Căn Cứ Số 7

Chương 316: Chấn Động

Cơ giáp sư cường đại chân chính là cho dù cơ giáp có bị phá hủy thì chính họ vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.

Rời khỏi tòa nhà cơ giáp, Hứa Mạt liền liên lạc với Lâm Thanh Trạch.

Lâm Thanh Trạch mang theo Hứa Mạt đi đến một chỗ khác học viện Nặc Á.

Chọn lựa chiến giáp.

Cơ giáp không thể mang theo bên người nhưng chiến giáp thì có thể.

Điều này khiến cho Hứa Mạt cảm khái không thôi.

Sẽ không phải lại bị áp sát một lần nữa chứ?

Đồng thời, hắn cũng cảm thấy học viện đúng là tiêu tiền như nước.

Đương nhiên, vẫn là cảm kích nhiều hơn

Cho dù thiên phú của hắn mạnh cỡ nào, cho đến hiện tại, hắn vẫn chỉ là một học viên, vẫn chưa cống hiến cho học viện bất cứ thứ gì.

Hứa Mạt hiểu.

Chính vì như thế, đời này của hắn đều phải mang theo thân phận là học viên của học viện Nặc Á.

Vinh nhục cùng hưởng.

Tình nghĩa khó trả quá.

.......

Đã qua một tháng kể từ khi sự kiện Hứa Mạt bị ám sát xảy ra.

Một tháng nay, lãnh đạo thành phố Cương Khung chấn động.

Công ty yên lặng tiếp nhận sự tấn công từ học viện, không hề phản hồi lại.

Sự việc tập đoàn Minh thị lần trước, là công ty ra tay thăm dò học viện trước, lần phản kích này, bọn hắn tất nhiên cũng muốn nhận.

Hai bên đều nghĩ rằng không đến mức để chính diện xé rách mặt nhau

Điều tra về Tiêu Lập cũng chưa từng dừng lại.

Nhưng mà cho đến hôm nay vẫn chưa thể tìm ra được kẻ chủ mưa đứng sau việc này.

Làm cho chuyện ám sát trở thành án treo chưa được giải quyết.

Bởi vì không tìm ra được thủ phạm, nên một tháng vừa qua, Hứa Mạt chưa bao giờ ra khỏi học viện Nặc Á.

Phía trước tòa nhà phế tích, rất nhiều người đều đang nhìn lên màn hình, xì xào bàn tán.

Hôm nay bỗng xảy ra một sự kiện vô cùng quỷ dị.

Người mới đang xếp hạng nhất trên bảng xếp hạng thợ săn bỗng dưng biến mất, từ trên xuống dưới bảng xếp hạng đều chẳng thấy nữa.

Trước kia điểm tích lũy của Hứa Mạt cách người xếp thứ hai rất xa.

Hơn nữa, cho dù hắn đã đổi trang bị thì lấy tốc độ và đẳng cấp giết quái của hắn, cũng phải rất nhanh đã có thể chiếm lại được, ít nhất vào bảng xếp hạng vẫn không thành vấn đề.

Một con quái thú cấp B có thể tăng mười vạn cấp bậc, có thể vươn lên dẫn trước.

Nhưng có người nhìn thấy Hứa Mạt trong cơ giáp ở tòa nhà, trên danh sách thì lại không có tên hắn.

Chuyện này có nghĩa là học viên đã rút tên hắn khỏi bảng xếp hạng.

Là vì điểm tích lũy quá cao sao?

Bảng xếp hạng người mới, Hứa Mạt đứng đầu quả thực đã không còn ý nghĩa gì nữa.

Căn bản chẳng có người nào là đối thủ của hắn cả.

Lấy học sinh học viện Nặc Á mà nói.

Ở cấp S, học viên khác của tám đại học viện Siêu Phàm chỉ có thể tranh nhau vị trí thứ hai.

Lúc này Hứa Mạt đúng là đang ở tòa nhà phế tích.

Thế giới phế tích.

Hứa Mạt đã đến bên ngoài khu vực thành phố Cương Khung, nơi này trong thế giới phế tích được thiết lập là đã bị quái thú phá hư rất thê thảm, khắp nơi đều là quái thú to lớn.

Hiện giờ, người hắn mặc chiến giáp, tay cầm hai cây đao, đang chém giết cùng đám quái thú.

Trong đó có một con cấp B, ba con cấp B- và rất nhiều con cấp C, đang vây quanh tấn công hắn.

Bước chân của Hứa Mạt rất nhanh, hai cây đao thoải mái, ánh đao lướt qua, từng con quái thú liền bị lưỡi đao chém chết.

Phía trước, một con quái thú khổng lồ cấp B đang đánh tới, cơ thể to lớn, bàn tay giống như từng lưỡi đao đâm về phía cơ thể Hứa Mạt.

Thân hình Hứa Mạt nhảy lên một cái, hai cây đao liên tục chém tới, cắt đứt mấy cái ngón tay, rồi lại tiếp tục bay vọt lên, sau đó cùng lúc vung hai cây đao lên chém qua.

Vù một tiếng, yết hầu của con quái thú khổng lồ kia liền đứt đoạn, máu tươi chảy xuống, gào lên một tiếng thét to lớn rồi ngã xuống.

Hứa Mạt cũng nhảy xuống đất, đầu gối gập lại, sau đó đứng thẳng lên, hai cây đao nhuốm đầy máu.

Xung quanh đều là thi thể của quái thú.

Một tháng gần đây, hắn thường xuyên đến thế giới phế tích để tập luyện.

Luyện đao, một cây đao, hai cây đao và súng pháo.

Đây chính là sự chuẩn bị để sau này có thể điều khiển được Tử thần màu đen.

Thế giới phế tích là một sân tập luyện rất tốt.

-Lợi hại.

Từ xa, một bóng người đang đi tới bên này, nói với Hứa Mạt:

-Đi giao dịch không?

-Đi.

Hứa Mạt gật đầu.

Những ngày gần đây, hắn vừa tập luyện ở thế giới phế tích vừa tiện thể kiếm thêm chút thu nhập.

Bây giờ, hắn đã làm thẻ căn cước, có tài khoản của riêng mình, kiếm lời được một khoản tiền.

Song ngay vào lúc đó, Hứa Mạt nhận được nhắc nhở của hệ thống, hắn liền thấy được bảng hệ thống.

Phát động quyền ở sân tập luyện bầu trời, không phải là đang khiêu chiến sao?

Hứa Mạt lộ ra vẻ kinh ngạc, lúc trước hắn đã nhận không ít khiêu chiến ở sân tập luyện, tất cả đều thành công.

Sẽ được trao thưởng không ít.

Nhưng mà đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống này.

Quyền hạn sân tập luyện bầu trời, cần phải phát động sao?

Nhắc nhở: Độ khó cấp S, sân tập luyện bầu trời ở thành phố Cương Khung, chưa có người khiêu chiến thành công, khiêu chiến thất bại, điểm tích lũy sẽ về không.

Chưa từng có người thành công?

Thế giới phế tích hẳn là đã tồn tại rất lâu rồi, vậy mà trong lịch sử thành phố Cương Khung, không một ai có thể khiêu chiến thành công.

Độ khó cấp độ: S.

Nội tâm Hứa Mạt gợn sóng.

Hắn lựa chọn tiếp nhận.

-Sân tập luyện bầu thời thành phố Cương Khung đã mở.

Trong đầu Hứa Mạt xuất hiện một thông tin.

Sau một khắc, khu vực bầu trời của thế giới phế tích thành phố Cương Khung xuất hiện một cơn lốc lớn, rất nhiều quái thú đều bị cuốn vào trong cơn lốc kia, nhìn thấy mà giật cả mình.

-Chuyện gì đã xảy ra vậy?

-Cái gì thế kia?

Thế giới phế tích, người dân thành phố Cương Khung đều nhìn lên bầu trời, trong lòng chấn động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận