Căn Cứ Số 7

Chương 784: Hổ thẹn

Hứa Mạt cảm khái, kinh doanh năng lượng không hổ là ngành kinh doanh có lợi nhuận khủng.

Tâm trạng La Tư rất phiền muộn, hắn cuối cùng cũng làm nên sự nghiệp lớn, nhưng việc kinh doanh này không phải là của hắn, hắn còn không được xem là một cổ đông.

Nhưng Hứa Mạt đồng ý với hắn, nếu hắn yên phận làm tốt trong mười năm thì sẽ chia cho hắn một ít cổ phần, đề hắn có vốn để hắn làm lại, nghĩ tới đây La Tư còn có chút kỳ vọng.

Hắn vẫn còn trẻ!

Sau mười năm, hắn cũng chưa tới 30 tuổi, vẫn còn làm được.

Sau khi kiếm được khoản tiền đầu tiên, Hứa Mạt bảo La Tư bỏ tiền ra để mua một công xưởng, hơn nữa địa điểm phải thật rộng, đồng thời thuận tiện cho việc mở rộng trong tương lai, tốt nhất là có thể trực tiếp đậu được nhiều tàu vận chuyển.

Theo ý tưởng của La Tư thì bây giờ nên tiết kiệm tiền, vận chuyển đến thì trực tiếp bàn giao là được, nhưng Hứa Mạt đã nói vậy rồi thì hắn chỉ đành làm theo, ai bảo hắn chỉ là người làm công ăn lương chứ.

Ý tưởng của Hứa Mạt tất nhiên không phải là suy xét cho công ty công nghệ năng lượng Lam Tinh của thời điểm trước mắt, mà là còn vì sau này.

Phải bảo Linh trao đổi với mẹ của cô ấy, đưa một số người tới đây, đợi thời cơ chín muồi, lấy danh nghĩa của công ty để mua một con tàu vũ trụ có khả năng bay xuyên qua các hành tinh.

Tạp Đặc thần là cổ đông công ty, bên phía công hội du hành vũ trụ kiểu gì cũng giúp để mua được với giá ưu đãi nhất.

Cuộc sống của Hứa Mạt tự do tự tại.

Hôm nay, Y Trạch tìm đến hắn.

-Hứa Mạt, có chuyện này muốn hỏi cậu.

Y Trạch nói với Hứa Mạt.

-Anh em trong nhà, có chuyện gì của nói thẳng.

Hứa Mạt nói.

-Cái đó….

Y Trạch có chút thẹn thùng nói:

-Tặng quà sinh nhật cho con gái thì nên tặng cái gì?

-Cái đó phải xem cô gái đó có thân phận thế nào, điều kiện gia đình ra sao.

Hứa Mạt nói, thật ra hắn đã đoán ra rồi.

Y Trạch nhìn trái nhìn phải rồi nói nhỏ:

-Y Lệ Sa Bạch.

-Hứa Mạt, chuyện lần trước đã cố gắng hết sức khuyên nhủ rồi, Y Lệ Sa Bạch cũng bớt giận.

Y Trạch nói.

-Tôi hiểu.

Hứa Mạt vỗ vỗ vai Y Trạch nói:

-Cô gái có thân phận cao quý như công chúa, món quà bình thường thật sự là không có ý nghĩa, nhất định phải dụng tâm, hơn nữa phải quý giá, những lời nói dối như kiểu chỉ cần có tấm lòng là được đều là những lời nói dối của con gái, quà càng đắt tiền thì bọn họ càng thích, với thân phận của công chúa điện hạ Y Lệ Sa Bạch, cậu mà không tặng đồ đắt tiền chẳng phải là sỉ nhục cô ấy sao?

Y Trạch thật thà gật đầu:

-Vậy có gợi ý gì không? Cô ấy thì chẳng thiếu thứ gì cả.

-Có thì cũng có, nhưng mà quá quý giá, hay là thôi vậy, để tôi nghĩ cách khác.

Hứa Mạt nói.

-Chỉ cần là tôi có thì không thành vấn đề.

Y Trạch thề thốt.

Hứa Mạt suy nghĩ một chút sau đó lắc đầu:

-Có thì cũng có nhưng hay là mà thôi đi.

-..........

Y Trạch có chút buồn phiền nói:

-Cậu nói ra xem nào, tôi suy nghĩ xem có được không?

-Cũng được.

Hứa Mạt khó khăn gật đầu rồi nhỏ giọng nói:

-Cổ phần.

-Cổ phần?

Y Trạch sững sờ.

-Đúng, cổ phần.

Hứa Mạt nói.

-Cậu nghĩ mà xem, với thân phận như của công chúa Y Lệ Sa Bạch, cô ấy mặc dù không thiếu tiền tiêu, nhưng không thể lúc nào cũng xòe tay xin người nhà được đúng không? Điện hạ Y Lệ Sa Bạch còn có những người anh em khác trong hoàng tộc, cạnh tranh khốc liệt, không giống như cậu, cô ấy làm việc gì cũng phải đắn đo, nhưng lại có rất nhiều chỗ cần phải tiêu tiền.

Y Trạch gật đầu tán thành, quả thật là như vậy.

-Nhưng cậu cũng không thể trực tiếp đưa tiền đúng không? Tôi e là công chúa điện hạ sẽ tuyệt giao với cậu, cổ phần thì lại khác, rất có ý nghĩa, hơn nữa có thể không ngừng tạo ra của cải, huống hồ, cổ đông còn có thành viên hoàng tộc của hành tinh Áo Đinh San và hành tinh Tạp Lạc Lan, việc này có có thể khiến điện hạ Y Lệ Sa Bạch mở rộng mối quan hệ.

Hứa Mạt nói:

-Nhưng tôi không kiến nghị cầu phải tặng cổ phần, dù sao tôi cũng vô cùng lạc quan về 10% cổ phần này, tương lai có thể là một tài sản khổng lồ.

Y Trạch lộ ra vẻ đắn đo suy nghĩ, trước mắt số cổ phần này có giá trị hàng chục triệu, không ít, nhưng hắn cũng không phải là không thể tặng được.

Dựa theo tốc độ sinh lời như này, cổ phần trong tay hắn có thể lên đến hàng tỷ đồng, quả thật là vô cùng quý giá, nhưng vì quý giá nên mới có ý nghĩa.

-Không sao, cứ tặng cổ phần đi.

Y Trạch nói, dù sao thì cổ phần hắn có được cũng không phải chấp nhận rủi ro gì.

-Người anh em, tôi vẫn phải khuyên cậu một cậu, số cổ phần này tương lai thật sự sẽ rất đáng tiền, đừng nhất thời xung động.

Hứa Mạt nói.

-Tôi không ngại.

Y Trạch nói:

-Tặng bao nhiêu thì thích hợp?

-Nếu phải tặng, đương nhiên là mỗi người một nửa thì càng ý nghĩa.

Hứa Mạt nói:

-Nhưng, phải thận trọng đó.

-Hiểu rồi.

Y Trạch gật đầu.

-Cậu thật sự muốn tặng thì nhất định không được nhắc đến tôi, nếu không Y Lệ Sa Bạch chắc chắn sẽ không nhận.

Hứa Mạt nói.

-Yên tâm đi.

Y Trạch nói:

-Nhưng mà Hứa Mạt này, tại sao cậu không trực tiếp nắm giữ cổ phần?

-Công ty này tương lai vẫn cần phải phát triển, mục tiêu của tôi không chỉ là công ty năng lượng, cậu biết thân phận của tôi rồi đấy, tương lai tôi còn phải quay lại đánh hành tinh A Nặc Tư, vì vậy nên không thể để lộ.

-Cậu phải nhớ là ở bên ngoài mọi chuyện tôi làm đều là do La Tư làm.

-Ừm, hiểu rồi.

Y Trạch gật đầu, người anh em Hứa Mạt thật không dễ dàng gì, hơn nữa lại tốt bụng như vậy, tương lai hắn nhất định phải giúp đỡ được cho Hứa Mạt.

Nghĩ tới những lời mình nói trước mặt Y Lệ Sa Bạch, Y Trạch lại có chút hổ thẹn.

Hắn sẽ bù đắp cho Hứa Mạt huynh đệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận