Căn Cứ Số 7

Chương 242: Không phải là ác ý

Bọn họ đã bỏ lỡ cái gì???

Có vài người hối hận không kịp vì đã bỏ lỡ giữa trận.

Lâm Thanh Trạch nhanh chóng ra bên ngoài tòa cơ giáp, liền nghe thấy âm thanh vô cùng kinh khủng từ bên trong truyền tới.

Tim hắn đập thình thịch.

Âm thanh này….

Mang theo tâm trạng thấp thỏm kích động, Lâm Thanh Trạch đi vào tòa cơ giáp nhìn đám người đang chen chúc phía trước.

Nhìn thấy người máy đen đang đứng sừng sững ở đó, nhịp tim hắn đập mạnh hơn.

Thắng rồi.

Lâm Tịch đã tặng hắn cái gì vậy?

Lâm Thanh Trạch chuẩn bị tăng lương cho Lâm Tịch rồi.

Hắn nhìn trong trận thực chiến đã bắt đầu chen chúc, trực tiếp đi về phía Hứa Mạt, không ít lãnh đạo của học viện cũng đều đi lên trước.

Lãnh Thu ngẩn tò tè nhìn cảnh tượng trước mắt.

-???

Bây giờ mọi người đều đã tới???

Còn trước đây người đâu??

Hứa Mạt lúc này đang ngây ngốc.

Người máy của hắn dường như có dáng vẻ rất lợi hại.

Vậy ông già đang nói dối hắn?

Có điều bước tiếp theo phải làm sao?

Có cần ra bên ngoài không.

Người phóng viên đầu tiên lao đến trước hắn, chĩa micro về phía hắn để phỏng vấn:

-Bạn học, xin hỏi cậu là sinh viên mới của khoa cơ giáp học viện Nặc Á ư?

-Đợi đã.

Lâm Thanh Trạch trực tiếp lao lên trước ngăn chặn phóng viên, nói:

-Xin lỗi, cậu ấy không nhận phỏng vấn.

Hứa Mạt thở phào nhẹ nhõm.

Lâm Thanh Trạch đến rồi, cũng coi như không có chuyện gì.

-Vậy xin hỏi viện trưởng Lâm có thể thay cậu ấy nhận phỏng vấn của chúng tôi được không?

Phóng viên hỏi Lâm Thanh Trạch.

-Khụ khụ….

Lâm Thanh Trạch sửa soạn lại trang phục, nhìn ống kính nói:

-Đương nhiên, tôi vô cùng bằng lòng phối hợp với truyền thông.

Lãnh Thu cũng đi qua đó, cô chừng mắt nhìn Lâm Thanh Trạch một cái.

Từ trước tới nay chưa gặp qua ai mặt dày như vậy.

Trước đây sao không thấy ông phối hợp? Đều trốn không thấy bóng dáng đâu.

Lãnh Thu muốn làm rõ một trận với Lâm Thanh Trạch.

-Viện trưởng Lâm, xin hỏi cậu ấy là sinh viên mới của khoa cơ giáp học viện Nặc Á sao?

Phóng viên hỏi Lâm Thanh Trạch.

-Không phải, cậu ấy là sinh viên mới nhưng không phải ở khoa cơ giáp.

Lâm Thanh Trạch trả lời.

-Vậy cụ thể cậu ấy ở khoa nào?

Phóng viên tiếp tục hỏi.

-Cậu ấy không thuộc bất kì khoa nào.

Lâm Thanh Trạch trả lời.

Phóng viên không hiểu.

-Sinh viên mới này tên là gì, kiểm tra tài năng để nhập học là cấp bậc gì, có thể bảo cậu ấy ra khỏi người máy cho tất cả mọi người nhìn một chút được không?

Phóng viên liên tiếp hỏi.

-Bí mật, không thể.

Lâm Thanh Trạch trả lời.

-……………..

Phóng viên cảm thấy bản thân như đang nói chuyện một mình.

Có điều, cô nghĩ đến gì đó, tiếp tục hỏi:

-Trước đây viện trưởng Lâm ở lễ khai giảng đã bỏ giấy chứng nhận trực tiếp rời khỏi, có tin đồn là bởi vì một sinh viên thiên tài đã đạt cấp A lúc kiểm tra nhập học, cho nên người sinh viên mới này là cậu ấy sao?

-Phải!

Lần này Lâm Thanh Trạch không phủ nhận.

Có vài việc không có cách nào che giấu hoàn toàn.

-Như vậy, tài năng kiểm tra ra của cậu ấy là A trong tin đồn hay A+? Người máy của cậu ấy là cấp bậc gì?

Phóng viên tiếp tục đưa ra câu hỏi, tất cả cá câu hỏi đều muốn tìm hiểu sâu hơn thân phận của Hứa Mạt.

Còn liên quan đến trận đấu dường như đã bị quên sạch rồi.

-Không thể tiết lộ.

Lâm Thanh Trạch vẫn ăn nói rất thận trọng.

Phóng viên thật muốn đánh hắn mà, viện trưởng tới đây là để tiếp nhận phỏng vấn hay là tới để xuất hiện trước màn hình?

Cô trực tiếp lướt qua Lâm Thanh Trạch muốn đi qua chỗ Hứa Mạt, Lâm Thanh Trạch xoay người ngăn cản cô, không để cô ấy đi qua.

-Viện trưởng Lâm, ngài cản trở như vậy có chút không đúng, sẽ mất đi phong độ đó.

Phóng viên trừng mắt nhìn Lâm Thanh Trạch.

-Phỏng vấn kết thúc ở đây, cô có thể rời đi rồi.

Lâm Thanh Trạch xua đuổi cô.

Có mấy người của học viện đi đến, tách Hứa Mạt và phóng viên.

Lúc này, đội lãnh đạo trung niên của học viện Thế Tước và Lâm Tước đi lên trước, chỉ thấy người trung niên nhìn Lâm Thanh Trạch nói:

-Lâm Thanh Trạch, học viên của các người đã xuất hiện sinh viên mới siêu cấp, cũng không cần giấu giấu diếm diếm như vậy, chúng tôi vẫn có thể cướp người được sao.

-Haizz, các người cũng thật là…..

Lâm Thanh Trạch cười khảy trong lòng.

Hắn rất muốn nói, siêu S các người đã gặp qua chưa?

Không cướp?

Tin cái quái gì ngươi.

-Đây là việc nội bộ của học viện chúng tôi.

Lâm Thanh Tước trả lời rất dõng dạc, cuối cũng cũng đã thực hiện nghĩa vụ của viện trưởng.

-Hừm, tôi nghi ngờ cậu ấy là sinh viên cũ của học viện Nặc Á các người, giả mạo sinh viên mới để chiến đấu.

Học viện Thế Tước áp dụng chiêu kích tướng.

-Tôi lấy danh dự của học viện Nặc Á cam đoan, cậu ấy là sinh viên mới, học viện Nặc Á sẽ không làm ra loại chuyện thất đức như vậy.

Lâm Thanh Trạch không bị khiêu khích.

-Vô cùng cảm ơn học viên Thế Tước đến giao lưu với học viện chúng tôi, lần giao lưu này đối với sinh viên của học viện Nặc Á chúng tôi là cơ hội rèn luyện hiếm có, nhận được rất nhiều lợi ích, hi vọng sau này có cơ hội, học viện Thế Tước có thể hay lui tới.

Lâm Thanh Trạch nói.

Những tên ngu ngốc này ỷ vào có Lâm Tước, bày đặt cái gì mà trực tiếp toàn thành phố, muốn dẫm lên người khác để nâng cao vị thế của học viện Lâm Tước.

Bây giờ thì tốt rồi.

Tôi cảm ơn các người!!!

Quả nhiên nghe được lời của Lâm Thanh Trạch sắc mặt của người học viện Thế Tước đều xám xịt.

Lần này, đã thay học viện Nặc Á biểu dương rồi.

Lần trực tiếp toàn thành phố này là quảng cáo tuyển sinh hiệu quả nhất lại là đồ miễn phí chứ.

-Có thời gian sẽ đến.

Người của học viện Thế Tước xám xịt mà xoay người bỏ đi.

Ánh mắt của Lâm Tước luôn nhìn người máy đen mà Hứa Mạt điều khiển.

-Học viện Thế Tước, Lâm Tước có cơ hội sẽ lại thỉnh giáo.

Lâm Tước nói một tiếng, sau đó cùng người của học viện Thế Tước rời đi.

-Ra ngoài, ra ngoài…

Trong chớp mắt, trong tòa nhà cơ giáp truyền ra một luồng âm thanh hô hào.

Giống như phản ứng mắt xích, tiếng hô hào càng ngày càng to.

Đương nhiên, không phải là ác ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận