Căn Cứ Số 7

Chương 775: Tự do

Nhưng Hứa Mạt chỉ mới nhìn Tát Nhĩ chiến đấu một chút đã biết là bọn họ không cùng đẳng cấp, sức mạnh bộc phát của Tát Nhĩ quá khủng bố, tương tự với tộc Thái Thản, đây là tố chất năng lực toàn diện, Kha Đặc và Y Trạch chính diện với đòn mạnh nhất cũng có thể thổi bay bọn họ.

Bởi vậy, cho dù có huấn luyện đặc biệt thế nào cho trận đấu này cũng đều không có khả năng chiến thắng.

Đúng như Hứa Mạt dự đoán, Tát Nhĩ một đường càn quét tiến về phía trước, Kha Đặc và Y Trạch đều không phải là đối thủ của hắn ta, bị hắn ta đánh bại.

Cuối cùng, ở trận chung kết của giải đấu này.

Tát Nhĩ và Y Lệ Toa Bạch gặp nhau, đồng thời hoá thân thành Chiến Thần khủng bố, tiến vào tư thái chiến đấu điên cuồng, đánh bại được Y Lệ Toa Bạch, và giành được hạng nhất của cuộc thi tân sinh viên lần này với một tư thái cực kỳ mạnh mẽ.

Trong lúc nhất thời, đại học Lư Kha Tư không ai không biết đến danh tiếng của Tát Nhĩ, vương tộc của vương quốc Tát Tư.

Nhưng mà những thứ này tựa hồ không liên quan gì đến Hứa Mạt, hắn vẫn như cũ đắm chìm trong thư viện, hơn nữa, hắn vẫn còn có chuyện lớn cần phải làm.

Cuối cùng thời gian trả nợ của La Tư cũng đã đến.

Lúc này, hắn ta cuối đầu đứng ở trước mặt của Hứa Mạt, thái độ hèn mọn, người Tháp Nhĩ Đức kiêu ngạo cuối cùng cũng cúi cái đầu cao quý của mình xuống.

-Ngài Hứa Mạt, hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa, hao tổn lần trước là bời vì gặp phải mưu kế, chỉ cần tôi vẫn còn tiền vốn, nhất định có thể kiếm về cả gốc lẫn lời.

La Tư khom người với Hứa Mạt nói:

-Xin ngài hãy tin tôi thêm một lần nữa.

Hứa Mạt nhìn người Tháp Nhĩ Đức cảm xúc dạt dào trước mặt này, đức hạnh của La Tư là gì hắn vẫn chưa rõ lắm?

-Nhìn tôi.

Hứa Mạt nhìn La Tư nói.

La Tư ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Mạt, vừa chạm mắt với Hứa Mạt hắn ta liền muốn tránh đi, ánh mắt của Hứa Mạt quá là đáng sợ, tựa hồ như là có thể nhìn thấu được hắn ta, La Tư tự nhận là thông minh nhưng ở trước mặt Hứa Mạt hắn ta có cảm giác không có bất cứ bí mật gì không thể nói.

Hắn ta thật sự không có bí mật.

Trong lĩnh vực buôn bán, người Tháp Nhĩ Đức có chỉ số thông minh cao siêu, nhưng lại không có thiên phú của một người Siêu Phàm, ở trước mặt Hứa Mạt, tất cả những suy nghĩ của hắn ta đều hiển thị, chỉ có bị nắm thóp.

-Người Tháp Nhĩ Đức bỉ ổi.

Một nắm đấm của Hứa Mạt trực tiếp vung tới, đánh vào mặt của La Tư, một đấm này hết sức đột ngột.

La Tư tức giận ngẩng đầu nhìn Hứa Mạt, trên mặt đau rát, người Tháp Nhĩ Đức kiêu ngạo như hắn ta vậy mà lại bị ăn một đấm, đây là sự nhục nhã như thế nào chứ.

-Tôi tin tưởng cậu còn đầu tư cho cậu một số tài sản lớn, nhưng cậu lại độc ác trù ẻo tôi, muốn lợi dụng tôi, tính kế tôi, muốn sau khi trở mình rồi một chân đá tôi ra, người Tháp Nhĩ Đức quả nhiên không đáng có được bất kì sự tính nhiệm và thương hại nào.

Hứa Mạt giận dữ trầm giọng mắng.

Ánh mắt của La Tư từ phẫn nộ hoá thành sợ hãi.

Hắn làm sao biết được suy nghĩ của mình?

La Tư tự hỏi bản thân là hắn ta không có để lộ ra bất cứ sơ hở nào, ánh mắt của hắn ta rất thành khẩn.

Nhưng mà, Hứa Mạt giống như biết tất cả mọi thứ.

Hắn là ác ma sao?

-Tôi không có.

La Tư không thừa nhận nói:

-Trong lòng tôi nghĩ là báo đáp ngài Hứa Mạt.

-Câm miệng, đừng quên là tôi học cái gì, ánh mắt dối trá kia của cậu không lừa được tôi.

Hứa Mạt thấp giọng nói, nhưng ánh mắt lại mang theo sự phẫn nộ cùng hàn ý:

-Từ ở trước mặt tôi mà biến mất, thì chờ bị danh tiếng bị huỷ hoại đi, người Tháp Nhĩ Đức hèn hạ sẽ bị xóa tên khỏi đại học Lư Kha Tư, trở thành một con sâu mọt mang theo nợ nần, sau này mỗi phân tiền mà cậu kiếm được đều sẽ được dùng để trả nợ nần.

La Tư bị doạ cho sợ hãi, lộ ra vẻ mặt sợ hãi nhìn Hứa Mạt.

Hắn ta thật sự sợ rồi.

Giờ phút này còn nói cái gì mà kiêu ngạo với tôn nghiêm nữa.

Nếu như Hứa Mạt tố cáo hắn ta, đem hết những gì mà hắn ta có, trở thành sâu mọt của tinh cầu Lư Kha Tư, vĩnh viễn không thể trở mình được.

-Ngài Hứa Mạt, cầu ngài hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa.

Âm thanh của La Tư có hơi run rẩy.

-Hừ.

Hứa Mạt lạnh lùng nói:

-Tôi sẽ không tin người Tháp Nhĩ Đức hèn hạ một lần nào nữa.

-Ngài Hứa Mạt, tôi có thể vì ngài mà làm bất cứ chuyện gì, xin ngài hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa thôi.

La Tư hai chân run rẩy, cho dù người Tháp Nhĩ Đức thông minh, nhưng suy nghĩ trong lòng lại bị nhìn thấu, hắn ta làm sao có thể là đối thủ của Hứa Mạt.

Đây vẫn là còn quá non dại!

-Bất cứ chuyện gì?

Hứa Mạt nói.

-Vâng, miễn là không vi phạm pháp luật.

Bây giờ La Tư vẫn như cũ giữ lại một tia lý trí.

-Có thể.

Hứa Mạt gật đầu, từ trên người lấy ra một phần văn kiện, đưa cho La Tư nói:

-Ký đi.

-…….

La Tư nhìn văn kiện mà Hứa Mạt đã chuẩn xong, đầu óc có hơi xoay chuyển không kịp.

Đây là, sớm đã chuẩn bị xong rồi?

La Tư nhìn thoáng qua nội dung trong văn kiện, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.

Đây là hợp đồng bán thân có kỳ hạn mười năm!

Nội dung hợp đồng cứng rắn giới hạn hắn ta, chỉ cần hắn ta ký tên của mình xuống, mười năm này, hắn ta hoàn toàn thuộc về Hứa Mạt.

Hắn ta đây là, bị tính kế rồi?

Hắn ta ngẩng đầu nhìn Hứa Mạt rất là phẫn nộ, hắn ta muốn xé toang nó ra, nhưng lại không dám.

-Làm sao, cậu muốn xé nó sao?

Hứa Mạt nói.

-……

La Tư hơi uất ức nhìn Hứa Mạt, hắn ta thật sự uất ức, hôm nay tâm trạng của hắn ta tựa như liên tục biến đổi rất nhanh.

TM này là ác quỷ sao!

Làm sao cái gì cũng biết vậy.

-Vậy thì cậu xé nó đi, về sau cậu sẽ được tự do, hoàn toàn ‘Tự do’.

Hứa Mạt tiếp tục nói, La Tư sắp khóc rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận