Căn Cứ Số 7

Chương 1241: Tinh đồ

-Đúng rồi, có một việc ta muốn nhắc nhở Hứa Mạt tiên sinh, từ giờ trở đi, Hứa Mạt tiên sinh đã tiến vào lãnh thổ của nước cộng hòa, nếu tiếp tục tiến về phía trước, bọn họ đều là những hành tinh có sự sống, nhưng bởi vì sự hỗn loạn hiện tại trong tinh vực, khắp nơi đều có nguy hiểm rình rập, du hành giữa các vì sao cũng không phải là an toàn lắm. Tuy nhiên, chiến hạm của Hứa Mạt tiên sinh lợi hại, chỉ cần không gặp phải siêu cấp chiến hạm của nền văn minh cao cấp, hẳn là không thành vấn đề.

Lam Tước bổ sung.

Nghe đối phương nói, Hứa Mạt cảm thấy thế giới vũ trụ sau khi đế quốc sụp đổ nguy hiểm hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, ngay cả du hành giữa các vì sao cũng ẩn chứa nguy cơ khắp nơi sao?

Lúc này, Lam Thanh đã trở lại đây, cô cởi áo giáp ra, thay một bộ quần áo bình thường bó sát, làm tôn lên dáng người có chỗ lồi chỗ lõm của cô một cách hoàn hảo. Lam Thanh chưa tới ba mươi tuổi, khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn, rất ưa nhìn nhưng hơi lạnh lùng, mái tóc đen nhánh dài gần đến thắt lưng.

-Cha, Hứa Mạt tiên sinh.

Lam Thanh gọi một tiếng, lúc ấy cô đứng thẳng người, có lẽ là bởi vì ở trong quân đội, trên người cô mang theo một khí chất anh hùng.

-Lam Thanh, dẫn Hứa Mạt tiên sinh đi xem tinh đồ.

Lam Tước đứng dậy mở miệng nói, Lam Thanh gật đầu, dẫn đường ở phía trước.

Đoàn người rời khỏi đây, đi vào một gian phòng trong phủ tổng đốc.

Nơi này có hình chiếu một vùng tinh không khổng lồ, có thể nhìn thấy vô số hành tinh.

-Tinh đồ này xem như tương đối hoàn chỉnh, ghi lại vũ trụ mà nhân loại đã biết.

Lam Tước mở miệng nói với Hứa Mạt, hắn nhấp vào một hành tinh tương đối xa xôi, sau đó hành tinh này sáng lên, trên không trung chiếu ra một hàng chữ viết, rõ ràng chính là Hành tinh Lam Tư Đinh nơi bọn họ đang đứng.

Xung quanh hành tinh Lam Tư Đinh có tương đối ít hành tinh, khu vực bên ngoài có một số hành tinh rải rác cách xa nhau, trường sao nơi liên minh tinh hệ tọa lạc nằm ở khu vực bên ngoài.

-Trong thời kỳ hậu đế quốc, loài người đã ngừng khám phá vũ trụ mà chỉ lo bận rộn tranh giành vũ trụ đã biết.

Lam Tước nói với Hứa Mạt, hắn chỉ vào một tinh hà khổng lồ vô tận ở giữa vũ trụ, dường như có những hành tinh dày đặc trong dòng sông vũ trụ này, cũng chia hai mảnh tinh vực làm hai, mà trong tinh hà cũng có những tinh hệ to lớn.

-Đây là Đế Hà, nơi đế quốc phục hưng, cũng là khu vực trung tâm thời đại đế quốc, đến nay vẫn là khu vực phồn hoa nhất, có rất nhiều nền văn minh tiên tiến và siêu cấp thế lực.

Lam Tước giới thiệu với Hứa Mạt:

-Về phần bên chúng ta, phần lớn đều là lãnh địa của cộng hòa Áo Bố Lai Ân, bên kia chủ yếu là khu vực do đế quốc Khải Lai Tư thống trị. Song phương đã tranh đấu nhiều năm, bọn họ cần phải vượt qua đế hà này thì mới có thể tác chiến, mà ở giữa có một số siêu cấp thế lực, ngay cả nước cộng hoà và đế quốc cũng không dám tùy tiện khiêu khích.

Hứa Mạt yên lặng lắng nghe. Mặc dù các nền văn minh đã biết trong vũ trụ được phân chia đơn giản trên tinh đồ, nhưng trên thực tế chúng phức tạp hơn nhiều so với những gì Lam Tước nói. Có hàng trăm ngàn hành tinh trong lãnh thổ của Cộng hòa Áo Bố Lai Ân, thật là một con số khổng lồ.

Hơn nữa, lãnh thổ cũng cực kỳ rộng lớn.

Ở giữa Đế Hà là khu vực thịnh vượng nhất ở thời đại đế quốc, đến bây giờ vẫn như vậy, nó còn có một khối tinh vực, thực lực vô cùng hùng mạnh, e rằng có rất nhiều nền văn minh tiên tiến tồn tại.

Sau khi giới thiệu xong tình hình của tinh đồ, cả nhóm quay trở lại bàn ăn.

Lam Tước mỉm cười hỏi.

-Còn chưa nghĩ ra.

Hứa Mạt đáp lại, hắn thật sự chưa nghĩ ra, vũ trụ được biết đến quá mức rộng lớn, cộng hòa và đế quốc, cũng như sự va chạm giữa các nền siêu văn minh khác nhau khiến hắn có hơi mong đợi những điều có thể xảy ra trong tương lai.

-Hứa Mạt tiên sinh có thể giúp ta một việc được không?

Lam Tước mở miệng nói.

-Tổng đốc tiên sinh ngài nói đi.

Hứa Mạt nói, lúc trước hắn đã cảm thấy vị tổng đốc này quá mức khách khí, dường như muốn cầu cạnh hắn điều gì đó, hiện giờ xem ra quả nhiên là như thế, chỉ là không biết cầu xin chuyện gì.

-Hứa Mạt tiên sinh có thể cố gắng đi khu vực trung tâm, chẳng hạn như trung tâm hành chính của nước Cộng hòa.

Lam Tước đề nghị:

-Mặt khác, ta muốn nhờ Hứa Mạt tiên sinh mang theo Lam Thanh đi cùng.

-Cha.

Lam Thanh sửng sốt, nhìn về phía Lam Tước.

Hứa Mạt liếc nhìn Lam Tước, đột nhiên hiểu ra, có vẻ như Lam Tước không muốn đứa con gái yêu quý của mình cuối cùng chết trận ở Hành tinh Lam Tư Đinh, bởi vậy hy vọng cô có thể rời khỏi tinh cầu này.

Như Lam Tước nói, hiện giờ du hành giữa các vì sao cũng không an toàn, mà Lam Tước đã chứng kiến sự hùng mạnh của chiến hạm Xi Vưu hào, nếu Lam Thanh có thể rời đi cùng với Xi Vưu hào đương nhiên an toàn hơn nhiều.

-Hứa Mạt tiên sinh từ xa mà đến, nói vậy trên người chắc không có nhiều tiền. Trong mấy năm nay, ta đã tích góp được một số tiền tiết kiệm đang gửi ở ngân hàng số một đế quốc. Sau khi đến nơi, Lam Thanh có thể chuyển một nửa số tiền đó sang tên của Hứa Mạt tiên sinh làm lộ phí cho chuyến đi này.

Lam Tước tiếp tục nói, đây là đang hứa hẹn thù lao cho Hứa Mạt.

Ngân hàng số một đế quốc là một siêu ngân hàng từng kéo dài từ thời đế quốc đến nay, có một loạt quy tắc và quy định của riêng mình. Cho dù Hứa Mạt muốn cướp, nhưng chỉ cần Lam Thanh không đồng ý, Hứa Mạt chắc chắn không thể lấy được tiền, bởi vậy Lam Tước chỉ sau khi đến đích mới cho Hứa Mạt một nửa số tiền, kì thực cũng là một loại chế hành, hứa hẹn sẽ có lợi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận