Căn Cứ Số 7

Chương 557: Tháp Tu Luyện

-Ngồi đi.

Hứa Mạt nói.

Linh không ngồi xuống mà chỉ nhìn hắn nói:

-Mặc trang bị vào đi.

-Muốn đánh nhau sao?

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt cổ quái.

Ngày mai bọn họ vốn dĩ sẽ chiến đấu trên đấu trường, Linh đến tìm hắn, đây là đánh trước một trận à?

-Ừm.

Linh đáp.

-.....

Hứa Mạt không thể ngờ được, Linh tìm đến tận nhà lại để tìm hắn đánh một trận.

Nữ ma đầu không hổ danh là nữ ma đầu, chơi bài không theo lẽ thường.

-Được.

Hứa Mạt đáp, sau đó đi tời phòng tập luyện mặc trang bị.

Linh yên lặng đứng ở kia, ánh mắt tò mò nhìn xung quanh một vòng, Diệp Thanh Điệp đứng ở một bên hỏi:

-Có muốn uống chút gì không?

-Không cần đâu.

Linh nhẹ nhàng lắc đầu.

-Một lúc nữa ra tay mạnh một chút.

Diệp Thanh Điệp lại nói.

-Được.

Linh gật đầu.

Hứa Mạt đáng thương sau khi mặc xong trang bị bước ra, vẫn chưa biết được giao hẹn của hai người phụ nữ.  

Linh quay người bước ra ngoài, Hứa Mạt đi theo đằng sau.

Khu chung cư thành phố tương lai có một sân tập luyện đặc biệt, hơn nữa lại rất lớn, loại chung cư cao cấp này trang bị các thiết bị rất đầy đủ, hơn nữa lại có sự riêng tư, một khi khởi động lá chắn bảo vệ, địa điểm sẽ bị cô lập, từ bên ngoài sẽ không nhìn thấy việc xảy ra ở bên trong.

Lúc này, Hứa Mạt và Linh đang đứng trong sân tập luyện.

Hứa Mạt giơ chiến đao lên, sẵn sàng chiến đấu.

Linh cũng rút kiếm ra, một luồng nguyên lực mạnh mẽ bùng phát ra trên người cô, bao trùm lên cơ thể, đôi mắt biến thành màu trắng.

-Bang.

Linh điên cuồng lao lên phía trước, chạy thẳng về phía Hứa Mạt, Hứa Mạt cũng đang tiến lên, nghiêng người chạy với tốc độ cực nhanh, trường nguyên lực tập trung trên chiến đao, dòng điện sáng ngời.

-Ầm…

Hai người cùng lúc ra tay, đao kiếm va chạm vào nhau, một ánh kiếm mạnh mẽ từ kiếm chém ra, vô cùng bá đạo, va chạm với chiến đao của Hứa Mạt, bị lay động.

-Vù vù…

Kiếm của Linh lại tiếp tục chém ra, toàn thân giống như đang được bao bọc trong một cơn bão năng lượng, biến thành cơ thể năng lượng, kiếm pháp của cô cực kỳ bá đạo, Hứa Mạt lại lần nữa chặn lại.

Lúc này, một luồng sức mạnh tinh thần xâm nhập, trong sức mạnh tinh thần xuất hiện sự áp bức mạnh mẽ, dường như người mà hắn đang đối diện không phải là Linh mà là một nữ chiến thần.

Cưỡng chế tinh thần!

Sự cưỡng chế này, làm suy yếu ý chí chiến đấu của hắn, dường như lời nói có thể tiến hóa.

Linh trở nên mạnh hơn rồi!

-Bang bang bang…

Kiếm hung bạo chém ra, Hứa Mạt cấp tốc lùi về phía sau, Linh đuổi theo mà chém tới, mỗi một nhát kiếm đều ẩn chứa sức mạnh cực kỳ bá đạo.

Một tiếng vang lớn, cơ thể Hứa Mạt bị đánh bay, bước chân liên tục lùi lại, mới có thể đứng vững, một tia sáng kiếm xẹt qua người hắn.

-Tôi lại chọc giận cậu sao?

Hứa Mạt yếu ớt hỏi.

Nữ ma đầu hình như lại tức giận rồi?

Hắn có chỗ nào đắc tội với nữ ma đầu rồi sao?

-Bang.  

Nữ ma đầu không thèm để ý hắn, tiếp tục lao về phía hắn tấn công.

Hứa Mạt giơ chiến đao lên sau đó lại tấn công như cuồng phong bão táp, Hứa Mạt từ đầu đến cuối đều đang phòng thủ, bị chèn ép tấn công.

Hắn lại một lần nữa bị đánh bay, va đập vào bên cạnh tấm chắn bảo vệ, có chút buồn bực, nữ ma đầu hôm nay uống nhầm thuốc rồi, nên mới cáu kỉnh như vậy.

Lúc này, hắn thấy Linh thu kiếm lại, tháo mũ giáp xuống, lộ ra khuôn mặt hoàn hảo kia, mái tóc màu bạch kim xõa ngang vai, Linh quay người đi ra ngoài.

-Lại đây.

Linh nói.

-.........

Cậu muốn tôi đi đến đó là tôi phải đi sao?

Hứa Mạt âm thầm than thở trong lòng, nhưng vẫn đi theo.

Đi ra bên ngoài sân huấn luyện, Linh bước ra bên ngoài khu chung cư, Hứa Mạt yên lặng đi đằng sau.

-Cậu có tiền không?

Trên đường, Linh hỏi Hứa Mạt.

-Có.

Hứa Mạt gật đầu.

Linh gọi một chiếc xe, sau đó lên xe, thấy Hứa Mạt vẫn đứng ở kia liền nói:

-Lên xe đi.

-...........

Hứa Mạt đi theo lên xe, chiếc xe bắt đầu rời đi.

-Đi đâu?

Hứa Mạt tò mò hỏi, sao cứ cảm thấy Linh có gì không bình thường, cô muốn làm gì?

-Nhà tôi.

Linh nói.

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt kỳ quái.

Đến nhà cô ấy?

-Không hay lắm nhỉ?

Hứa Mạt yếu ớt nói, lần trước ở học viện gặp phải mẹ của Linh, mẹ của Linh có lẽ không đồng ý cho cho Linh yêu đương.

Lần này đến nhà cô ấy, có khi nào bị đánh không?

Nhớ đến thầy Khung mà Linh từng nói, Hứa Mạt cảm thấy hơi sợ hãi.

Đó chính là nhân vật toàn năng có thể khống chế quái vật cấp S, hắn sao dám chọc giận, có khi nào trực tiếp bị bắn chết không?

-Mẹ tôi không có nhà.

Linh nói.

-...........

Hứa Mạt chớp chớp mắt, mắt nhìn Linh, sắc mặt càng trở nên quỷ dị.

Có phải là hơi nhanh không?

Linh nhìn thấy vẻ mặt không bình thường của Hứa Mạt, có chút không hiểu nổi liền hỏi:

-Mắt cậu làm sao vậy?

Mẹ không ở nhà?

Người lái xe ngồi phía trước lén nhìn hai người, các bạn nhỏ đúng là lãng mạn.

Nhưng sao nhìn có chút quen quen nhỉ?



Lâu đài cổ.

Hứa Mạt nhìn đông rồi nhìn tây.

Thật rộng lớn!

Chỉ có điều Hứa Mạt hơi khẩn trương, dù sao cũng tới lén lút.

-Nữ ma đầu, mẹ của cô khi nào trở về vậy?

Hứa Mạt hỏi, run lẩy bẩy.

-Không biết.

Linh đáp.

-Trong nhà không có ai sao?

Hứa Mạt lại không yên tâm hỏi.

-Ừ.

Linh gật đầu.

-Cô muốn dẫn tôi tới chỗ nào?

Hứa Mạt đi phía sau Linh, hai người đã đi vào trong lâu đài cổ, hướng về phía sâu của gian phòng.

Hình như hơi nhanh rồi thì phải?

-Tu luyện đi.

Linh nói.

-Tu luyện?

Hứa Mạt hơi ngạc nhiên, Linh dẫn hắn đến nhà là để tu luyện sao?

-Ừ.

Linh gật đầu. Cô nàng ngây thơ này không biết trong đầu Hứa Mạt đã tự bổ não ra một năm loại khả năng đặc biệt, chỉ có tu luyện là chưa từng nghĩ tới.

Linh dẫn đường ở phía trước, cô mang theo Hứa Mạt đi đến trước một chỗ chứa tối đen như mực. Hứa Mạt nhìn thoáng qua, chỗ này làm cho người khác cảm thấy rất thần bí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận