Căn Cứ Số 7

Chương 872: Rời Đi

-Trang sức trong cửa hàng này tốt đấy, chị Điệp, nhìn này, sợi dây chuyền kia nhất định hợp với chị.

Hứa Mạt đi vào một cửa hàng trang sức.

Một lúc sau, thêm vài chiếc túi nhỏ nữa xuất hiện.

-Xa xỉ như vậy?

Diệp Thanh Điệp nhìn Hứa Mạt nói.

-Hôm nay tôi phải mua lại tất cả những con đường mà tôi đã không đến trong vài năm qua.

Hứa Mạt giàu có nói.

Lúc này, bộ đàm của Hứa Mạt rung lên, hắn kết nối.

-Nữ ma đầu.

Hứa Mạt hét lớn.

-Ngươi đang làm gì?

Linh hỏi.

-Ở nhà nghỉ ngơi.

Hứa Mạt nói.

-Trong nhà sao ồn ào như vậy sao?

Trên máy truyền tin Linh cảm thấy có gì đó không đúng.

Hứa Mạt chớp mắt, chẳng lẽ tất cả phụ nữ đều thuộc giống chó sao? Khứu giác thật nhạy bén.

-Đây không phải là xem đấu trường phát lại. Dù sao, trận quyết đấu cuối cùng sẽ sớm được tổ chức, chúng ta phải hiểu đối thủ trước đã.

Hứa Mạt hướng mắt về một màn hình trên phố, vừa đúng lúc đang phát lại trận thi đấu trên đấu trường Thần Cơ.

Trước khi đến với trận đấu đỉnh cao lễ Lư Ân, những trận đấu trước đây chiếu lại vẫn sẽ có chút tỉ lệ người xem.

-Hứa Mạt ca ca, ta không cầm được nữa.

Tiểu Thất ở bên cạnh kêu lên.

....

Hứa Mạt nhìn về phía Tiểu Thất, chỉ thấy Tiểu Thất lộ ra vẻ mặt vô cùng ngây thơ.

Linh cúp máy liên lạc, Hứa Mạt sửng sốt, sau đó nhìn thấy cuộc gọi video. Hứa Mạt nhìn máy liên lạc, rồi nhìn Tiểu Thất, với vẻ mặt như muốn nói “Tiêu rồi”

Hứa Mạt cúp máy liên lạc, sau đó gửi tin nhắn cho Linh:

-Trận chiến rất thú vị, đối thủ này siêu mạnh, tôi muốn nghiên cứu một chút, chúng ta nói chuyện sau nhé.

Hắn đặt máy liên lạc xuống, vội vã rời khỏi đây.

Diệp Thanh Điệp và những người khác nhìn bộ dạng của Hứa Mạt đều bật cười, cuối cùng cũng có người có thể trị hắn

-Làm sao vậy, ca ca?

Yêu Nhi ngây thơ hỏi.

-Anh của ngươi sắp bị đánh.

Tiểu Thất ở bên cạnh Yêu Nhi thần bí nói, Yêu Nhi chớp mắt, có chút không tin, anh của cô cũng sẽ bị đánh sao? Ở nhà Linh , cô liên tục gọi điện thoại cho Hứa Mạt, vẫn không có ai trả lời .

Cô sững sờ nhìn máy liên lạc, lúc này cô rất tức giận, vô cùng tức giận.

Tên lừa đảo này lại lừa cô, ồn như thế, hoàn toàn không phải là âm thanh trên màn hình.

-Hắn ta cúp máy liên lạc của cô?

Một giọng nói vang lên, Linh quay đầu lại, nhìn thấy mẹ và Khương sư phụ đang đi tới chỗ cô

-Không có.

Linh đặt máy liên lạc sau lưng và nói.

-Công ty có rất nhiều việc, hắn đang rất bận.

-Linh

Mẹ nhìn cô mở miệng nói:

-Khi con nói dối, đôi mắt của con sẽ né tránh, từ nhỏ con đã như vậy rồi.

Linh cúi đầu, lúc cô nói dối mắt sẽ tránh đi nơi khác, mẹ cùng khương sư phụ một mắt cũng có thể nhìn ra

-Con đúng là ngu ngốc.

Mẹ của Ling nói,

-Mẹ đã nhắc nhở con từ lâu rồi, anh chàng đó không phải là người tốt, hắn ta miệng lưỡi trơn tru

-Hắn là người tốt.

Linh nói.

-Tốt điểm nào?

Mẹ Linh nhìn cô hỏi.

-Đánh hắn chưa bao giờ đánh trả.

Linh nhìn mẹ cô.

Mẹ của Linh: "..."

Nhìn như vậy, cũng được sao?

-Vì máy liên lạc không thể kết nối, con gửi tin nhắn cho hắn mời hắn đến ăn tối sau trận đấu tối nay đi.

Mẹ của Linh nói.

-Vâng

Linh gật đầu, sau đó gửi tin nhắn cho Hứa Mạt, đó là lý do cô ấy tìm Hứa Mạt. Sau khi mẹ của Linh rời đi, ánh mắt của Linh đã thay đổi, tức giận nhìn máy truyền tin

Khi Hứa Mạt nhìn thấy tin nhắn từ máy liên lạc, hắn nhận ra rằng Linh đang mời hắn đi ăn, nghĩ đến bà phù thủy già, Hứa Mạt cảm thấy hơi chán nản, chẳng lẽ hắn ta lại bắt cóc con gái của bà ấy sao?

Mệt lòng

Mấu chốt là lão ma nữ quá đáng sợ, trước mặt bà không có bí mật gì, đánh không thắng được!

-Được, ta trước cũng nghĩ như vậy, chỉ sợ quấy rầy ngươi không tiện.

Hứa Mạt đáp.

Video không được trả lời và trả lời tin nhắn rất nhanh. Linh xem tin nhắn của Hứa Mạt.

Đồ lừa đảo!

…….

Cung điện vàng, nơi gia đình hoàng gia Lư Tạp Tư sống. Giờ phút này, bên ngoài hoàng cung có rất nhiều phi cơ đậu, người nối đuôi nhau đi tới, ai nấy đều mang theo lễ vật, nhìn cực kỳ trang trọng, thị vệ của hoàng cung đứng bên ngoài như pho tượng, cho người ta cảm giác uy nghiêm.

Những thị nữ đang chào đón khách.

Ngày mai chính là lễ hội Lư Ân, tối nay hoàng tộc sẽ tổ chức yến tiệc chiêu đãi các quý tộc, đây cũng là một truyền thống xưa nay, những người có thể được mời đều là những nhân vật quan trọng của hành tinh Lư Tạp Tư, tại thủ đô của hành tinh Lư Tạp Tư, rất nhiều người cảm thấy vinh dự khi được tham gia vào bữa tiệc này.

Sảnh tiệc không được bày trí trong nhà mà ở bãi cỏ rộng lớn bên ngoài, những đồ trang trí cổ điển và sang trọng được đặt ở những vị trí khác nhau, trên bàn ăn trắng tinh có những món ăn nhẹ tinh tế và rượu vang cao cấp, còn có những bông hoa trang trí trên bàn tiệc . .

Lúc này, rất nhiều người đã đến, tụ tập ở các nơi khác nhau, tùy ý trò chuyện.

Cùng lúc đó, Y Trạch cùng Tạp Đặc hộ tống cha mình đi tới, hướng phía Y Lệ Sa Bạch đang đứng bên cạnh một người phụ nữ cao quý, đặt tay phải lên ngực, khom người nói:

-Phu nhân, tiểu thư Y Lệ Sa Bạch.

Người phụ nữ kia chính là mẹ của Y Lệ Sa Bạch - Sắt Lâm, đệ nhất phu nhân của hành tinh Lư Tạp Tư

-Đã lâu không gặp, các công tước.

Sắt Lâm gật đầu mỉm cười. Gia đình của Y Trạch và Tạp Đặc lần lượt phụ trách Ngân hàng giữa các vì sao và Hiệp hội Du hành vũ trụ. Đây là những vị trí cực kỳ quan trọng. Cha của họ đều là công tước. Chính vì vậy, hai người mới có thể đến rất gần Y Lệ Sa Bạch.

-Đúng là đã lâu không gặp phu nhân, phu nhân ngày càng có thần thái

Cha Tạp Đặc cười nói.

-Khí sắc của ngài vẫn tốt như mọi khi.

Bà Lâm Sắt đáp lại bằng một nụ cười, và họ rời đi sau vài câu xã giao. Tạp Đặc và Y Trạch gật đầu với Y Lệ Sa Bạch sau đó cũng rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận