Căn Cứ Số 7

Chương 1245: Chỗ chết

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu.

-Tác Lan là tuyệt cảnh cường giả, sức chiến đấu của người trong giáo hội nói chung rất mạnh, Hứa Mạt tiên sinh ngài…

Lam Tước cảm thấy lo lắng, hơn nữa Tác Lan lấy danh nghĩa giáo hội trấn áp, rất bất lợi cho Hứa Mạt, cho nên hắn chỉ có thể chạy trốn đến chiến hạm, khởi động chiến hạm rời đi.

-Thế lực của giáo hội mạnh cỡ nào?

Hứa Mạt mở miệng hỏi Lam Tước.

Tác Lan dám không kiêng nể gì như vậy, phỏng chừng là có chỗ dựa, mà chỗ dựa lớn nhất của hắn ngoại trừ thực lực bản thân ra dĩ nhiên là giáo hội. Khi biết rõ hắn sở hữu một chiếc chiến hạm cao cấp nên nổi lòng tham muốn cưỡng ép chiếm đoạt, thậm chí còn lấy danh nghĩa xúc phạm thần để định tội cho hắn, đẩy hắn vào chỗ chết.

Điều này có nghĩa là Giáo Hội không sợ bất kỳ thế lực nào.

-Tín đồ Nguyên Thần Giáo sớm đã trải rộng khắp cộng hòa và đế quốc, ở tất cả tinh cầu đều có sự tồn tại của giáo hội. Không khoa trương chút nào khi nói giáo hoàng bệ hạ ra lệnh một tiếng, số lượng người trong giáo hội có thể tham chiến trực tiếp vượt qua quân đội của nước Cộng hòa và đế quốc.

Lam Tước giải thích với Hứa Mạt với vẻ mặt nghiêm túc.

-Hơn nữa, giáo hội là nơi tập hợp những tu hành giả lợi hại nhất vũ trụ, bọn họ đã chiêu mộ được vô số siêu phàm giả mạnh mẽ. Ngoài ra, giáo hội có phương pháp tu luyện độc đáo khiến cho rất nhiều siêu phàm giả bằng lòng gia nhập vào đó. Giống như giáo chủ các tinh cầu, đẳng cấp nguyên lực bình thường ở cấp độ tuyệt cảnh, phía trên là đại giáo chủ đều là thiên hành giả, mà ở những hành tinh thủ đô, phía trên đại giáo chủ còn có hồng y giáo chủ.

-Về phần bản thân Giáo hoàng bệ hạ, nghe nói đã là một trong những tồn tại cường đại nhất vũ trụ.

Khi Hứa Mạt nghe Lam Tước giới thiệu có lẽ hắn cũng biết được sự chuyên chế của tổ chức giáo hội này, lãnh đạo tối cao của giáo hội được gọi là Giáo hoàng Bệ hạ, được biết đến là một sự tồn tại cá nhân đỉnh cao nhất vũ trụ, những người ở cấp độ này về cơ bản có thể giết bất cứ ai ngoại trừ một vài người.

Như vậy xem ra, Nguyên Thần Giáo chủ yếu là tu hành nguyên lực, lấy danh nghĩa thần truyền giáo, tương đối quan tâm đến tu hành cá nhân.

-Giáo hội còn có một điểm vô cùng đáng sợ. Giáo hội có hệ thống phân cấp và kỷ luật nghiêm ngặt, có được sự kiểm soát mà cả cộng hòa và đế quốc đều chưa từng có. Đương nhiên, giáo hội cũng cực kỳ đoàn kết, nếu như bị giáo hội lên án là tử tội, trên cơ bản là nhất định phải chết, vô luận là cộng hòa hay là đế quốc, đều không ai muốn đắc tội với giáo hội.

Lam Tước nói:

-Hứa Mạt tiên sinh, lựa chọn tốt nhất của ngài bây giờ là trở lại chiến hạm, lái chiến hạm rời đi, làm như vậy cũng chỉ là đắc tội với giáo chủ Tác Lan mà sẽ không truyền lên phía trên.

Theo Lam Tước, trước mắt đây là đường sống duy nhất của Hứa Mạt, chỉ cần lái chiến hạm rời khỏi nơi này, Tác Lan cũng không thể nào chạy theo đuổi giết Hứa Mạt, lên chiến hạm, Tác Lan muốn đối phó Hứa Mạt cũng không làm được.

-Nói cách khác, Tác Lan muốn tính mạng của ta cùng chiến hạm của ta, nhưng ta không thể động vào hắn?

Hứa Mạt đại khái nghe hiểu.

Lam Tước cau mày, nói:

-Hứa Mạt tiên sinh, giết chết một vị giáo chủ của giáo hội, chỉ sợ sẽ bị giáo hội đuổi giết, khi đó…

Hứa Mạt gật đầu, đại khái đã hiểu tại sao Tác Lan dám ngang ngược và không kiêng nể gì như vậy.

-Ta sẽ giết chết Tác Lan, sau đó điều khiển chiến hạm rời đi, Lam Thanh tướng quân sẽ cùng ta rời khỏi Hành tinh Lam Tư Đinh, như vậy không được sao?

Hứa Mạt mở miệng nói với Lam Tước, khiến Lam Tước ngây ngẩn cả người.

Hứa Mạt muốn giết Tác Lan?

Lam Tước ánh mắt thay đổi, hình như đang do dự. Không nói đến việc Hứa Mạt có thể giết chết Tác Lan hay không, nếu như thành công, giáo hội tất nhiên sẽ phái người tới điều tra, khi đó cũng sẽ điều tra đến phủ tổng đốc, hắn không nên cuốn vào trong đó, như thế, Lam Thanh cũng sẽ gặp phải tình cảnh nguy hiểm.

Hơn nữa, hắn chỉ là muốn hoàn thành giao dịch với Hứa Mạt, song phương cũng không có giao tình chí tử.

Nhưng mấu chốt là, nếu Hứa Mạt có thể làm được, Lam Thanh có chịu đi hay không?

-Cha, con ở lại với cha.

Lam Thanh mở miệng nói. Cô biết nguy cơ mà hành tinh Lam Tư Đinh đang gặp phải lúc này, Lam Tước muốn đuổi cô đi vì không muốn cô tiếp tục mạo hiểm, dù sao thì hai anh trai của cô cũng đã tử trận.

Lam Tước liếc nhìn con gái và nói:

-Thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi.

-Tổng đốc đại nhân, Lam Thanh tướng quân ở ngân hàng đệ nhất đế quốc có bao nhiêu tiền?

Hứa Mạt nói, có một số việc vẫn phải nói rõ ràng một chút, nếu như giao dịch, hắn đương nhiên phải biết hắn có thể lấy được bao nhiêu.

-Mấy tỷ ngân tinh tệ.

Lam Tước nói.

-Ngân tinh tệ ở các tinh cầu khác nhau có thể trao đổi không?

Hứa Mạt hỏi.

Lam Tước có chút kinh ngạc liếc nhìn Hứa Mạt, xem ra Hứa Mạt quả nhiên là du khách nước ngoài, đến tiền tệ cũng không biết.

-Được.

Lam Tước gật đầu:

-Tiền tệ từ thời đế quốc vẫn kéo dài đến nay, bất kể là ở nước cộng hòa hay là đế quốc, ngân tinh tệ đều có liên hệ. Trong vô số năm cai trị của đế quốc, đế quốc đã thống nhất ngôn ngữ và tiền tệ để tạo điều kiện thuận lợi cho việc liên lạc và giao dịch giữa các hành tinh khác nhau.

-Hiểu rồi.

Nếu sau này hắn muốn cùng cộng hòa làm ăn, còn phải chuẩn bị rất nhiều chuyện, nhưng mà trước khi hắn có nền tảng nhất định, chưa chắc đã thực hiện được. Dù sao ở thời đại hỗn loạn này cũng rất không an toàn, nếu ở chỗ này xây dựng căn cứ, không cẩn thận sẽ bị người khác bứng đi.

Khi hắn mới đến đã có người muốn cướp chiến hạm, chứ đừng nói đến là giao dịch buôn bán.

Bạn cần đăng nhập để bình luận