Căn Cứ Số 7

Chương 997: Nổi tiếng

Một đoàn người tiến lên, La Tư cũng không hỏi nhiều, đại ma vương nhanh như vậy đã trở về, nhất định là đã điều tra ra được gì đó.

Ngải Lệ Tư lặng lẽ đi theo cuối cùng của đoàn người, cô như không chú ý mà đi theo Hứa Mạt đến hành tinh Lô Tạp Tư.

Cô nghe được nhóm người Hứa Mạt nói chuyện với nhau trên chiến hạm nên cũng hiểu ra được một số chuyện, cô tất nhiên đã biết Hứa Mạt không phải là hoàng tử Tác Lôi, thân phận này là để ngụy trang thôi, bọn họ đến để điều tra vụ phi thuyền bị phá hủy, phi thuyền kia là do gia tộc Áo Lai tiêu diệt, còn phi thuyền là của công ty Hứa Mạt.

Thế là cô vô duyên vô cớ ở trên phi thuyền từ hành tinh Áo Tư Đinh hỗn loạn đến hành tinh Lô Tạp Tư, tinh cầu cốt lõi nhất của liên minh Tinh Hệ.

Ngải Lệ Tư lén lút liếc nhìn sang Hứa Mạt, dù Hứa Mạt không phải hoàng từ của tinh cầu nhưng hình như vẫn rất có thực lực.

-Đi đâu?

Diệp Thanh Điệp hỏi Hứa Mạt.

-Về trường Lô Tạp Tư.

Hứa Mạt nói, chuyện phía công ty giao cho La Tư và chị Điệp xử lý, nhưng những cổ đông đứng sao công ty cơ bản đều ở trong trường Lô Tạp Tư.

-Được.

Diệp Thanh Điệp gật đầu, tất nhiên là nhóm của Diệp Hoàn đi theo cùng Hứa Mạt.

-Cô ta thì làm thế nào?

Diệp Thanh Điệp nhìn Ngải Lệ Tư ở sau lưng, Hứa Mạt lúc này dường như mới nhận ra là có thêm một người.

Ngải Lệ Tư đơn thuần chỉ là sự cố, không cẩn thận đưa về hành tinh Lô Tạp Tư.

-Chủ nhân.

Ngải Lệ Tư nhìn Hứa Mạt yếu ớt gọi, theo sát phía sau Hứa Mạt.

-...........

Hứa Mạt nhìn thấy Ngải Lệ Tư gợi cảm lại cảm thấy lạnh cả sống lưng, đây….

-Cô đi theo chị Điệp, chị Điệp sẽ thu xếp ổn thỏa cho cô.

Hứa Mạt nói với Ngải Lệ Tư.

-Tôi muốn đi theo chủ nhân.

Ngải Lệ Tư đáng thương nhìn Hứa Mạt.

Hứa Mạt rụt cổ lại, đi theo hắn?

-Tôi sẽ chết đó.

Hứa Mạt lầm bẩm.

-Chủ nhân?

Ngải Lệ Tư có chút nghi nhờ.

-Là như này, hành tinh Lô Tạp Tư không có chủ tớ, trước đó chỉ là nói đùa với cô thôi, cô tự do rồi.

Hứa Mạt nói với Ngải Lệ Tư:

-Tôi đưa cô ra ngoài, cô muốn đi đâu cũng được, không có ai trói buộc cô nữa.

-Chủ nhân, người không cần tôi nữa sao?

Ngải Lệ Tư tủi thân nói.

-Xì…

Hứa Mạt hít vào một hơi rồi nhìn Ngải Lệ Tư, người này diễn sâu quá?

Ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Diệp Thanh Điệp, thật sự sẽ xảy ra án mạng đó.

-Nhưng chị làm gì? Người tự mang đến thì tự chịu trách nhiệm.

Diệp Thanh Điệp nói, muốn đùn đẩy sang cho cô à?

A.

Quỳ xuống, gọi chủ nhân.

Hay lắm.

Nghĩ cách mà giải thích với Linh đi.

Diệp Thanh Điệp quay sang nhìn Ngải Lệ Tư, Ngải Lệ Tư này không phải là kẻ ngốc, đến một hành tinh xa lạ, không có năng lực sinh tồn sao có thể tùy tiện làm càn.

-Ngải Lệ Tư, yên tâm, chủ nhân cô sẽ chăm sóc tốt cho cô.

Diệp Thanh Điệp như đang cố ý trả thù Hứa Mạt, nói với Ngải Lê Tư.

-Cám ơn.

Ngải Lệ Tư gật đầu, ánh mắt đáng thương vẫn không rời khỏi Hứa Mạt.

Hứa Mạt vỗ vào đầu, hắn hiểu rồi, người nào đó đang ôm hận trong lòng.

-Chị Điệp, nếu chị thích thì lần sau chúng ra lại chơi,

Hứa Mạt nhập vai nói với vẻ rất kích thích.

-Vèo…

Diệp Thanh Điệp tức giận cho Hứa Mạt một cú đá nhưng Hứa Mạt chuẩn xác né tránh.

Diệp Thanh Điệp không làm Hứa Mạt ‘thất vọng’, cô đưa cả Hứa Mạt và Ngải Lệ Tư về đại học Lô Tạp Tư.

Hứa Mạt nhìn một người thừa ra, Ngải Lệ Tư cũng nhìn Hứa Mạt.

Hứa Mạt nghĩ ngợi, có rồi.

Bước vào trường Lô Tạp Tư có rất nhiều người nhận ra hắn, thấy Hứa Mạt dẫn theo một cô gái gợi cảm trở lại, không kìm được mà đổ dồn ánh mắt tới, tên cặn bã này thật đểu mà.

Ngải Lệ Tư theo sát phía sau Hứa Mạt, hai người cùng nhau đến bãi cỏ trước mặt thư viện.

-Hứa Mạt huynh đệ.

Chỉ thấy Tác Lôi bước đến và nói:

-Cậu tìm tôi à?

Sau đó Tác Lôi nhìn Ngải Lệ Tư ở sau lưng Hứa Mạt, có chút ngưỡng mộ, Hứa Mạt huynh đệ đúng là lợi hại.

-Ngải Lệ Tư, chủ nhân của cô có phải là Tác Lôi, hoàng tử hành tinh Áo Đinh San vĩ đại không.

Hứa Mạt hỏi Ngải Lệ Tư.

Ngải Lệ Tư có hơi khó hiểu, tiếp tục vai diễn sao?

-ừm.

Ngải Lệ Tư hợp tác gật đầu.

-Cô có tôn kính chủ nhân của cô không?

Hứa Mạt tiếp tục hỏi.

-Ừm.

Ngải Lệ Tư kì vọng nhìn Hứa Mạt.

-???

Tác Lôi sững sờ nhìn hai người, bọn họ đang nói gì vậy?

-Tác Lôi huynh đệ, cậu nghe rồi đấy, Ngải Lệ Tư là người hâm mộ cậu, sau này Ngải Lệ Tư chính là người của cậu.

Hứa Mạt nói với Tác Lôi.

-Hả…

Tác Lôi chết lặng nhìn Hứa Mạt và Ngải Lệ Tư, gãi gãi đầu, từ lúc nào hắn lại có thêm một người hâm mộ nữa vậy, còn gọi hắn là chủ nhân nữa chứ?

Hắn tận mắt thấy Hứa Mạt hỏi Ngải Lệ Tư, Ngải Lệ Tư cũng thừa nhận, nhưng hình như hắn không quen?

-Tôi nổi tiếng như vậy hả?

Tác Lôi lẩm bẩm.

-Đương nhiên, hoàng tử Tác Lôi vĩ đại đã nổi khắp nơi, nếu không làm sao Ngải Lệ Tư lại coi cậu là chủ nhân được.

Hứa Mạt nghiêm túc nói:

-Tất nhiên là tôi cũng tả cho Ngải Lệ Tư về sự hào phóng của Tác Lôi huynh đệ rồi.

Ngải Lệ Tư coi như đã hiểu ra, hóa ra thật sự có một người là Tác Lôi, hơn nữa còn là bạn thân của Hứa Mạt, cô mở miệng và muốn nói gì đó.

-Bạn gái tôi rất hung dữ, sẽ chém chết cô đấy, huynh đệ Tác Lôi của tôi cực kì giàu có, cậu ấy nhất định sẽ yêu thích cô.

Hứa Mạt nhìn Ngải Lệ Tư, sức mạnh tinh thần trực tiếp xâm nhập, một giọng nói truyền vào trong đầu Ngải Lệ Tư

Ánh mắt Ngải Lệ Tư như có nỗi oan ức nhìn Hứa Mạt.

Tác Lôi vẫn còn hơi bối rối, dò xét Ngải Lệ Tư, xinh đẹp gợi cảm, vẻ đẹp tiêu chuẩn của người Y Tái Ân, vì ngưỡng mộ hắn mà tìm đến sao?

Nghĩ đến đây sự tự phụ đã được thỏa mãn ở mức độ nhất định, hóa ra hắn nổi tiếng như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận