Căn Cứ Số 7

Chương 1260: Vũ khí niệm lực

-Xuy xuy.

Con dao găm xuyên qua lưỡi đao màu bạc và phát ra âm thanh chói tai, năng lượng mạnh khiến cơ thể Nặc Lâm trượt về phía sau.

Đúng lúc này, những con dao găm năng lượng khác như những tia chớp phóng ra, Nặc Lâm thét lên một tiếng, trong đôi mắt đen láy phóng ra niệm lực mạnh, cố gắng chặn những con dao găm lại, nhưng con dao găm ở trước mặt cô vẫn tiếp tục bứt phá lao về phía trước khiến cô không có thời gian để chú ý đến những thứ khác.

-Vèo…

Hai tia chớp lướt qua mặt cô và cắt đứt vài sợi tóc, sau đó con dao găm lơ lửng giữa không trung và không di chuyển nữa, động tác tay của Nặc Lâm cũng ngừng lại, những giọt mồ hôi chảy trên trán, trên người cũng ướt đẫm mồ hôi.

-Tại sao cùng là niệm lực mà niệm lực của tôi không bằng ngài.

Đôi mắt đen láy của Nặc Lâm nhìn Hứa Mạt hỏi, cấp độ nguyên lực của bọn họ cũng như nhau, đều là Ngự Cảnh, nhưng khoảng cách về khả năng chiến đấu thì quá rõ ràng.

Niệm lực giống nhau thì cô cũng hoàn toàn không phải là đối thủ.

Hứa Mạt dù sao cũng từng được thầy Khương khai phá, dù cấp bậc sức mạnh tinh thần ngang bằng với đối phương nhưng lại mạnh hơn đối phương rất nhiều.

-Đừng coi nó đơn giản chỉ là niệm lực, mà niệm lực hòa quyện vào vũ khí niệm lực của ngươi, con dao găm giống như là một phần cơ thể ngươi, ví dụ như là cánh tay, ngươi hoàn toàn hòa nhập vào trong đó, không phân biệt cái nọ với cái kia.

Hứa Mạt đưa ra lời khuyên.

Nặc Lân nghe Hứa Mạt nói xong thì lộ ra vẻ suy tư, có vẻ như đang ngẫm nghĩ về những lời nói của Hứa Mạt, coi vũ khí niệm lực như một phần trên cơ thể mình?

-Tôi về luyện thử xem.

Nặc Lâm nói.

-Để tôi.

Lúc này Hán Tư bước lên tỉ thí với Hứa Mạt, siêu năng lực sở trưởng của hắn là trọng lực, sức mạnh công kích mạnh mẽ, hơn nữa trọng lực có thể ảnh hưởng tới đối thủ.

Nhưng giao đấu với Hứa Mạt vẫn không phải là đối thủ.

Trước đây hắn cho rằng Hứa Mạt nhờ vào ưu thế về trang bị, nhưng lúc này Hứa Mạt hoàn toàn không sử dụng trang bị, giao đấu vài lần Nặc Lâm và Hán Tư càng thật sự tin phục về thực lực của Hứa Mạt.

Ngày thứ hai, hai người lại tới.

Hôm qua sau khi Nặc Lôi trở về, thử áp dụng phương pháp mà Hứa Mạt chỉ dạy, phát hiện sức mạnh công kích quả nhiên là mạnh hơn vài phần.

Lần này, thay vì tấn công bằng dao găm cô dùng đao để chiến đấu với Hứa Mạt, nhưng kết quả vẫn vận, độ nhanh và chuẩn xác trong đao pháp của cô vẫn còn kém xa Hứa Mạt, rất nhanh đã bị đánh bại.

-Tại sao đòn công kích của tôi lại bị ngài dễ dàng hóa giải?

Nặc Lâm có chút không hiểu hỏi.

-Tốc độ phản ứng thần kinh.

Hứa Mạt đáp:

-Lúc giao đấu, chênh lệch sẽ càng lớn.

-Làm sao để cải thiện.

Nặc Lâm hỏi.

-Luyện tập nhiều.

Hứa Mạt trả lời.

-Thực lực của tiên sinh quả là hơn người, tôi có thể thường xuyên cùng ngài luyện tập được không?

Nặc Lâm nói.

-Tất nhiêm…

Hứa Mạt vừa định trả lời thì có tiếng bước chân truyền đến, Hứa Mạt phải kìm lại những lời vừa định nói, nói:

-Không được.

Nặc Lâm:

-??

Sau đó, cô nhìn thấy một cô gái có mái tóc bạch kim lặng lẽ bước tới bên cạnh, cũng không nói câu nào chỉ đứng ở đó lẳng lặng nhìn bọn họ, chính là Linh.

Nặc Lâm chớp chớp mắt nhìn Hứa Mạt, dường như hiểu ra chuyện gì.

-Ta phải đi cùng bạn gái của ta, ngươi có thể tìm Hán Tư.

Hứa Mạt nói.

Nặc Lâm:

-...........

Khao khát sống sót mạnh như vậy sao.

-Không sao, em quen rồi.

Linh ở bên cạnh nói.

-Khụ…

Hứa Mạt vô cùng ngạc nhiên, từ lúc nào Linh lại biết điều như vậy.

-Tôi vẫn còn có chuyện, không làm phiền hai người nữa.

Nặc Lâm vô cùng biết điều kéo Hán Tư rời đi.

-Tôi vẫn còn chưa…

Hán Tư muốn nói gì đó liền bị Năc Tư ép buộc kéo đi.

-Linh, em nói linh tinh gì thế, anh sẽ luôn ở bên cạnh em, sao em lại quen với việc đó chứ.

Hứa Mạt bước về phía Linh.

-Trước đây khi còn ở trường Lô Tạp Tư, không phải đã quen rồi sao?

Linh nhẹ nhàng nói rồi nhìn Hứa Mạt, cùng một thủ đoạn, đầu tiên là Y Lệ Sa Bạch, bây giờ lại là một người con gái khác.

Hắn thật biết cách.

Hình như, lúc đầu cô cũng như vậy, cứ đánh qua đánh lại rồi…

-Linh, chúng ta vừa chân ướt chân ráo đến đây, sau này còn phải ở hành tinh Khô Lâm phát triển, cần phải tạo những mối quan hệ tốt.

Hứa Mạt giải thích.

-Ừm, em biết rồi.

Linh gật đầu.

Hứa Mạt thở phào, Linh lại nói:

-Với Y Lệ Sa Bạch anh cũng nói như vậy.

-Cái này….

Hứa Mạt hồi tưởng lại, nha đầu này từ lúc nào lại có trí nhớ tốt như vậy?

-Em không trách anh.

Linh nói:

-Tiên sinh thiên chất hơn người, chúng ta cũng so tài chút đi.

Hứa Mạt:

-.......

Hắn còn chưa đồng ý thì một nhát kiếm đã chém vút qua.

-Đã nói là em sẽ không như vậy rồi mà.

Hứa Mạt vừa chạy vừa hét lên.

-Chỉ là tỉ thí chút thôi mà.

Linh đuổi tới và chém.

Một tiếng tiên sinh của Nặc Lâm khiến cô nhớ tới Y Lệ Sa Bạch, cô nhớ lại ngày rời khỏi hành tinh Lô Tạp Tư, Hứa Mạt nói phải tới chỗ Y Lệ Sa Bạch xử lý chút chuyện, nhưng đợi rất lâu cũng không thấy về, bữa cơm đó ăn cũng lâu thật đó.

Nghĩ tới đây Linh lại nghiêm túc….

Rất nhanh, nơi này phát ra những tiếng hú hét bi thương.

Lam Thanh không may đi ngang qua, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì lẳng lặng quay người bỏ đi, cô chẳng nhìn thấy gì hết.

Dường như phát hiện ra bí mật động trời gì đó.

Ngày thứ hai, có người phát hiện ra trên người hứa Mạt hình như bị ‘chấn thương nhẹ’, thế là Nặc Lâm rất biết điều nên không đến tìm Hứa Mạt nữa.

Hóa ra, cô gái có mái tóc bạch kim xinh đẹp ít nói đến mức có chút không chân thật mới là trùm lớn nhất.

Lại một ngày trôi qua, Hứa Mạt định rời đi.

Ngày hôm nay, trước chiến hạm hiệu Trì Vưu.

Nhóm người của Hứa Mạt đi tới phía này, Trát Khắc và Lâm Khẳng đều đích thân tới đưa tiễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận