Căn Cứ Số 7

Chương 375: Sự phẫn nộ của Chiến Thần

Thủ đoạn chiến đấu của Hứa Mạt trước đó anh đã ghi nhớ rồi, đòn tấn công này,

đã để lại một lỗ hổng phía trên người máy.

Tuy rằng người máy của anh ta bị phá hủy nhưng thế là quá đủ rồi.

Trận đấu vô cùng oanh liệt này, kết thúc rồi, người máy phía sau anh ta, sẽ đâm xuyên trái tim của Hứa Mạt.

Ngoài chiến trường, rất nhiều người đang nhìn chăm chú hình ảnh trong màn hình, nhìn thấy hình bóng nhảy vọt lên khi nãy, trái tim bọn họ đập thình thịch.

Hứa Mạt lúc này rất nguy hiểm, anh ấy ở trên không trung.

-Ầm!

Quả nhiên, bọn họ nhìn thấy người máy cuối cùng nhảy lên, cánh tay người máy sắc bén giơ lên, dùng sức mạnh và tốc độ kinh khủng đâm thẳng tới Hứa Mạt.

Trên không trung, Hứa Mạt căn bản không thể tránh được đòn tấn công này.

Cơ thể của anh sẽ bị cánh tay người máy hung dữ kia đâm xuyên, bị đâm chết trên không trung.

Con tim của mọi người đều đang đập loạn nhịp, nhìn chăm chú vào hình bóng và người máy đang nhảy vọt lên cao kia.

Dường như kết cục chắc chắn là phải chết.

Hứa Mạt, anh ta sẽ ngã xuống vào thời khắc cuối cùng này sao?

Người của phía học viện nhịp tim co giật, nhìn cảnh tượng trước mắt có chút không cam lòng.

Hứa Mạt giết hết đến mức chỉ còn lại một người máy cuối cùng, chỉ cần Hứa Mạt phá hủy được người máy này, binh sĩ phía Nam sẽ hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.

Nhưng vào thời khắc cuối cùng, lại thất bại trong gang tấc sao?

Không có cách nào tránh né, người máy nhảy vọt lên kia, sẽ không cho Hứa Mạt cơ hội tiếp đất.

Vào giây phút này thời gian như ngừng trôi, dưới ánh nhìn chăm chú của rất nhiều người.

Trên khu tàn tích, cánh tay người máy hung dữ đâm vào Hứa Mạt không còn chỗ tránh trên không trung, một đòn tấn công cuồng bạo như vậy, hoàn toàn không thể đỡ được.

Dường như kết cục đã được định trước rồi.

-Hả?

Chính vào lúc này, mọi người đồng từ co rúm lại, nhìn chằm chằm vào màn hình, tim đập loạn xạ.

Cơ thể Hứa Mạt vậy mà vẫn đang tiến lên, anh không dừng lại, huống chi là rơi xuống.

Trái lại anh ta đang tiến lên, giống như là đang bay!

-Sao có thể lại được vậy?

Nơi đóng quân của học viện siêu phàm, hình như có thể nghe thấy tiếng tim đập.

Hứa Mạt trên không trung bay lượn!

Cánh tay người máy hung dữ xuyên qua khoảng không, cơ giáp sư trong người máy cũng chấn động nhìn cảnh tượng trước mắt, đòn tấn công này sao có thể trượt được?

Sao có thể như vậy?

Người máy rơi xuống, Hứa Mạt trên không trung bay đến phía sau người máy nhanh chóng đáp xuống.

Dưới ánh mắt chăm chú của rất nhiều người, Hứa Mạt ở trên không trung xoay người, chiến đao chém ra.

-rắc rắc…..

Một đao tràn đầy sức mạnh phá hủy chém rời đầu của người máy, một đao này giống như đánh trúng là trái tim của tất cả mọi người vậy.

-Bịch.

Cơ thể Hứa Mạt chạm đất, đầu gối khụy xuống, sau đó đứng thẳng lên.

Trước mặt anh, đầu người máy bị chém rời và rơi xuống.

Trong chiến trường trên khu tàn tích, bóng dáng cao ngạo, sao đao trên tay người đứng thẳng, giống như một bức tranh.

Chiến đấu với người máy, vô song.

Chiến đấu với đao vẫn bất khả chiến bại.



Thành phố Cương Khung, rất nhiều người trên đường phố ngẩng đầu nhìn vào màn hình.

Lão viện trưởng Đạm Đài trước kia nói Hứa Mạt đem theo hai người đến giao chiến với binh sĩ phía Nam, bọn họ đều cho rằng lão viện trưởng vì sự phẫn nộ mà đầu óc choáng váng.

Điều này vốn dĩ không có khả năng thực hiện.

Nhưng Hứa Mạt đã làm được rồi.

Anh ấy dẫn Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á đánh bại một trăm binh sĩ tinh nhuệ phía Nam.

Hơn nữa, theo bọn họ được biết, cấp độ nguyên lực của Hứa Mạt mới chỉ đạt đến B-.

Vì vậy, phái học viện và quân đội phía Nam, cuối cùng ai thắng ai thua?

Có lẽ không có ai thắng.

Mối quan hệ của quân đội phía Nam và phái học viện hoàn toàn cắt dứt.

Kết cục như vậy, không phải điều mà người dân thành phố Cương Khung muốn nhìn thấy.

Trong tám đại học viện siêu phàm, lúc Hứa Mạt chém đứt đầu người máy cuối cùng, tám đại học viện không phát ra tiếng hò hét như trong tưởng tượng.

Ngược lại, bọn họ chỉ yên lặng nhìn hình bóng đang đứng trên khu tàn tích.

Thảm bại trước đó, khiến cho bóng tối bao trùm lên tâm trí của tất cả mọi người, sự coi thường của quân đội phía Nam, chỉ trích và hoài nghi của người dân, khiến cho học sinh của học viện siêu phàm đều cảm thấy ngột ngạt.

Lúc này, Hứa Mạt đứng dậy.

Giây phút này, không chỉ là học viện Nặc Á, học sinh của tám đại học viện siêu phàm, đều công nhận Hứa Mạt.

-Lão viện trưởng có người kế vị rồi.

Mấy ông lão ở học viện thầm nghĩ.

Từ trên người Hứa Mạt, đã có thể nhìn thấy phong thái của lão chiến thần.

-Có lẽ, trò giỏi hơn thầy.

Có người trong lòng thầm nghĩ, biểu hiện của Hứa Mạt, quá ngoạn mục.

Hơn nữa, bọn họ rất cần một chiến thắng như vậy, đó là một điều khích lệ tinh thần.

Nếu không có Hứa Mạt, trận chiến thất bại thảm hại trước đó, tiếp theo phái học viện phải đối mặt với sự đàn áp điên cuồng, từ mong muốn của người dân, tất cả người dân của thành phố Cương Khung hoài nghi ý nghĩ tồn tại của học viện siêu phàm, phái học viện nhất định sẽ rơi vào thế bất lợi.

Thua rồi thì nói gì cũng không còn ý nghĩa.

Đạo lý không có tác dụng

Chỉ có người chiến thắng mới có tư cách nói đạo lý. 

Nhưng cuộc chiến này của Hứa Mạt, khiến tất cả mọi người nhìn nhận ý nghĩa của việc đào tạo người siêu phàm.

Hứa Mạt tuy đã nghỉ học, nhưng anh ta vẫn đại diện cho phái học viện.

Chỉ là, Hứa Mạt, anh ta bay bằng cách nào?

Tất cả mọi người đều tò mò.

Trước đó lực nhảy kia, Hứa Mạt trên không trung chén người máy.

Sau nhát chém đó, Hứa Mạt đã buông lỏng sức lực, không thể nào đi lên trong không trung được.

Nhưng, chính vào thời điểm đó, cơ thể Hứa Mạt tiếp tục bay lên cao hơn, đây tuyệt đối không phải năng lực bình thường.

Hứa Mạt, bay bằng cách nào?

-Sức mạnh phi thường.

Quái vật đẳng cấp cao đã thôi học ở học viện Nặc Á kia, cơ thể anh ấy vẫn ẩn chứa những bí mật, sức mạnh siêu phàm đang được che giấu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận