Căn Cứ Số 7

Chương 699: Chân thành

-Tên Diệp Hoàn này, càng ngày trong mắt càng không có người khác.

Một thanh niên tiến lên nói, hắn là người lần trước cùng Lý Trạch Long xem cuộc thi Siêu phàm

-Xem ra chúng ta cần cùng lão nhân ngồi xuống nói chuyện.

Liễu Thanh Vân trầm mặt nói.

-Nhưng ta sợ Cổ Phu không phải người tốt.

Thanh niên lộ ra một tia châm chọc, muốn lợi dụng thế lực Liễu gia bọn hắn, thật là có dũng khí, đáng chết.

Sau cái chết của Cổ Phu, manh mối lại bị cắt đứt, điều này cũng khiến Cục Thần Kiếm nhận thức được sự nguy hiểm của liên bang hiện tại.

Loạn trong giặc ngoài.

Người ngoài hành tinh ngày càng trở nên mạnh hơn, nội bộ có kẻ muốn đục nước béo cò, gây ra hỗn loạn. Bọn họ chỉ có thể toàn lực đẩy mạnh nghiên cứu trang bị Dạ Hi mang về, hy vọng có thể tạo ra đột phá trong thời gian ngắn nhất.

Người ngoài hành tinh đã thành lập một liên minh và tiếp tục gây áp lực lên chính phủ liên bang, bọn họ tiếp tục huy động lực lượng vũ trang từ hành tinh quê hương của họ, áp lực đối với chính phủ liên bang ngày càng tăng, mặc dù họ tiếp tục lên tiếng phản đối nhưng đều vô ích.

Lần này, không chỉ có Lan Tư Lạc Đặc mà còn có rất nhiều người ngoài hành tinh thành lập liên minh để yêu cầu chính phủ liên bang giao nộp Hứa Mạt, họ tin rằng Hứa Mạt chắc chắn đã biết điều gì đó dưới biển sâu và mang về một thứ gì đó.

Cục Thần Kiếm, hôm nay có nhiều người đến từ chính phủ liên bang và yêu cầu được gặp Hứa Mạt.

Hứa Mạt đang luyện tập, được gọi ra ngoài, Sử Cường, Phó Viễn và Dạ Hi, đã đi cùng Hứa Mạt.

-Người ở đây, ngươi có thể hỏi bất cứ điều gì ngươi muốn hỏi.

Sử Cường chỉ vào Hứa Mạt và nói.

-Ngài Hứa Mạt, ngài có thể đi cùng chúng tôi không?

Vị khách nói.

-Không.

Hứa Mạt còn chưa kịp mở miệng, Sử Cường đã trực tiếp cự tuyệt.

-Ta đã nói rất rõ ràng rồi, nếu ngươi có gì muốn nói, có thể hỏi ở đây.

-Hứa Mạt, ngươi cùng Dạ Hi làm sao có thể sống sót từ biển sâu trở về.

Người của chính phủ liên bang hỏi.

-Bên trong hiến hạm có một khu sinh hoạt, chúng ta đã ở trong đó một đoạn thời gian.

Hứa Mạt nói.

-Nhưng chúng tôi đã nhận được tin rằng ngay cả những sinh vật siêu nhiên từ Cục Thần Kiếm với năng lượng mạnh mẽ cũng không thể vào được, những người đang hoạt động trong Liên bang cũng bị chặn bên ngoài. Nhiều người đã chết. Tại sao ngươi lại không có chuyện gì?

-Trường năng lượng thay đổi, có thể nói may mắn.

Hứa Mạt đáp.

-Sau đó, ngươi làm sao trở lại?

Đối phương hỏi.

-Một trưởng lão nhặt được.

Hứa Mạt nói.

-Ai?

-Không thể nói.

Hứa Mạt trả lời.

-Từ biển sâu, ngươi mang về cái gì, phải chăng đã đưa cho Tập đoàn Tư Tháp Khắc?

-Đây là chuyện cá nhân của ta đúng không?

Hứa Mạt có chút không vui, đối phương giống như đang thẩm vấn hắn vậy.

-Hứa Mạt tiên sinh, bây giờ Liên bang gặp phải áp lực rất lớn, nhưng cho đến nay, chính phủ liên bang thậm chí còn không biết chuyện gì đã xảy ra, với tư cách là người nhận được Huy chương tử kim, hãy hợp tác với các hành động của chính phủ liên bang, cùng chúng tôi đi một chuyến.

Người đàn ông tiếp tục nói.

-Các ngươi có thể về rồi

Sử Cường tiến lên phía trước nhìn họ, rồi nói với Hứa Mạt:

-Hứa Mạt, ngươi đi huấn luyện đi.

-Vâng, Sử Cục.

Hứa Mạt gật đầu, xoay người rời đi. Người của Chính phủ liên bang có chút không hài lòng, nhưng hắn cũng biết, không thể cưỡng ép bắt người tại Cục Thần Kiếm.

-Chúng tôi sẽ thành thật trả lời.

Đối phương nói xong xoay người rời đi.

-Đám khốn kiếp này.

Sử Cường nguyền rủa.

Vào lúc này, vẫn còn xung đột nội bộ. Chính phủ liên bang gần đây đã gây áp lực lên Cục Thần Kiếm để mang Hứa Mạt đi. Đương nhiên, Cục Thần Kiếm không thể để họ làm điều đó.

Lúc này, có một chiếc máy bay đến từ Cục Thần Kiếm, Sử Cường và những người khác nhìn nó, tất cả đều cau mày.

-Cục trưởng trở về.

Sử Cường nói xong, Hứa Mạt cũng trở lại, nhìn về phương xa. Không lâu sau, một đám người liền hướng bên này đi tới.

Người đứng đầu cầm vũ khí hiên ngang, cao ráo, đẹp trai, nhìn khoảng bốn mươi tuổi, khuôn mặt chữ Hán, dáng người to lớn, tạo cho người ta cảm giác rắn rỏi. Cát Hồng, Cục trưởng Cục Thần Kiếm.

Tuy nhiên, Hứa Mạt nhìn người bên cạnh Cát Hồng, ông ta là một ông già, nhưng khuôn mặt ửng hồng và tinh thần rất tốt.

-Thầy.

Hứa Mạt gọi một tiếng, nói:

-Người trẻ lại sao?

Người này chính là Đàm Đại Minh, đã lâu như vậy không gặp, Hứa Mạt phát hiện thầy của hắn trẻ hơn rất nhiều, giống như trở lại một đứa trẻ. Không còn vẻ mệt mỏi trước đó, tinh thần như rồng và hổ, đôi mắt đó rất sắc bén.

-Hứa Mạt, ngươi trưởng thành không ít.

Đàm Đại Minh cười một tiếng.

-Cục trưởng

-Cát Cục

Nhiều người nhao nhao hô lên.

Hứa Mạt nhìn Cát Hồng, bây giờ hắn mới biết anh ta mới biết người đến là Cục trưởng của Cục Thần Kiếm.

-Hứa Mạt.

Cát Hồng nhìn Hứa Mạt.

-Cục trưởng

Hứa Mạt hô to.

-Ta đã nghe Cát Thanh nhắc rất nhiều về ngươi.

Cát Hồng cười nói.

-Cát Thanh? Cát Cục trưởng?

Hứa Mạt tỏ vẻ kỳ lạ.

-Cha.

Một thanh âm truyền đến, Cát Thanh đi tới gọi một tiếng. Hứa Mạt sững sờ đứng đó, nhìn Cát Thanh, rồi nhìn Cát Hồng. Sử Cường và những người khác đều nhìn hắn bật cười.

Hứa Mạt lúc này mới ý thức được, hắn là một kẻ ngốc. Lúc trước hắn còn nghĩ đem Cát Thanh đổi đi.

Cái này... có muốn hắn cũng không có khả năng đổi được.

-Cục trưởng, chị Thanh luôn chăm sóc tôi rất tốt.

Hứa Mạt nói.

Cát Thanh nhìn Hứa Mạt bên cạnh.

Chị Thanh?

Chăm sóc tốt?

-Nó cũng có thể chăm sóc người khác à?

Cát Hồng nhìn Cát Thanh và cười nói.

-Nếu không phải có chị Thanh, thực lực của ta cũng sẽ không tăng nhanh như vậy.

Hứa Mạt chân thành nói.

Cát Thanh mặc kệ hắn.

Dạ Hi ở một bên quan sát, nghĩ đến cảnh tượng Hứa Mạt gọi điện thoại cho Khung sư phụ, không nghĩ tới hắn lại là người như vậy.

Chị Thanh?

Chuyện này phải nói với Linh rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận