Căn Cứ Số 7

Chương 787: Lạnh nhạt

-Chúng ta đều là huynh đệ, các cậu đều hỏi ý kiến tôi, tôi cũng không thể nào đưa ra những kiến nghị khác nhau đúng chứ? Khó cho tôi quá.

Hứa Mạt thở dài:

-Nhưng mà các cậu thật sự cam lòng, sau này không được hối hận.

Y Trạch bất đắc dĩ, Hứa Mạt nói cũng không có vấn đề gì, đều là huynh đệ, hắn cũng không thể thiên vị ai.

-Yên tâm đi, cho rồi thì thôi.

Y Trạch rộng lượng nói, không quan tâm nhiều đến tiền bạc.

Ba người bước vào, Hứa Mạt nhìn thấy bên ngoài buổi tiệc đã bắt đầu rồi, vô cùng xa hoa.

Đây là buổi sinh nhật đơn giản mà Y Lệ Sa Bạch nói.

Hơn nữa, bất kể là nam hay nữ cũng đều vô cùng đẹp đẽ, tất nhiên nam tử Hứa Mạt tất cả đều xem nhẹ, các cô gái đến đây hầu như đều mặc lễ phục, gợi cảm có đoan trang cũng có, vô cùng lộng lẫy.

Hứa Mạt nghĩ thầm, nhất định không được cho Linh nhìn thấy.

Y Trạch và Tạc Đặc để Hứa Mạt muốn làm gì thì làm, bọn họ đi về phía Y Lệ Sa Bạch.

-Trọng sắc khinh bạn.

Hứa Mạt thì thầm, Hắn nhìn thấy Y Trạch và Tạc Đặc đang nói chuyện với Y Lệ Sa Bạch, Y Lệ Sa Bạch liếc về phía Hứa Mạt, trong đôi mắt lấp lánh hiện lên vẻ kiêu ngạo.

-Để hắn đợi một mình.

Y Lệ Sa Bạch nói, cô bảo Y Trạch và Tạc Đặc mời Hứa Mạt là để hắn mở mang kiến thức.

Hứa Mạt rất thông minh, hắn bị lạnh nhạt, nhìn thấy cảnh xa hoa này tất nhiên sẽ phải suy nghĩ.

Với thân phận nô bộc, đợi hắn cảm nhận được mọi thứ trong tối nay, có lẽ sẽ hiểu ra phải lựa chọn như thế nào?

Một người tộc A Nặc Tư lưu vong thì có thể mang lại cho hắn cái gì?

Nếu hắn theo cô thì hoàn toàn khác.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Y Lệ Sa Bạch di chuyển tới nhìn một người thanh nhiên anh tuấn đang đi tới và nở nụ cười.

-Tiểu thư Y Lệ Sa Bạch sinh nhật vui vẻ.

Chàng thanh niên mỉm cười nói:

-Quà có hơi to nên để ở phía ngoài, tiểu thư Y Lệ Sa Bạch có thể di chuyển ra ngoài xem một chút không?

-Được.

Y Lệ Sa Bạch gật đầu và đi ra phía ngoài, có rất nhiều người cũng đi theo, một nhóm người đi lướt qua Hứa Mạt.

Rất nhanh bên ngoài truyền đến những tiếng thốt lên vì ngạc nhiên.

Đó là một chiếc ô tô bay loại mới nhất, đường cong vô cùng ngầu hơn nữa thiết kế rất hoàn mĩ, chiếc xe có màu trắng tinh khiết giống như là được thiết kế riêng cho Y Lệ Sa Bạch.

Hứa Mạt liếc nhìn, thầm nghĩ thật xa xỉ, không biết phải dùng bao nhiêu tiền, hắn phải tặng Linh và chị Điệp mỗi người một cái.

Ngoài ô tô bay ra còn có nhiều loại quà khác đều đang được trưng bày ở bên ngoài vô cùng rực rỡ, đều là những món quà có giá trị đắt đỏ.

-Tiểu thư Y Lệ Sa Bạch thật hạnh phúc.

Một người con gái đứng bên cạnh Hứa Mạt cảm động nói, mặc dù cô cũng là quý tộc nhưng địa vị không đủ cao đề tiếp xúc với Y Lệ Sa Bạch, chỉ có thể đứng nhìn ở một phía, hơn nữa cũng không thể tặng những món quà đắt tiền như kia.

Buổi sinh nhật như này là mơ ước hằng mong mỏi của nhiều cô gái.

Hứa Mạt nhìn cô gái, cô mặc một bộ lễ phục gợi cảm kiều diễm màu đỏ, vô cùng xinh đẹp.

-Ngải Lệ Tư, còn cậu?

Cô gái cầm một ly rượu vang đỏ chạm ly với Hứa Mạt.

-Hứa Mạt.

Hứa Mạt mỉm cười đáp.

-Hứa Mạt?

Ngải Lệ Tư cảm thấy có chút quen biết, thấp giọng nói:

-Hình như đã từng nghe thấy cái tên này ở đâu đó.

-Thư viện?

Hứa Mạt nói.

Ngải Lệ Tư ngạc nhiên sau đó nói:

-Người quản lý thư viện?

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu.

Hắn nhìn thấy Ngải Lệ Tư dáng vẻ hơi khiêm tốn trước đó lúc này đột nhiên thay đổi, khẽ ngẩng cao đầu, giống như một nàng công chúa kiêu ngạo, cao quý hơn người.

Thay đổi kiểu này khiến Hứa Mạt không nói lên lời, những người con gái nhà quý tộc này tuổi còn trẻ mà lợi hại như vậy sao?

Sắc mặt thay đổi quá nhanh.

Có lẽ cô đến đây là muốn tìm một cơ hội, tiếp theo phát hiện hắn không phải đối tượng mục tiêu?

-Nghe nói cậu biết về tâm lý học?

Ngải Lệ Tư nhìn Hứa Mạt với nụ cười tinh nghịch.

-Hiểu một chút.

Hứa Mạt nói.

-Vậy tôi đang nghĩ gì?

Ngải Lệ Tư nói.

-Người quản lý thư viện hèn mọn này sao lại có thể vào được đây.

Hứa Mạt mỉm cười nói, sắc mặt Ngải Lệ Tư hơi biến đổi, nhưng ngay lập tức lại bình thường trở lại, cười và nói với Hứa Mạt.

-Có vẻ thú vị.

-Đang nói chuyện gì vậy?

Có vài người con gái xinh đẹp đi tới.

-Ngài Hứa Mạt rất giỏi về tâm lý học, các cậu có muốn thử chút không?

Ngải Lệ Tư mỉm cười nói.

-Vậy sao?

Mấy người đến có chút hứng thú, cảm thấy khá thú vị.

Chẳng mấy chốc những cô gái vây quanh Hứa Mạt ngày càng đông.

-Các cậu đang chơi trò gì vậy?

Một giọng nói phát ra từ phía sau, những cô gái đang vây quanh đều quay người liền nhìn thấy Tác Lôi và Diệp Tạp Lâm Nã, hai người này vừa bắt tay với Y Lệ Sa Bạch, bọn họ đều biết được thân phận của hai người này rồi.

Thành viên hoàng tộc của hành tinh Áo Đinh Sao và hành tinh Tạp Lạc Lan

-Tâm lý học.

Hứa Mạt cười nói.

Tác Lôi quét ánh mắt qua, nhẩm đếm xem có bao nhiêu người, người anh em Hứa Mạt cũng quá giỏi.

Chưa được bao lâu?

-Người anh em Hứa Mạt, bao giờ có thể chỉ cho tôi môn tâm lý học này?

Tác Lôi nói.

-Cậu hỏi Diệp Tạp Lâm Nã chưa?

Hứa Mạt cười rồi nói, Tác Lôi nhìn Diệp Tạp Lâm Nã nói:

-Như vậy tôi sẽ có thể đọc hiểu được tâm tư của Diệp Tạp Lâm Nã.

-Xem ra cậu đã dạy rất nhiều thứ.

Diệp Tạp Lâm Nã nói với Hứa Mạt.

-Ơ…

Trách nhiệm này cũng đổ lên đầu hắn sao?

Những cô gái xung quanh lộ ra vẻ kỳ lạ, Hứa Mạt và Tác Lôi, Diệp Tạp Lâm Nã thân nhau như vậy sao?

Ở bên kia, Y Lệ Sa Bạch quay người đi về phía này, nhìn thấy một nhóm người tập trung ở kia nên có chút tò mò không biết đó là ai, cô liền nhìn thấy Hứa Mạt đang ở giữa được đám đông vây quanh.

Nhất thời trong lòng có chút lộn xộn.

Cô muốn Hứa Mạt cảm nhận mùi vị của sự lạnh nhạt, nhưng bây giờ…

Đây là sân nhà của ai?

Bạn cần đăng nhập để bình luận