Căn Cứ Số 7

Chương 510: Vây giết

Đột nhiên bạo lực!

Một người máy ngay lập tức bị giết, trong nháy mắt vô số ánh mắt bị hấp dẫn bởi cuộc chiến của Hứa Mạt.

Hứa Mạt, người mà trước đó vẫn sử dụng chiến thuật hèn hạ, mà lại có thể giết chết một người máy chỉ bằng một đòn tấn công, khả năng phòng ngự của người máy rất mạnh, Hứa Mạt có thể phá vỡ lớp bảo vệ năng lượng và cắt đứt vỏ ngoài của người máy chỉ bằng một đòn, cũng có nghĩa là sức công kích của một đao chém ra đã đạt đến trình độ vô cùng đáng sợ.

Hơn nữa, anh ta có có siêu năng lực!

Động tác của Hứa Mạt vẫn chưa dừng lại, sau khi anh chét đứt vỏ ngoài người máy liền chạy thẳng đến người bên cạnh một người , người kia muốn phá vỡ sự áp chế của súng và lao về phía Tô Nhu và Diệp Thanh Điệp, Hứa Mạt sao có thể cho anh ta cơ hội đó.

-Xì…

Dòng điện mạnh mẽ phóng ra, chiến đao của Hứa Mạt chém ngang, trong không trung xuất hiện một tia chớp, sắc mặt người kia thay đổi bất ngờ, anh ta dùng song đao, giơ cả hai cánh tay lên để đỡ.

Một sức mạnh cực lớn chém ra khiến cơ thể anh chấn động lùi lại, Hứa Mạt nghiêng người, chân phải đạp trên mặt đất, cơ thể bị đẩy ra, ánh sáng đao lại chém ra, động tác dứt khoát.

-Tốc độ của đao nhanh qua.

Nhiều người dân thành phố Xuyên Tinh ngẩng đầu nhìn trận chiến này, bọn họ thấy đao của Hứa Mạt vô cùng nhanh, và còn rất tàn độc, ánh sáng đao liên tục chém ra, một đao rồi lại một đao, ánh sáng đao và ánh chớp hòa làm một, từng đao chí mạng chém ra, hoàn toàn không cho đối phương cơ hội để thở.

-Ầm

Rất nhanh, một đao của Hứa Mạt quét ra, khiến cơ thể đối phương chấn động bay lên, cắt đứt chiến giáp, cơ thể người kia rơi xuống đất, kịch liệt chấn động.

Trong lúc Hứa Mạt tấn công anh ta, Áo Lợi Duy Á và Lâm Địch liên thủ tấn công, hai chọi một, còn Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu kết hợp áp chế người còn lại, người kia không có cách nào đột phá sự đàn áp hỏa lực của hai người.

-Oành!

Một tiếng nổ lớn, cơ thể của anh ta bị hỏa lực chấn động bay lùi trở lại, lúc này Hứa Mạt đến, ánh sáng đao lập lòe, người kia trực tiếp ngã xuống.

Ở trận đấu khác, Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á cũng tấn công mãnh liệt, thời gian này bọn họ vẫn đang luyện tập phối hợp người máy, hơn nữa, mặc dù cấp độ nguyên lực của Lâm Tước vẫn còn hơi thấp nhưng không ảnh hưởng đến việc điều khiển cơ giáp ở cấp độ này, dưới sự tấn công điên cuồng của hai người kết hợp làm cho đối phương bị áp chế hoàn toàn.

Rắc rắc một tiếng, kiếm nguyên lực người máy của Lâm Tước chém đứt đầu người máy của đối phương.

Bốn người, toàn bộ ngã xuống, sau đó bọn họ đều bị rơi xuống và bị loại.

Trận chiến này từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, tiểu đội người siêu phàm của tập đoàn Tư Tháp Khắc bùng nổ trong tích tắc, đàn áp bạo lực tiêu diệt đối thủ, hoàn toàn giành chiến thắng.

Điều này khiến mọi người nhận ra rằng, thực lực đội ngũ người siêu phàm của tập đoàn Tư Tháp Khắc không hề yếu, đặc biệt là Hứa Mạt và Lâm Tước, khả năng chiến đấu trong vòng tuyển chọn có thể xem là rất mạnh, Áo Lợi Duy Á có vẻ yếu hơn một chút, hai tay súng nhắm bắn cũng rất chuẩn.

Chỉ là, chiến thuật sử dụng có hơi hèn hạ.

Lúc này, chỉ thấy Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn một cái, giống như đang đáp lại tiếng la hét lúc trước.

Trong khán phòng, mọi người đeo kính mắt đều có thể nhìn rõ ràng mọi động tác của Hứa Mạt, giống như đang ở ngay trước mắt ngẩng đầu lên bọn họ.

Những tiếng la ó ở khắp nơi, rất nhanh gây ra phản ứng dây chuyền, trên bầu trời thành phố tàn tích, tiếng la hét vang khắp trời.

Cứ thể như Hứa Mạt trở thành kẻ thù chung vậy.

Diệp Thanh Điệp và những người khác cũng ngẩng đầu nhìn lên phía trên, xem bọn họ đánh không vui à?

Hứa Mạt dẫn theo họ đến cuộc thi là anh đã ở thế bất lợi, vừa bị học viện Hoàng Gia thủ phủ nhắm đến, chiến thuật không có gì vi phạm các điều trong quy tắc.

Nếu họ thích la ó, thì bọn họ càng phải vượt qua vòng tuyển chọn này.

-21 người.

Trong chiến trường, trước đó các khu vực khác cũng bùng nổ các cuộc chiến đấu, hiện tại cả bọn họ vẫn còn lại 21 người.

Có nghĩa là nếu có thêm 11 người bị loại nữa thì vòng tuyển chọn sẽ kết thúc.

Lúc này, trong chiến trường thành phố tàn tích.

Có tất cả năm đội trong số 21 người còn lại cuối cùng, năm người của học viện Hoàng Gia thủ phú, năm người đội Hứa Mạt, năm người học viện siêu phàm Ngân Hà và hai đội khác mỗi đội còn lại ba người, bọn họ và năm người nhóm Hứa Mạt giống nhau, luôn đi đường vòng để né tránh, cố gắng đợi cho đến khi trận đấu của đối phương kết thúc.

Dù sao bọn họ là đội có số người ít nhất, chỉ có ba người, ba đội khác đều có năm người, trong đó tất nhiên bao gồm cả học viện Hoàng Gia thủ phủ cùng với học viện Ngân Hà, không biết rằng đội hèn hạ cuối cùng là ai nhưng cũng không dễ dàng bị đánh bại.

Do đó, bọn họ cố gắng hết sức kéo dài thời gian một chút, để cho đối phương tiêu diệt lẫn nhau.

Lúc này, đội của học viện Hoàng Gia thủ phủ đang đi về một hướng.

-Hình như không nhìn thấy đội của tập đoàn Tư Tháp Khắc, hay là bọn học bị loại rồi?

Một người uể oải nói, năm người bọn họ đều là tinh anh, không có nhược điểm, dưới sự kết hợp ở vòng loại đầu tiên này vẫn chưa gặp phải mạnh, tất nhiên rất thoải mái.

-Tôi cảm thấy bọn họ vẫn còn ở đây.

Lý Khai Vân nói, theo trận đánh nhau của hắn và Hứa Mạt mà nói, khả năng chiến đấu của Hứa Mạt không yếu, không dễ dàng gì bị đánh bại hoàn toàn.

-Có lẽ nào là đội vẫn luôn trốn tránh kia?

Có người nói.

-Có thể.

Lý Khai Vân nói, vẫn luôn lẩn trốn sao?

Rất nhanh, bọn họ đã tiếp cận một đội năm người khác, hai bên đối mặt, là năm người của học viện Ngân Hà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận