Căn Cứ Số 7

Chương 346: Người máy điên cuồng

Hơn nữa, tất cả đều là chiến đấu có thế trận, chiến đấu trực diện. Sau một hiệp, Hứa Mạt kiệt sức. Sức mạnh của một cơ thể thực sự yếu hơn.

Như mọi người đã biết, sau một ngày huấn luyện, đội quân này có sự công nhận cao đối với Hứa Mạt, nhiều người đã làm quen với hắn, cũng bị năng lực của hắn thuyết phục.

Ngay cả vẻ mặt nghiêm nghị của huấn luyện viên Hàn cũng không còn nghiêm túc như ban đầu, ánh mắt khi nhìn Hứa Mạt đã dịu đi một chút.

Mười giờ tối, Tư Long sai Mã Nỗ đến đón Hứa Mạt về chỗ ở.

Mã Nỗ nhìn Hứa Mạt ở vị trí phụ lái của chiếc xe quân sự, hỏi:

-Người anh em, ngươi cảm thấy thế nào?

Trên mặt Mã Nỗ lộ ra một chút ý cười, hôm nay nhất định hắn đã phải chịu nhiều thiệt thòi. Trung đoàn dã chiến đó là đội át chủ bài trong khu vực quân sự của họ.

-Có một chút.

Hứa Mạt nói, toàn thân còn đau nhức. Mã Nỗ thấy Hứa Mạt giả vờ mạnh mẽ và mỉm cười, nhưng không vạch trần hắn.

Tuy nhiên, cậu ta vẫn có thể đứng, điều này khá tuyệt vời. Chắc nội thương nhiều lắm nhỉ?

Xe đang chạy trong khu vực quân sự. Trở lại bên ngoài trại, cả hai nhảy ra khỏi xe. Các học viên của tám học viện siêu phàm cũng đã luyện tập trở về, ai nấy đều có chút mệt mỏi.

Từ một hướng có rất nhiều người máy đi tới, chính là đội huấn luyện người máy. Áo Lợi Duy nằm trong số đó.

Đôi mắt đẹp của Áo Lợi Duy trong buồng máy nhìn về một hướng, cô nhìn thấy Hứa Mạt.

-Hứa Mạt.

Cỗ máy truyền đến một thanh âm. Hứa Mạt và Mã Nỗ quay đầu lại, sau đó nhìn thấy một người máy trực tiếp phát năng lượng và lao về phía mình với tốc độ cao.

-Hả?

Hứa Mạt nhíu mày, đây là ai? Giọng nữ.

Người máy lao đến với tốc độ kinh người, Hứa Mạt liên tục lui về phía sau, nhưng người máy đã vọt tới.

Hứa Mạt buộc phải rút kiếm.

-Ầm!

Thanh kiếm năng lượng khổng lồ trong tay người máy chém về phía Hứa Mạt, dưới tác động mạnh mẽ của hắn, thân thể Hứa Mạt lùi lại hết cỡ, va vào một bức tường, trực tiếp đâm thủng một lỗ.

Nghe thấy động tĩnh bên này, rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía bọn họ.

-Bạo lực như vậy sao?

Mã Nỗ bên cạnh nhìn Hứa Mạt, lại nhìn người máy. Hứa Mạt đã làm gì với những cô gái khác sao?

Áo Lợi Duy trong buồng máy lộ ra vẻ hài lòng, cô thở ra một hơi khó chịu.

Hứa Mạt từ bức tường bước ra. Chắc hắn cũng đoán ra là ai rồi.

Người phụ nữ đến từ học viện Thế Tước, lần cuối cùng hắn chiến đấu với Lâm Tước trong thế giới đổ nát, cô ta đã bắn lén bọn họ.

Trong mắt hắn hiện lên một tia lạnh lẽo, thanh kiếm nắm chặt trong tay, một cỗ năng lượng mạnh mẽ bộc phát, nguyên lực dâng trào.

-Ầm!

Bước chân vừa giẫm trên mặt đất, thân thể Hứa Mạt liền lao về phía trước.

-Hắn muốn làm gì?

Những người nhìn về phía này con ngươi nheo lại, ánh mắt đều dán chặt vào Hứa Mạt.

Mã Nỗ cũng nhìn chằm chằm Hứa Mạt, hắn muốn khiêu chiến với người máy sao?

Người trẻ tuổi bây giờ đều điên cuồng như vậy sao?

Người máy tuy rằng không phải bất khả chiến bại, nhưng đối mặt một cơ thể bằng da bằng thịt, vẫn là chiếm được ưu thế tuyệt đối, cho dù cùng cấp bậc, công kích hay phòng ngự vẫn là bị đè bẹp.

Áo Lợi Duy cũng sửng sốt một lúc, nhìn chằm chằm Hứa Mạt đã đến.

Tự tìm cái chết!



Ưu điểm của máy móc: tấn công mạnh mẽ, phòng thủ mạnh mẽ, sức mạnh bùng nổ mạnh mẽ và tính cơ động mạnh mẽ.

Nhược điểm của người máy: kích thước lớn và mục tiêu lớn, dễ bị bắn trúng, không đủ linh hoạt, đòi hỏi độ tinh xảo cực cao.

Đối với một Cơ Giáp Sư* mà nói, thao tác càng mạnh mẽ, người máy uy lực càng đáng sợ.

*Cơ Giáp Sư: Người điều khiển người máy

Cơ Giáp Sư yếu là bia đỡ đạn.

Áo Lợi Duy Á rõ ràng không yếu, cô ấy cũng là một nhân vật nổi tiếng trong khoa Người máy của Học viện Thế Tước, năng lực vận hành máy móc của cô ấy vẫn rất mạnh.

Nhìn thấy Hứa Mạt lao tới, cỗ máy do Áo Lợi Duy Á điều khiển phun ra ánh sáng năng lượng mạnh mẽ, thân máy khổng lồ lao về phía Hứa Mạt, thanh kiếm năng lượng giơ cao, khi đến gần Hứa Mạt thì trực tiếp chém ra, ánh sáng năng lượng kinh khủng khiến lòng người run sợ.

Cho dù là cùng cấp bậc vũ khí, vũ khí của người máy cũng lớn hơn, lực sát thương mạnh, bộc phát sức mạnh sẽ càng thêm đáng sợ.

Bị một đòn của người máy đánh trúng, chiến giáp tuyệt đối không thể chống đỡ, nếu không chết cũng sẽ trọng thương.

Mã Nỗ cau mày, người phụ nữ này ra tay thật độc ác?

Dù sao bọn họ đều là học sinh của tám học viện siêu phàm, cạnh tranh lẫn nhau là chuyện rất bình thường, nhưng bọn họ sẽ lưu lại cho đối phương một đường, không quá tàn nhẫn.

Nhưng Áo Lợi Duy Á đánh rất tàn nhẫn. Cơ thể của Hứa Mạt vẫn lao về phía trước.

Mặc dù ưu điểm của người máy là rất lớn, nhưng nó cũng phụ thuộc vào người vận hành nó và đối thủ là ai.

Chỉ cần bản thân hắn đủ mạnh, người máy không phải là bất khả chiến bại. Đấu trường Siêu Thần cho phép sự tồn tại của người máy.

Cảm giác mạnh mẽ được giải phóng kiếm năng lượng quét qua, mọi người xung quanh đều kinh hãi, nhìn chằm chằm vào trận đấu.

-Cẩn thận.

Một số học sinh của học viện Nặc Á biến sắc, lộ vẻ rất nguy hiểm.

Thanh kiếm năng lượng khổng lồ xẹt qua, sắp đánh trúng Hứa Mạt, nhưng Hứa Mạt lại nghiêng người, kiếm năng lượng xẹt qua người hắn, suýt nữa chạm vào mặt hắn, cùng lúc đó, Hứa Mạt thuận thế ngã xuống, hướng về phía người máy hai chân trượt xuống.

Với sự huy động của năng lượng, sức mạnh của hắn tập trung vào hai chân, đá thẳng vào bên dưới của người máy.

-Ầm!

Áo Lợi Duy Á hiển nhiên không có thao tác tinh xảo như vậy, không kịp né tránh, bị Hứa Mạt đá một cước, cỗ máy tốc độ cao theo quán tính lao về phía trước, bay lên.

-Ầm...

Một tiếng thật lớn, người máy nặng nề nằm sấp xuống đất, tiếp tục trượt về phía trước. Hứa Mạt đứng dậy và chạy thẳng về phía máy móc.

Áo Lợi Duy Á muốn điều khiển người máy đứng dậy, nhưng vừa định đứng lên đã nhìn thấy Hứa Mạt từ trên trời lao xuống.

-Bùm…

Một cỗ sức mạnh to lớn rót vào hai chân, người máy lần nữa nằm xuống, kiếm của Hứa Mạt run lên, gay gắt phát ra tiếng vù vù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận