánh sáng năng lượng rực rỡ thiêu đốt bề mặt da hắn.

Nhưng Lão gia Ba Tư đứng đó không hề nhúc nhích, để mặc ngọn lửa mạnh bao trùm lấy mình.

Một khẩu súng năng lượng có thể dễ dàng bắn xuyên cơ thể người thường, nhưng không thể xuyên qua da của Lão gia Ba Tư.

Mấy năm nay, hiệu quả của chất lỏng tiến hóa gen đã hoàn toàn được hấp thụ và dung nhập vào cơ thể Master.

Hơn nữa, hắn không ngừng luyện tập phương pháp thở, khả năng hấp thụ hiệu dược của chất lỏng tiến hóa gen đã đạt đến mức độ lớn nhất, đồng thời gia tăng sức mạnh cho cơ thể.

Lão gia Ba Tư ý thức rất rõ về sức mạnh của mình, một khẩu súng năng lượng cấp độ này còn lâu mới đủ!

Hỏa lực quá yếu đi.

Những ông lớn đó ngoài mặt không để cho đội bảo vệ thành bang của họ sử dụng những vũ khí quá lợi hại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận