Căn Cứ Số 7

Chương 202: Săn giết

Người đeo mặt nạ dê đem máy truyền tin hướng vào bên trong vòng tròn, ngay lập tức hình ảnh phía trước mặt hắn chuyển vào máy truyền tin.

-Phải sống, tối nay đem người tới đây.

Một giọng nói phát ra từ máy truyền tin.

-Được, cực phẩm như cô ta, tôi cũng muốn giữ lại cho mình.

Người mang mặt nạ đầu dê vắt chéo chân ngồi trên nóc xe, tiếc nuối.

Đặt máy truyền tin xuống, người đầu dê hướng về phía trước, la lớn:

-Hoan nghênh đến với Quỷ nhai.

-Cô ấy xinh đẹp như vậy, không được để cho bị thương, bằng không thì kém thú vị lắm.

Người đầu dê nhìn chăm chú vào cô gái đang bị vây nói.

Bị thương rồi, chơi không vui được.

-Đã biết.

Những ngưởi trên xe gắn máy đáp lại, trong tay của bọn họ cầm trường côn, phía trên còn có dòng điện đang chuyển động.

-Ầm, ầm...

Xe gắn máy rít ầm lên, bỗng có hai chiếc xe đồng thời vọt tới bóng người bên trong vòng.

Sắc mặt Diệp Thanh Điệp rất khó nhìn.

Đối phương có quá nhiều người, hơn nữa trong tay còn có trang bị.

Cô ra cửa lần này không chuẩn bị bất cứ thứ gì, cũng không có mang chiến giáp trong người, lúc trước căn bản không nghĩ tới Lâm Giản sẽ bị bắt cóc.

Sau khi đi theo Lâm Tịch đến Quỷ nhai, cô và Lâm Tịch bị tách ra.

Bây giờ cũng không biết Lâm Tịch gặp phải cái gì rồi.

Xe gắn máy vọt tới, hai người một trước một sau, đem côn điện quăng tới người Diệp Thanh Điệp.

Nếu bị ném trúng, dòng điện mạnh như vậy sợ là sẽ lập tức khiến cho cơ thể Diệp Thanh Điệp bị tê liệt.

Người cô vọt lên phía trước, đột nhiên nhảy lên một cái, rồi lại bay thẳng lên không trung, quét một cước về hướng trước mặt.

-Oành.

Người trước mặt lập tức bị đá bay, xe gắn máy bị quăng ra ngoài, ngay khi thân thể nàng rơi xuống, cơ thể lại cưỡng ép thay đổi, ra chân phải quét một cước khác.

Lại một tiếng vang thật lớn phát ra, một người khác cũng bị mạnh mẽ đánh bay, nhưng côn điện vẫn đánh trúng chân của cô, khiến cho cơ thể Diệp Thanh Điệp co quắp lại, bước chân lúc rơi xuống không vững ngồi xổm ở kia.

-Oành, oành...

Tiếng nổ mạnh mẽ tiếp tục vang lên, lại một chiếc xe máy nữa xông về phía thân thể đang ngồi xuống của Diệp Thanh Điệp.

Hắn cúi ngưởi, côn điện trong tay chuẩn bị quét tới.

-Ầm!

Mốt phát đạn trực tiếp xuyên vào giữa mi tâm của hắn, máu tươi bắn ra tung tóe, lực tác dụng to lớn khiến cho thân thể của hắn cũng bị ngã về phía sau, xe gắn máy vẫn tiếp tục xông về phía trước, đụng phải một chiếc xe khác.

Người nọ nặng nề ngã trên mặt đất, thân thể không nhúc nhích, đã không còn thở nữa rồi.

Một màn bất thình lình khiến cho mọi người đứng ở xung quanh phía dưới sửng sốt, chung quanh làm gì có ai.

Có người nổ súng đánh lén.

Diệp Thanh Điệp vừa mới chuẩn bị ra tay, thấy được một màn như vậy lập tức cảm thấy yên tâm, cô biết Hứa Mạt đã tới rồi.

Hứa Mạt luôn đem lại cho cô cảm giác an toàn.

Ngưởi đầu dê sững sờ nhìn vào cái xác kia, sắc mặt đột ngột trở nên âm trầm.

Hắn đưa mắt nhìn ra bên ngoài, quét hết những con đường trong Quỷ nhai, sau đó hướng mắt lên phía trên.

Trên mái kiến trúc phía trái Quỷ nhai, có một bóng người đang đứng ở đó, trong tay còn cầm súng bắn tỉa.

Người này đang đội một cái mũ rộng vành, mang mặt nạ nên không nhìn thấy mặt.

Chính là Hứa Mạt.

Mắt hắn nhắm vào ống kính, thông qua nó thấy được tình huống bên kia, súng ngắm lại nhắm ngay vào một bóng người khác.

-Ầm.

Lại một viên đạn khác bay tới, máu tươi văng ra tung tóe

Chào mừng đến với thời khắc đi săn!



Ánh mắt của người gen xung quanh Diệp Thanh Điệp thay đổi rồi, tiếng xe ầm ầm đồng thời xông về phía Diệp Thanh Điệp.

-pằng, pằng, pằng….

Liên tiếp mấy viên đạn bay đến, ngay cả giết người mà còn làm cho các xe va chạm với nhau , một khung cảnh thật hỗn loạn.

Tên đeo mặt nạ đầu dê lạnh lùng nói, hắn đứng dậy đi về phía của Hứa Mạt.

Người gen bị quăng xuống xe, liền chạy về phía Diệp Thanh Điệp.

Lại mấy tiếng súng, Diệp Thanh Điệp vì đã mở ra lỗ hổng, cô hướng về lỗ hổng đó một cách rất chuẩn xác, sau đó chạy.

Người gen truy sát cô không ngừng ngã xuống.

Một phát rồi lại một phát súng, không để trượt mục tiêu.

Rất nhanh, đã có bóng ngã xuống đất.

Những người gen này quả thực không ngờ tới đối thủ có thể ra tay tàn nhẫn như vậy.

Hứa Mạt cho rằng đến với thế giới phía trên sẽ hòa bình đôi chút, nhưng hắn quả thực sai rồi.

Nếu đã sai rồi vậy thì làm việc theo phương thức sở trường của hắn đi.

Lấy bạo lực trị bạo lực.

Hắn nhanh chóng điều khiển súng bắn tỉa, thậm chí làm đến mức tuyệt diệu, chỉ cần có người kề sát Diệp Thanh Điệp thì ắt phải chết.

Người trên đường Ngụy đều đang nhìn sự việc đang xảy ra, rất nhiều người nhường đường.

Có điều hướng trước mặt Diệp Thanh Điệp lại có người chạy tới.

-Ái chà, kích thích như vậy sao.

Một giọng nói lanh lảnh truyền tới, là Tôn Tiểu Tiểu, Giang Đồng còn có Tô Nhu.

Họ nghe người bên học viện nói thầy Lâm Tịch gặp chút khó khăn, thế là thông báo lẫn nhau nhanh chóng đến đường Ngụy.

Bọn họ cũng đã thấy Diệp Thanh Điệp, cô ấy theo như hiện nay đang là trợ lý của thầy Lâm Tịch.

Mấy người trực tiếp đi lên phía trên, Giang Đồng hình như có ý muốn biểu hiện một chút, tốc độ nhanh nhất, con dao trong tay trực tiếp chém ra đụng vào dùi cui điện, hắn đá bay một chân của đối phương.

Trong tay Tô Nhu xuất hiện một khẩu súng, trên lưng còn đeo một khẩu súng khác.

Lúc hắn nổ súng, cái bắn ra là một chuỗi tia chớp, người gen bị bắn ngã xuống.

Tôn Tiểu Tiểu hưng phấn đi lên phía trước, tay không cầm gì, chỉ thấy nắm tay nhỏ có vẻ yếu ớt đấm lên mặt của một người gen, thân thể to lớn của đối phương bị đấm cho ngã xuống.

-Tôi thật lợi hại mà.

Tôn Tiểu Tiểu dường như vô cùng hài lòng với cú đấm này.

Cô vừa mới đắc ý đã bị một tên đầu dê với một nắm đấm mạnh đánh ngã xuống, Tôn Tiểu Tiểu giơ nắm đấm định chặn liền bị đánh cho liên tục lùi về sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận